a, tung hoa, tung hoa~~~
Cất kỹ hành lý sau, ba người chúng tôi ngồi vào trên ghế sa lon trong phòng khách.
Hàn lão phu nhân nhìn xung quanh phòng ốc một vòng sau đó cảm thán nói: “Aizz! Lâu lắm rồi chưa tới đây rồi!” sau đó nói tiếp. “Đúng rồi, cháu dâu a, nhà có đồ ăn chứ? Bụng của bà đói quá!”
Đúng rồi, trời đã tối, bụng của tôi cũng đói.
“Dạ, trong tủ lạnh có chuẩn bị một chút thức ăn, hai người đợi một lát, cháu vào nấu cơm ngay đây.” Tôi vừa nói vừa muốn đứng dậy.
Lúc này, bà Hàn đột nhiên kéo tôi lại, lắc đầu kiên định sau đó xoay người nhìn ông Hàn, dùng vẻ mặt tôi không nhìn thấy và giọng điệu ôn nhu hết mức nói: “Còn ngồi đó là sao? Không nghe thấy trong tủ lạnh có thức ăn à? Không đi làm cơm đi còn đứng ì ở đó, muốn tạo phản sao? Hử~”
“Ách, để con làm là được rồi…” Làm con cháu ai dám phiền toái tới bậc tiền bối trong nhà chứ.
Nhưng Hàn lão phu nhân đã giơ tay lên cắt đứt lời của tôi, quay đầu trở lại cười híp mắt nói: “Đừng tranh giành, nấu cơm vốn là hứng thú của ông ta, ai không để cho ổng nấu cơm ổng sẽ quyết tử với kẻ đó đấy!”
Hả, thật sự là như vậy sao… Nhưng tại sao tôi lại có cảm giác bóng lưng ông mặc áo gió, choàng khăn len có vẻ tâm không cam tình không nguyện như vậy a?
Lúc này, Hàn lão phu nhân lại dùng thanh âm vừa đủ để Hàn lão gia tử vừa lúc nghe thấy nói: “Hơn nữa, bà chỉ quen ăn đồ do ông ấy làm, người khác nấu cẩn thận bà không tiêu hóa được mất!” Dứt lời còn nghịch ngợm nháy mắt với tôi mấy cái, dùng ngón tay chỉ chỉ bóng lưng Hàn lão gia tử.
Quả nhiên thân ảnh trong nhà bếp kia liền từ tâm không cam tình không nguyện biến thành cam tâm tình còn vui vẻ ư ử những điệu hát dân gian nữa cơ.
Cường đại quá, cường đại quá, Hàn lão phu nhân thật sự quá cường đại, hãy để cho con quỳ lạy dưới chân ngài!
Bởi vì ăn theo Hàn lão phu nhân nên có thể hưởng thụ được bữa ăn tối tình yêu do ông Hàn tỉ mỉ chuẩn bị cho vợ, tôi không khỏi cảm thán: Người đàn ông của Hàn gia đều biết ra phòng khách vào nhà bếp quả là tốt a, hơn nữa còn yêu thương bà xã nữa!
Hì hì, xem ra có thể gả cho Hàn Lỗi, tôi thế nhưng thật sự lời to rồi a!
Sau khi ăn xong, tôi tính toán trở về phòng tắm rửa, không nghĩ tới vừa mới cửa phòng, hai bậc tiền bối họ Hàn cũng đi theo phía sau, vẻ mặt hết sức mong đợi muốn vào thăm thú bên trong.
Vốn dĩ Hàn Lỗi chính là cháu trai của hai người, hôm nay bề trên muốn đi thăm phòng ngủ của cháu, tôi có lý do gì ngăn lại đâu, cho nên hào phóng nghiêng người để cho bọn họ vào phòng.
Khi hai người rất ăn ý ngồi lên cái giường lớn của tôi và Hàn Lỗi xong, Hàn lão phu nhân cười nói: “Quả nhiên là cháu dâu hiểu chuyện a, không giống tiểu tử thối Hàn lỗi kia, lúc nào cũng không cho chúng ta vào phòng, lần nào cũng khóa y như khóa két sắt vậy, chúng ta có cạy sao cũng mở không được.”
Toát mồ hôi, ngày đó không phải tôi đã len lén cạy mở khóa rồi chui vào phòng này hay sao, kỹ thuật của mình xem ra khá tốt đấy!
Khoan đã, tôi nhớ hình như mẹ chồng cũng từng đi vào gian phòng này mà, bằng không tôi làm sao lại bị lừa thành vợ của Hàn Lỗi chứ!
Thế thì, tại sao Hàn Lỗi lại không để cho ông bà nội của mình đi vào đây nhỉ?
Tôi nghĩ thế nào liền hỏi ra miệng thế ấy, Hàn lão phu nhân liền bĩu môi, trẻ con nói: “Sợ bà mang đồ đạc của mình đi chứ sao, nói ví dụ như cái giường lớn bà đang ngồi này, cái tủ treo quần áo kia, rồi còn cả cái rèm cửa sổ nữa,…thứ nào bà cũng thích, ai bảo ánh mắt tiểu tử thối này vừa tốt vừa hợp khẩu vị của bà đâu, hơn nữa không phải mấy năm trước tôi từng thừa dịp lúc nó không ở nhà mang đi một ít đồ đạc thì bây giờ nó cũng chẳng đề phòng kinh như thế…”Lại toát mồ hôi, khóe miệng co giật, nếu nói như vậy có lẽ tôi cũng cần đề phòng hai vị rồi.
Vậy lúc nãy để hai người tiến vào phòng có phải là sai rồi hay không a?!
Đúng lúc hai người già đang cúi đầu ghé tai thương lượng xem nên mang thứ gì đi bây giờ thì điện thoại trong phòng khách vang lên, có lẽ là Hàn Lỗi gọi về.
Đột nhiên, một trận gió thổi vù qua, tôi vừa định thần nhìn lại đã thấy không còn thân ảnh hai ông bà trong phòng, đi vào phòng khách thì hóa ra họ đã sớm ngồi xuống cái ghế bên cạnh chiếc điện thoại, cùng sử dụng ánh mắt nói với tôi: “Không cho phép nói cho nó biết chúng ta ở chỗ này”
Tôi mới vừa ngồi vào ghế salon bên cạnh điện thoại, bà Hàn đã nhanh chóng giúp tôi nhấn nút loa ngoài, rất nhanh sau đó, tiếng kêu than oán trách của Hàn Lỗi liền truyền ra từ bên trong.
“Cưng ơi! Anh thật đáng thương quá!”
Một tiếng “cưng ơi” của Hàn Lỗi này khiến hai bậc tiền bối hết sức ăn ý chớp mắt, vẻ mặt mập mờ cười nhạo chờ tôi trả lời.
Tôi không nhịn được vỗ vỗ khuôn mặt nhỏ nhắn đã có chút nóng lên, hắng giọng một cái mới lên tiếng: “Làm sao làm sao? Vẫn chưa tìm được ông nội ư?”
Được rồi, bị Hàn lão gia tử làm ô nhiễm, tôi cũng đã học được chiêu mở mắt nói lời bịa đặt rồi.
“Đúng vậy! Hơn nữa bây giờ ngay cả bà nội cũng không thấy đâu nữa!”
“Cái đó…”
Đó là dĩ nhiên rồi, bởi vì bọn họ đều đang ở trên ghế salon trong nhà anh mà.
“Nhưng mà…” Giọng điệu của Hàn Lỗi lộ ra chút may mắn. “Bà nội đã hảo tâm để lại một tờ giấy, cho nên bọn anh liền đi tới chỗ mà bà đề nghị có thể sẽ tìm được ông.”
Hàn Lỗi ơi Hàn Lỗi, đừng quá cao hứng a, em dám cam đoan chỗ mà bà anh chỉ tuyệt đối không phải nhà anh
Nghe lời của Hàn Lỗi, Hàn lão phu nhân không nhịn được che miệng cười trộm, xem ra bà đối với hiệu quả của trò đùa dai mà mình tạo ra hết sức hưng phấn và vui vẻ.
Lúc này, tiếng cười trộm của Hàn lão phu nhân bị Hàn Lỗi tai thính nghe được, anh nghi hoặc hỏi: “Nhà chúng ta có khách sao? Anh vừa nghe thấy giọng của một người phụ nữ?”
Tôi khóc không ra nước mắt, nhà chúng ta đâu phải chỉ có khách không thôi a, đâu phải chỉ có một người phụ nữ thôi a, còn có cả một người đàn ông nữa kìa. Tôi rất muốn nói ra sự thật cho bọn họ biết, nhưng mà tôi có thể sao?
Sự thật thì, tôi không thể.
Bởi vì hai ông bà lão liền hung hăng nhìn tôi, rất ăn ý giơ tay phải lên, hướng về phía cổ mình cắt xoẹt, ám chỉ “nếu ngươi dám bán đứng chúng ta, chúng ta liền làm thịt ngươi ngay tức khắc.”
Cho nên, dưới nguy cơ tính mạng bị uy hiếp trắng trợn, tôi quyết định hy sinh đám người Hàn Lỗi, hãy tha thứ cho tôi nhé!
“Không có người nào khác đâu, em đang xem tivi, đúng lúc có cảnh một cô gái cười lên mà thôi!” Tôi nghe thấy mình trả lời Hàn Lỗi như vậy.
Hoang đường chết đi được.
“Được rồi, mọi người chẳng phải còn cần lên đường hay sao, đi đường cẩn thận nhé! Hmm, chờ mọi người trở lại chúng ta sẽ nói chuyện sau nhé!” Dứt lời tôi vội vã cúp điện thoại, chỉ sợ mình vọng động muốn nói sự thật ra cho anh mà đi tong cái mạng nhỏ này.
Nhưng mà khả năng xảy ra chuyện này có cao không nhỉ? Tôi rất lý trí trả lời: không biết.
Xem ra tôi cũng đã học được một chút xíu tính phúc hắc của Hàn Lỗi rồi, quả nhiên là gần mực thì đen mà.
Sau đoạn nhạc đệm nho nhỏ này, hai bậc tiền bối không thèm để ý đến tôi nữa, cũng không còn hứng thú dào dạt đối với bất kỳ vật gì trong phòng của Hàn Lỗi mà họ hăng trí bừng bừng tập trung trước màn hình tivi, vui vẻ bấm điều khiển từ xa loạn xạ lên sau đó chọn được một kênh giải trí, kênh này vừa vặn đang lầ
Cất kỹ hành lý sau, ba người chúng tôi ngồi vào trên ghế sa lon trong phòng khách.
Hàn lão phu nhân nhìn xung quanh phòng ốc một vòng sau đó cảm thán nói: “Aizz! Lâu lắm rồi chưa tới đây rồi!” sau đó nói tiếp. “Đúng rồi, cháu dâu a, nhà có đồ ăn chứ? Bụng của bà đói quá!”
Đúng rồi, trời đã tối, bụng của tôi cũng đói.
“Dạ, trong tủ lạnh có chuẩn bị một chút thức ăn, hai người đợi một lát, cháu vào nấu cơm ngay đây.” Tôi vừa nói vừa muốn đứng dậy.
Lúc này, bà Hàn đột nhiên kéo tôi lại, lắc đầu kiên định sau đó xoay người nhìn ông Hàn, dùng vẻ mặt tôi không nhìn thấy và giọng điệu ôn nhu hết mức nói: “Còn ngồi đó là sao? Không nghe thấy trong tủ lạnh có thức ăn à? Không đi làm cơm đi còn đứng ì ở đó, muốn tạo phản sao? Hử~”
“Ách, để con làm là được rồi…” Làm con cháu ai dám phiền toái tới bậc tiền bối trong nhà chứ.
Nhưng Hàn lão phu nhân đã giơ tay lên cắt đứt lời của tôi, quay đầu trở lại cười híp mắt nói: “Đừng tranh giành, nấu cơm vốn là hứng thú của ông ta, ai không để cho ổng nấu cơm ổng sẽ quyết tử với kẻ đó đấy!”
Hả, thật sự là như vậy sao… Nhưng tại sao tôi lại có cảm giác bóng lưng ông mặc áo gió, choàng khăn len có vẻ tâm không cam tình không nguyện như vậy a?
Lúc này, Hàn lão phu nhân lại dùng thanh âm vừa đủ để Hàn lão gia tử vừa lúc nghe thấy nói: “Hơn nữa, bà chỉ quen ăn đồ do ông ấy làm, người khác nấu cẩn thận bà không tiêu hóa được mất!” Dứt lời còn nghịch ngợm nháy mắt với tôi mấy cái, dùng ngón tay chỉ chỉ bóng lưng Hàn lão gia tử.
Quả nhiên thân ảnh trong nhà bếp kia liền từ tâm không cam tình không nguyện biến thành cam tâm tình còn vui vẻ ư ử những điệu hát dân gian nữa cơ.
Cường đại quá, cường đại quá, Hàn lão phu nhân thật sự quá cường đại, hãy để cho con quỳ lạy dưới chân ngài!
Bởi vì ăn theo Hàn lão phu nhân nên có thể hưởng thụ được bữa ăn tối tình yêu do ông Hàn tỉ mỉ chuẩn bị cho vợ, tôi không khỏi cảm thán: Người đàn ông của Hàn gia đều biết ra phòng khách vào nhà bếp quả là tốt a, hơn nữa còn yêu thương bà xã nữa!
Hì hì, xem ra có thể gả cho Hàn Lỗi, tôi thế nhưng thật sự lời to rồi a!
Sau khi ăn xong, tôi tính toán trở về phòng tắm rửa, không nghĩ tới vừa mới cửa phòng, hai bậc tiền bối họ Hàn cũng đi theo phía sau, vẻ mặt hết sức mong đợi muốn vào thăm thú bên trong.
Vốn dĩ Hàn Lỗi chính là cháu trai của hai người, hôm nay bề trên muốn đi thăm phòng ngủ của cháu, tôi có lý do gì ngăn lại đâu, cho nên hào phóng nghiêng người để cho bọn họ vào phòng.
Khi hai người rất ăn ý ngồi lên cái giường lớn của tôi và Hàn Lỗi xong, Hàn lão phu nhân cười nói: “Quả nhiên là cháu dâu hiểu chuyện a, không giống tiểu tử thối Hàn lỗi kia, lúc nào cũng không cho chúng ta vào phòng, lần nào cũng khóa y như khóa két sắt vậy, chúng ta có cạy sao cũng mở không được.”
Toát mồ hôi, ngày đó không phải tôi đã len lén cạy mở khóa rồi chui vào phòng này hay sao, kỹ thuật của mình xem ra khá tốt đấy!
Khoan đã, tôi nhớ hình như mẹ chồng cũng từng đi vào gian phòng này mà, bằng không tôi làm sao lại bị lừa thành vợ của Hàn Lỗi chứ!
Thế thì, tại sao Hàn Lỗi lại không để cho ông bà nội của mình đi vào đây nhỉ?
Tôi nghĩ thế nào liền hỏi ra miệng thế ấy, Hàn lão phu nhân liền bĩu môi, trẻ con nói: “Sợ bà mang đồ đạc của mình đi chứ sao, nói ví dụ như cái giường lớn bà đang ngồi này, cái tủ treo quần áo kia, rồi còn cả cái rèm cửa sổ nữa,…thứ nào bà cũng thích, ai bảo ánh mắt tiểu tử thối này vừa tốt vừa hợp khẩu vị của bà đâu, hơn nữa không phải mấy năm trước tôi từng thừa dịp lúc nó không ở nhà mang đi một ít đồ đạc thì bây giờ nó cũng chẳng đề phòng kinh như thế…”Lại toát mồ hôi, khóe miệng co giật, nếu nói như vậy có lẽ tôi cũng cần đề phòng hai vị rồi.
Vậy lúc nãy để hai người tiến vào phòng có phải là sai rồi hay không a?!
Đúng lúc hai người già đang cúi đầu ghé tai thương lượng xem nên mang thứ gì đi bây giờ thì điện thoại trong phòng khách vang lên, có lẽ là Hàn Lỗi gọi về.
Đột nhiên, một trận gió thổi vù qua, tôi vừa định thần nhìn lại đã thấy không còn thân ảnh hai ông bà trong phòng, đi vào phòng khách thì hóa ra họ đã sớm ngồi xuống cái ghế bên cạnh chiếc điện thoại, cùng sử dụng ánh mắt nói với tôi: “Không cho phép nói cho nó biết chúng ta ở chỗ này”
Tôi mới vừa ngồi vào ghế salon bên cạnh điện thoại, bà Hàn đã nhanh chóng giúp tôi nhấn nút loa ngoài, rất nhanh sau đó, tiếng kêu than oán trách của Hàn Lỗi liền truyền ra từ bên trong.
“Cưng ơi! Anh thật đáng thương quá!”
Một tiếng “cưng ơi” của Hàn Lỗi này khiến hai bậc tiền bối hết sức ăn ý chớp mắt, vẻ mặt mập mờ cười nhạo chờ tôi trả lời.
Tôi không nhịn được vỗ vỗ khuôn mặt nhỏ nhắn đã có chút nóng lên, hắng giọng một cái mới lên tiếng: “Làm sao làm sao? Vẫn chưa tìm được ông nội ư?”
Được rồi, bị Hàn lão gia tử làm ô nhiễm, tôi cũng đã học được chiêu mở mắt nói lời bịa đặt rồi.
“Đúng vậy! Hơn nữa bây giờ ngay cả bà nội cũng không thấy đâu nữa!”
“Cái đó…”
Đó là dĩ nhiên rồi, bởi vì bọn họ đều đang ở trên ghế salon trong nhà anh mà.
“Nhưng mà…” Giọng điệu của Hàn Lỗi lộ ra chút may mắn. “Bà nội đã hảo tâm để lại một tờ giấy, cho nên bọn anh liền đi tới chỗ mà bà đề nghị có thể sẽ tìm được ông.”
Hàn Lỗi ơi Hàn Lỗi, đừng quá cao hứng a, em dám cam đoan chỗ mà bà anh chỉ tuyệt đối không phải nhà anh
Nghe lời của Hàn Lỗi, Hàn lão phu nhân không nhịn được che miệng cười trộm, xem ra bà đối với hiệu quả của trò đùa dai mà mình tạo ra hết sức hưng phấn và vui vẻ.
Lúc này, tiếng cười trộm của Hàn lão phu nhân bị Hàn Lỗi tai thính nghe được, anh nghi hoặc hỏi: “Nhà chúng ta có khách sao? Anh vừa nghe thấy giọng của một người phụ nữ?”
Tôi khóc không ra nước mắt, nhà chúng ta đâu phải chỉ có khách không thôi a, đâu phải chỉ có một người phụ nữ thôi a, còn có cả một người đàn ông nữa kìa. Tôi rất muốn nói ra sự thật cho bọn họ biết, nhưng mà tôi có thể sao?
Sự thật thì, tôi không thể.
Bởi vì hai ông bà lão liền hung hăng nhìn tôi, rất ăn ý giơ tay phải lên, hướng về phía cổ mình cắt xoẹt, ám chỉ “nếu ngươi dám bán đứng chúng ta, chúng ta liền làm thịt ngươi ngay tức khắc.”
Cho nên, dưới nguy cơ tính mạng bị uy hiếp trắng trợn, tôi quyết định hy sinh đám người Hàn Lỗi, hãy tha thứ cho tôi nhé!
“Không có người nào khác đâu, em đang xem tivi, đúng lúc có cảnh một cô gái cười lên mà thôi!” Tôi nghe thấy mình trả lời Hàn Lỗi như vậy.
Hoang đường chết đi được.
“Được rồi, mọi người chẳng phải còn cần lên đường hay sao, đi đường cẩn thận nhé! Hmm, chờ mọi người trở lại chúng ta sẽ nói chuyện sau nhé!” Dứt lời tôi vội vã cúp điện thoại, chỉ sợ mình vọng động muốn nói sự thật ra cho anh mà đi tong cái mạng nhỏ này.
Nhưng mà khả năng xảy ra chuyện này có cao không nhỉ? Tôi rất lý trí trả lời: không biết.
Xem ra tôi cũng đã học được một chút xíu tính phúc hắc của Hàn Lỗi rồi, quả nhiên là gần mực thì đen mà.
Sau đoạn nhạc đệm nho nhỏ này, hai bậc tiền bối không thèm để ý đến tôi nữa, cũng không còn hứng thú dào dạt đối với bất kỳ vật gì trong phòng của Hàn Lỗi mà họ hăng trí bừng bừng tập trung trước màn hình tivi, vui vẻ bấm điều khiển từ xa loạn xạ lên sau đó chọn được một kênh giải trí, kênh này vừa vặn đang lầ
Bạn đã xem chưa ?
VỀ TRANG CHỦ Tải game online cho điện thoại
Wap giải trí online,
truyện tình cảm mới,
hài ola tuyệt hay,
đọc truyện ngắn tình yêu,
hình nền 3d tình yêu,
ảnh nền điện thoại,
tải game miễn phí,
trò chơi điện thoại
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình58/2511