sướng hơn.
Đông Phong cười ngạc nhiên:
- SG có nhiều điểm giải trí tuyệt lắm. Cô vẫn chưa quen với nếp sinh hoạt bên này, phải không?
Thuỷ Tiên dài giọng:
- Em muốn đi dạo vài chỗ, or vào vũ trường khiêu vũ cho giãn gân, giãn cốt. Nhưng không tiện, đành nằm chèo queo ở nhà.
- Sao thế? Cô mệt à?
Thuỷ Tiên hơi thất vọng khi Đông Phong tỏ ra thờ ơ lạnh nhạt. Với cô, anh luôn đối xử đúng mức, không vồ vập, cũng không hẳn lạnh lùng. Thuỷ Tiên không tài nào đoán được anh đang nghĩ gì. Trước mắt, cô phải dùng sắc đẹp của mình để chinh phục anh.
Chồm người tới trước, Thuỷ Tiên cố tình cúi thấp. Cổ áo rộng khoét thật sâu phơi ra khuôn ngực trắng ngần. Thuỷ Tiên đung đưa mắt nhìn Đông Phong như mời gọi. Cô muốn khơi dậy bản năng đang ông trong anh. Trò này cô đã thực hiện nhiều lần và hầu như lần nào cũng thành công mỹ mãn.
Đông Phong có vẻ bối rối trước 1 cô gái đẹp mê hồn có thân hình thật gợi cảm, thử hỏi có người đàn ông nào mà không động lòng? Nhưng Đông Phong đã trấn tĩnh thật nhanh. Ánh mắt và cử chỉ của cô quá bạo dạn, có cái gì đó không thành thật khiến anh dè chừng.
Thản nhiên dịu tàn thuốc, anh nói:
- Hay cô cảm thấy gò bó khi có mặt tôi? Nếu thế, tôi sẽ dọn vào công tỵ Nhà này, cô và chú Quang tùy ý sử dụng.
Thuỷ Tiên nhăn nhó, cô bặm môi than:
- Em không dám đòi hỏi gì cả. Ra đường nhìn người ta có đôi, có cặp thấy mệ Em không có bạn trai nên chẳng ham hố gì đi chơi.
Làm như vô tình, Thuỷ Tiên ôm cánh tay Đông Phong. Cô nghiêng đầu nhõng nhẽo:
- Hay là anh P đi với em cho vui. Có anh đi cùng, em đỡ tủi hơn.
Nhẹ rút tay lại, Đông Phong lắc đầu:
- Đi với tôi chán lắm. Sao cô không nhờ chú Quang ấy? Chú ấy có vẻ sành hơn tôi nữa đấy.
Thuỷ Tiên làu bàu:
- Thôi đi, chú Quang già rồi, vào đó sao tiện. Vũ trường chỉ dành cho lớp trẻ tụi mình thôi.
Chớp chớp mắt, Thuỷ Tiên liếm môi tiếp:
- Đi với em, đi P. Anh mà từ chối là em buồn lắm đó. Chỉ 1 lần thôi mà… coi như em năn nỉ anh đó.
Thấy từ chối cũng kỳ, dù sao cô ẫy cũng mới về nước, đường sá còn rất lạ lẫm. Đông Phong khẽ gật đầu:
- Vậy Thuỷ Tiên chuẩn bị đi, tôi ra xe đợi cô.
Thuỷ Tiên vờ mừng rỡ, cô hôn cái chụt vào má Đông Phong, rồi chạy về phòng. Cô cố lợi dụng tối đa sự va chạm vào người Đông Phong, hòng gợi sự chú y của anh.
Đông Phong nhún vai đứng lên. Cái hôn của Thuỷ Tiên quá nhanh làm anh né không kịp. Nụ hôn ấy với anh không có gì ấn tượng và Đông Phong quên đi thật nhanh.
Thuỷ Tiên trở ra với bộ jupe cực ngắn. Cô háy mắt với Đông Phong:
- Anh P! Em mặc như vầy có tiện không anh?
Đông Phong lơ đễnh đáp:
- Thuỷ Tiên đẹp sẵn rồi, cô mặc gì cũng xinh cả.
Thuỷ Tiên hờn mát:
- Anh nói thật chứ P?
- Không tin thì cô vào hỏi chú Q, thử xem tôi nói có sai không?
Đông Phong mở cửa xe cho cô, rồi anh ngồi vào tay lái.
Thuỷ Tiên bĩu môi:
- Em biết… Anh coi em như người lạ nên mới khách sáo như vậy thôi.
Đông Phong vẫn chăm chú lái xe. Anh cười khẽ:
- Sao cô lại nói thế?
Chỉ chờ có thế, Thuỷ Tiên nói luôn:
- Anh nói chuyện với em cứ cô rồi lại tôi. Như vậy, không khách sáo thì là gì? - Rồi cô ôm cánh tay anh làm nũng - Gọi 1 tiếng em thì có mất mát gì đâu nào.
Đông Phong nhún vai:
- Được thôi, nếu Thuỷ Tiên muốn thế.
Cười tươi, Thuỷ Tiên đỏng đảnh:
- Anh P dễ thương lắm. Vừa đẹp trai vừa hào hao lại là giám đốc. Em chấm anh rồi, Phong ơi.
Đông Phong hỏi cô:
- Thuỷ Tiên nói gì, tôi nghe không rõ? Cô chấm ai?
Thuỷ Tiên vội nói:
- Em đâu có nói gì, anh nghe lộn rồi.
Thuỷ Tiên giả lơ nhìn ra cửa, rồi cô kêu lên:
- Anh P! Mình vào vũ trường đi. Ở trong đó nhiều trò vui rất khoái khẩu.
Đông Phong cho xe vào bãi.Anh nhìn vào trong. Rất nhiều chàng trai và cô gái ngây ngất bên bàn rượu. Quần áo trên người thật hở hang quái dị. Họ thản nhiên bá vai hôn nhau như chỗ không người.
Là dân thành phố chính gốc, nhưng đây là lần đầu tiên Đông Phong bước chân vào chỗ ăn chơi bạt mạng này.
Kéo tay Đông Phong, Thuỷ Tiên lôi anh vào trong. Chọn 1 bàn ngay góc tối, Thuỷ Tiên tự nhiên ngồi xuống. Cơ thể nóng nực của cô như áp sát vào người Đông Phong.
Gọi 1 chai rượu mạnh, Thuỷ Tiên rót đầy 2 lỵ Đưa cho Đông Phong 1 ly, phần mình, Thuỷ Tiên ngửa cổ uống 1 hơi. Thân hình cô lắc lư theo điệu nhạc vang lên chát chúa.
Đông Phong lịch sự nhấp môi rồi để ly xuống. Thuỷ Tiên nheo mắt tình tứ:
- Mình nhảy 1 bản đi anh. Vào đây em nghe chân mình ngứa ngáy quá.
Không chờ Đông Phong trả lời có hưởng ứng hay không. Thuỷ Tiên bạo dạn kéo anh ra sàn, Đông Phong miễn cưỡng bước theo cô.
Nép sát khuôn ngực căng tròn nửa kín nửa hở vào anh, Thuỷ Tiên siết chặt cánh tay trần qua cổ anh. Cô ngước mắt nhìn anh như sẵn sàng đón nhận nụ hôn ngọt ngào của Đông Phong.
Thản nhiên dìu cô theo điệu nhac, Đông Phong có vẻ như không thích thú cho lắm với cử chỉ khiêu gợi của Thuỷ Tiên.
Dứt bản nhạc, Đông Phong trở về chỗ ngồi. Thuỷ Tiên mè nheo:
- Mình nhảy nữa đi anh.
Đông Phong lắc đầu:
- Tôi hơi mệt, Thuỷ Tiên thích thì ra sàn nhảy, tôi ngồi đây chờ cô cũng được.
Thuỷ Tiên xụ mặt thất vọng:
- Nhảy với anh, em mới có cảm giác. Còn với người khác, em không hứng thú.
Đốt điếu thuốc, Đông Phong hỏi:
- Thuỷ Tiên có vẻ rành nơi này quá. Cô thường vào đây lắm, phải không?
Thuỷ Tiên vội chối:
- Đâu có. Đây chỉ là lần đầu đi với anh thôi. Chỗ này cũng được quá hả anh.
Dụi tàn thuốc, Đông Phong nhìn Thuỷ Tiên:
- Thấy cô xăm xăm đi vào, làm tôi cứ tưởng cô quen thuộc vũ trường này.
Thuỷ Tiên giả lả:
- Ồ! Làm gì có. Anh quên em mới về nước sao? Đường sá còn chưa quen, huống chi là nơi này.
- Thú thật với cô, tôi chưa quen lắm với không khí ồn ào. Có gì không phải, Thuỷ Tiên đừng buồn.
Sợ anh phát hiện ra mình nói dối, Thuỷ Tiên nguýt yêu:
- Làm sao em giận anh được. Nhưng anh nói thật nha, đi chơi với em, anh cảm thấy thế nào?
Đông Phong bật cười khẽ:
- Cũng vui, nhưng không khí náo nhiệt này không hợp với tôi. Chắc tại tôi có vẻ hơi già so với họ.
- Xì! Anh mà già. Em thấy anh rất phong độ nữa kìa. Nói thật anh đừng cười. Em chỉ thích mẫu người giống anh. Còn đám thanh niên trẻ tuối, có cho em cũng chẳng thèm.
Thấy Đông Phong im lặng, Thuỷ Tiên ngọt ngào tiếp:
- Em có thể làm bạn gái anh chứ, Đông Phong?
Đông Phong nhướng mày, nghĩ là cô đùa, anh nói:
- Chỉ sợ Thuỷ Tiên chê tôi già thôi. Làm bạn gái của tôi, không đơn giản tí nào.
- Có nghĩa là em vẫn còn hy vọng chiếm được tình yêu của anh, đúng không?
- Cái đó tùy cộ Còn tôi… chắc là không thể.
Thuỷ Tiên xạm mặt, cô hỏi tới:
- Anh nói thế nghĩa là sao?
Đưa tay nhìn đồng hồ, Đông Phong nói:
- Về thôi Thuỷ Tiên. Mai tôi còn có buổi họp quan trọng, phải chuẩn bị mọi thứ cho hoàn hảo 1 chút.
Miễn cưỡng theo anh ra xe, Thuỷ Tiên rất bực bội, nhưng vẫn cố tình làm mặt tỉnh. Mọi chuyện chỉ mới bắt đầu, Đông Phong sẽ không thoát khỏi bàn tay của cô, trừ khi anh đọc được và đoán được ý nghĩ trong đầu cô.
Thuỷ Tiên trở về phòng. Thuỷ Tiên giật bắn người khi vừa bước vào đã bị Ông Quang ôm ghì lấy.
Đẩy ông ra, cô hét nhỏ:
- Sao lại chui vào đây? Làm người ta mất cả vía.
Ông Quang sầm mặt:
- Đi chơi vui quá nhỉ, bỏ mặc ông già này chèo queo ở nhà.
Liệng đôi giày vào góc phòng, Thuỷ Tiên ngả người ra giường, cô bĩu môi:
- Chả nhẽ gọi anh theo? Nếu thế, tôi làm sao chài hắn cho được.
Vuốt ve người Thuỷ Tiên, ông Quang hỏi:
- Sao rồ
Đông Phong cười ngạc nhiên:
- SG có nhiều điểm giải trí tuyệt lắm. Cô vẫn chưa quen với nếp sinh hoạt bên này, phải không?
Thuỷ Tiên dài giọng:
- Em muốn đi dạo vài chỗ, or vào vũ trường khiêu vũ cho giãn gân, giãn cốt. Nhưng không tiện, đành nằm chèo queo ở nhà.
- Sao thế? Cô mệt à?
Thuỷ Tiên hơi thất vọng khi Đông Phong tỏ ra thờ ơ lạnh nhạt. Với cô, anh luôn đối xử đúng mức, không vồ vập, cũng không hẳn lạnh lùng. Thuỷ Tiên không tài nào đoán được anh đang nghĩ gì. Trước mắt, cô phải dùng sắc đẹp của mình để chinh phục anh.
Chồm người tới trước, Thuỷ Tiên cố tình cúi thấp. Cổ áo rộng khoét thật sâu phơi ra khuôn ngực trắng ngần. Thuỷ Tiên đung đưa mắt nhìn Đông Phong như mời gọi. Cô muốn khơi dậy bản năng đang ông trong anh. Trò này cô đã thực hiện nhiều lần và hầu như lần nào cũng thành công mỹ mãn.
Đông Phong có vẻ bối rối trước 1 cô gái đẹp mê hồn có thân hình thật gợi cảm, thử hỏi có người đàn ông nào mà không động lòng? Nhưng Đông Phong đã trấn tĩnh thật nhanh. Ánh mắt và cử chỉ của cô quá bạo dạn, có cái gì đó không thành thật khiến anh dè chừng.
Thản nhiên dịu tàn thuốc, anh nói:
- Hay cô cảm thấy gò bó khi có mặt tôi? Nếu thế, tôi sẽ dọn vào công tỵ Nhà này, cô và chú Quang tùy ý sử dụng.
Thuỷ Tiên nhăn nhó, cô bặm môi than:
- Em không dám đòi hỏi gì cả. Ra đường nhìn người ta có đôi, có cặp thấy mệ Em không có bạn trai nên chẳng ham hố gì đi chơi.
Làm như vô tình, Thuỷ Tiên ôm cánh tay Đông Phong. Cô nghiêng đầu nhõng nhẽo:
- Hay là anh P đi với em cho vui. Có anh đi cùng, em đỡ tủi hơn.
Nhẹ rút tay lại, Đông Phong lắc đầu:
- Đi với tôi chán lắm. Sao cô không nhờ chú Quang ấy? Chú ấy có vẻ sành hơn tôi nữa đấy.
Thuỷ Tiên làu bàu:
- Thôi đi, chú Quang già rồi, vào đó sao tiện. Vũ trường chỉ dành cho lớp trẻ tụi mình thôi.
Chớp chớp mắt, Thuỷ Tiên liếm môi tiếp:
- Đi với em, đi P. Anh mà từ chối là em buồn lắm đó. Chỉ 1 lần thôi mà… coi như em năn nỉ anh đó.
Thấy từ chối cũng kỳ, dù sao cô ẫy cũng mới về nước, đường sá còn rất lạ lẫm. Đông Phong khẽ gật đầu:
- Vậy Thuỷ Tiên chuẩn bị đi, tôi ra xe đợi cô.
Thuỷ Tiên vờ mừng rỡ, cô hôn cái chụt vào má Đông Phong, rồi chạy về phòng. Cô cố lợi dụng tối đa sự va chạm vào người Đông Phong, hòng gợi sự chú y của anh.
Đông Phong nhún vai đứng lên. Cái hôn của Thuỷ Tiên quá nhanh làm anh né không kịp. Nụ hôn ấy với anh không có gì ấn tượng và Đông Phong quên đi thật nhanh.
Thuỷ Tiên trở ra với bộ jupe cực ngắn. Cô háy mắt với Đông Phong:
- Anh P! Em mặc như vầy có tiện không anh?
Đông Phong lơ đễnh đáp:
- Thuỷ Tiên đẹp sẵn rồi, cô mặc gì cũng xinh cả.
Thuỷ Tiên hờn mát:
- Anh nói thật chứ P?
- Không tin thì cô vào hỏi chú Q, thử xem tôi nói có sai không?
Đông Phong mở cửa xe cho cô, rồi anh ngồi vào tay lái.
Thuỷ Tiên bĩu môi:
- Em biết… Anh coi em như người lạ nên mới khách sáo như vậy thôi.
Đông Phong vẫn chăm chú lái xe. Anh cười khẽ:
- Sao cô lại nói thế?
Chỉ chờ có thế, Thuỷ Tiên nói luôn:
- Anh nói chuyện với em cứ cô rồi lại tôi. Như vậy, không khách sáo thì là gì? - Rồi cô ôm cánh tay anh làm nũng - Gọi 1 tiếng em thì có mất mát gì đâu nào.
Đông Phong nhún vai:
- Được thôi, nếu Thuỷ Tiên muốn thế.
Cười tươi, Thuỷ Tiên đỏng đảnh:
- Anh P dễ thương lắm. Vừa đẹp trai vừa hào hao lại là giám đốc. Em chấm anh rồi, Phong ơi.
Đông Phong hỏi cô:
- Thuỷ Tiên nói gì, tôi nghe không rõ? Cô chấm ai?
Thuỷ Tiên vội nói:
- Em đâu có nói gì, anh nghe lộn rồi.
Thuỷ Tiên giả lơ nhìn ra cửa, rồi cô kêu lên:
- Anh P! Mình vào vũ trường đi. Ở trong đó nhiều trò vui rất khoái khẩu.
Đông Phong cho xe vào bãi.Anh nhìn vào trong. Rất nhiều chàng trai và cô gái ngây ngất bên bàn rượu. Quần áo trên người thật hở hang quái dị. Họ thản nhiên bá vai hôn nhau như chỗ không người.
Là dân thành phố chính gốc, nhưng đây là lần đầu tiên Đông Phong bước chân vào chỗ ăn chơi bạt mạng này.
Kéo tay Đông Phong, Thuỷ Tiên lôi anh vào trong. Chọn 1 bàn ngay góc tối, Thuỷ Tiên tự nhiên ngồi xuống. Cơ thể nóng nực của cô như áp sát vào người Đông Phong.
Gọi 1 chai rượu mạnh, Thuỷ Tiên rót đầy 2 lỵ Đưa cho Đông Phong 1 ly, phần mình, Thuỷ Tiên ngửa cổ uống 1 hơi. Thân hình cô lắc lư theo điệu nhạc vang lên chát chúa.
Đông Phong lịch sự nhấp môi rồi để ly xuống. Thuỷ Tiên nheo mắt tình tứ:
- Mình nhảy 1 bản đi anh. Vào đây em nghe chân mình ngứa ngáy quá.
Không chờ Đông Phong trả lời có hưởng ứng hay không. Thuỷ Tiên bạo dạn kéo anh ra sàn, Đông Phong miễn cưỡng bước theo cô.
Nép sát khuôn ngực căng tròn nửa kín nửa hở vào anh, Thuỷ Tiên siết chặt cánh tay trần qua cổ anh. Cô ngước mắt nhìn anh như sẵn sàng đón nhận nụ hôn ngọt ngào của Đông Phong.
Thản nhiên dìu cô theo điệu nhac, Đông Phong có vẻ như không thích thú cho lắm với cử chỉ khiêu gợi của Thuỷ Tiên.
Dứt bản nhạc, Đông Phong trở về chỗ ngồi. Thuỷ Tiên mè nheo:
- Mình nhảy nữa đi anh.
Đông Phong lắc đầu:
- Tôi hơi mệt, Thuỷ Tiên thích thì ra sàn nhảy, tôi ngồi đây chờ cô cũng được.
Thuỷ Tiên xụ mặt thất vọng:
- Nhảy với anh, em mới có cảm giác. Còn với người khác, em không hứng thú.
Đốt điếu thuốc, Đông Phong hỏi:
- Thuỷ Tiên có vẻ rành nơi này quá. Cô thường vào đây lắm, phải không?
Thuỷ Tiên vội chối:
- Đâu có. Đây chỉ là lần đầu đi với anh thôi. Chỗ này cũng được quá hả anh.
Dụi tàn thuốc, Đông Phong nhìn Thuỷ Tiên:
- Thấy cô xăm xăm đi vào, làm tôi cứ tưởng cô quen thuộc vũ trường này.
Thuỷ Tiên giả lả:
- Ồ! Làm gì có. Anh quên em mới về nước sao? Đường sá còn chưa quen, huống chi là nơi này.
- Thú thật với cô, tôi chưa quen lắm với không khí ồn ào. Có gì không phải, Thuỷ Tiên đừng buồn.
Sợ anh phát hiện ra mình nói dối, Thuỷ Tiên nguýt yêu:
- Làm sao em giận anh được. Nhưng anh nói thật nha, đi chơi với em, anh cảm thấy thế nào?
Đông Phong bật cười khẽ:
- Cũng vui, nhưng không khí náo nhiệt này không hợp với tôi. Chắc tại tôi có vẻ hơi già so với họ.
- Xì! Anh mà già. Em thấy anh rất phong độ nữa kìa. Nói thật anh đừng cười. Em chỉ thích mẫu người giống anh. Còn đám thanh niên trẻ tuối, có cho em cũng chẳng thèm.
Thấy Đông Phong im lặng, Thuỷ Tiên ngọt ngào tiếp:
- Em có thể làm bạn gái anh chứ, Đông Phong?
Đông Phong nhướng mày, nghĩ là cô đùa, anh nói:
- Chỉ sợ Thuỷ Tiên chê tôi già thôi. Làm bạn gái của tôi, không đơn giản tí nào.
- Có nghĩa là em vẫn còn hy vọng chiếm được tình yêu của anh, đúng không?
- Cái đó tùy cộ Còn tôi… chắc là không thể.
Thuỷ Tiên xạm mặt, cô hỏi tới:
- Anh nói thế nghĩa là sao?
Đưa tay nhìn đồng hồ, Đông Phong nói:
- Về thôi Thuỷ Tiên. Mai tôi còn có buổi họp quan trọng, phải chuẩn bị mọi thứ cho hoàn hảo 1 chút.
Miễn cưỡng theo anh ra xe, Thuỷ Tiên rất bực bội, nhưng vẫn cố tình làm mặt tỉnh. Mọi chuyện chỉ mới bắt đầu, Đông Phong sẽ không thoát khỏi bàn tay của cô, trừ khi anh đọc được và đoán được ý nghĩ trong đầu cô.
Thuỷ Tiên trở về phòng. Thuỷ Tiên giật bắn người khi vừa bước vào đã bị Ông Quang ôm ghì lấy.
Đẩy ông ra, cô hét nhỏ:
- Sao lại chui vào đây? Làm người ta mất cả vía.
Ông Quang sầm mặt:
- Đi chơi vui quá nhỉ, bỏ mặc ông già này chèo queo ở nhà.
Liệng đôi giày vào góc phòng, Thuỷ Tiên ngả người ra giường, cô bĩu môi:
- Chả nhẽ gọi anh theo? Nếu thế, tôi làm sao chài hắn cho được.
Vuốt ve người Thuỷ Tiên, ông Quang hỏi:
- Sao rồ
Bạn đã xem chưa ?
VỀ TRANG CHỦ Tải game online cho điện thoại
Wap giải trí online,
truyện tình cảm mới,
hài ola tuyệt hay,
đọc truyện ngắn tình yêu,
hình nền 3d tình yêu,
ảnh nền điện thoại,
tải game miễn phí,
trò chơi điện thoại
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình400/2192