watch sexy videos at nza-vids!

Vimini.Mobi

wap giải trí tổng hợp
Tải game online miễn phí cho điện thoại
Chơi game trực tuyến những game hay nhất
Kho ứng dụng android iphone ipad
Người đẹp sexy  Admin [On 24/24]
Lượt xem : 1200
Nếu thích, anh có thể làm nhà tài trợ.
- Tại sao?
- Tuyên truyền về công ty, tìm kiếm nhân viên tiềm năng. – Linh chống cằm hờ hững trả lời.
- Cô cần bao nhiêu? – Ngồi thẳng lưng, khoanh tay trược ngực, Huy hỏi. Thái độ chứng tỏ Huy nghiêm túc.
Linh hơi giật mình trước thái độ của Huy, tưởng anh ta sẽ mỉa mai hài hước chứ.
- Anh chưa đọc kế hoạch mà.
- Tôi nghĩ khả năng thẩm định của cô không thua khả năng thẩm mỹ đâu.
Linh mím môi, đột nhiên cô bối rối. Lát sau, Linh nói:
- Tôi không phải Ban Tổ chức, anh có thể đợi đến khi gặp Ban Tổ chức rồi mới quyết định. Sẵn tiện…làm khó các em ấy một chút, dù gì xin tài trợ cũng không phải chuyện dễ.
Linh nháy mắt với Huy. Cả hai cùng cười, thông hiểu nhau một cách kỳ lạ.
Những cuộc gặp sau đó cứ nhiều lên. Và lạ ở chỗ, dù là Linh phải đi tập huấn hay hội thảo trùng vào ngày hẹn, dù là Hà Nội hay Hội An, chỉ cần là cô có hẹn với Huy thì nhất định Huy sẽ có mặt ở đó để gặp cô, không bao giờ Huy để Linh hủy hẹn với mình.
Có lần Linh hỏi Huy nửa đùa nửa thật:
- Sao em ở đâu thì anh xuất hiện ở đó vậy?
- Mở rộng thị trường. – Huy trả lời bình thản.
Linh nhăn mặt:
- Sao anh nói chuyện không có chủ ngữ, vị ngữ gì hết vậy?
- Anh đi công tác mở rộng thị trường, được chứ?
“Cô giáo” Linh gật đầu mỉm cười hài lòng. Huy giả vờ uống cafe, giấu đi một nụ cười kỳ lạ, không biết là Huy đang tự hào vì khả năng ngữ pháp của mình hay vì một lý do nào khác.
Công việc bận rộn cuốn Linh và Huy vào vòng xoay của nó. Đôi khi họ gặp nhau chỉ để đi dạo một lát, cũng chẳng kịp uống tách cafe nhưng dù là 5 phút cũng phải gặp, không bao giờ hủy hẹn. Chuyện tình của họ đến nhẹ nhàng nhưng lại nhiều trắc trở.
*****
Đèn đỏ. Huy dừng xe lại. Trời dần tối nhưng ở phía xa, chân trời vẫn ánh lên chút màu cam của hoàng hôn còn sót lại. Huy sẽ không quên buổi chiều ấy, buổi chiều ở nghĩa trang có hoàng hôn rực rỡ. Rốt cuộc, Linh coi Huy là gì? Là người thay thế hay chỉ là một trò đùa?
Đèn xanh. Huy tăng tốc lao đi thật nhanh dể tốc độ rũ bỏ hết những suy nghĩ mệt nhoài.
*****
Lại một quán bar khác, lại những ly rượu, lại tiếng ồn. Huy biết Linh ghét bar, nơi mà “chỉ làm người ta nhức đầu, nhức mắt, nhức tai, lại đông đến ngộp thở”. Linh vẫn hay nói thế. Cho nên, Huy mới đi bar.
Linh ngồi nhìn Huy uống hết ly này đến ly khác. Cô im lặng, có lên tiếng thì Huy cũng chẳng để tâm tới nên cô chỉ nhìn Huy như bao lần khác. Huy uống chán thì về. Ra khỏi quán Huy lại đi lang thang và có vẻ Huy cố tình muốn tránh vệ sĩ nên cả hai người đều gọi báo với Linh, họ mất dấu Huy.
“Hai anh tiếp tục tìm đi, tôi sẽ đi tìm anh ấy”. Linh cúp máy, thở dài.
Linh đi vòng trong những con hẻm gần đó để tìm Huy. Cô ngó dáo dác khắp nơi tìm kiếm. May mắn thay, cuối cùng Linh thấy Huy đứng tựa vào bước tường của một tiệm tạp hóa đã đóng cửa. Huy hút thuốc. Trong lòng Linh dịu đi nỗi lo lắng nhưng lại dấy lên một sự xót xa chua đến nhói lòng. Vùng sáng của đèn đường không chạm tới Huy. Dáng vẻ Huy chìm trong bóng tối, thật cô độc.
- Huy! – Linh khẽ gọi, trong giọng có chút ngập ngừng.
Huy không ngẩng lên nhìn Linh. Vứt bỏ điếu thuốc một cách chán nản, Huy quay lưng bước đi. Linh đi theo Huy, cách Huy một khoảng vừa đủ để Huy đừng cảm thấy bị làm phiền. Cứ như thế, bước đi, bước đi. Linh thầm tự hỏi những lúc đi lang thang như thế này nghĩ gì, phải chăng đây là cách Huy làm cho đầu óc thoải mái. Đến khi Linh ngẩng lên, vừa đúng lúc thấy Huy quẹo vào một ngõ hẻm. Linh cũng quẹo vào ngõ hẻm đó nhưng lại chẳng thấy bóng dáng Huy đâu nữa.
- Huy! Huy ơi! – Linh gọi nhưng có tiếng trả lời. Rõ ràng cô thấy Huy đi vào đây mà.
Đứng nép vào một góc tường hơi nhô ra che khuất người, Huy nghe Linh gọi nhưng không lên tiếng. Huy cũng không thể hiểu bản thân đang nghĩ gì. Trước mặt Linh, Huy vờ như không muốn thấy cô nhưng chỉ cần thoáng tháy dáng Linh, trái tim Huy lại lỗi nhịp. Trái tim chết tiệt! Giờ đay, Huy tránh mặt Linh nhưng lại đứng yên ở một chỗ, sớm muộn gì Linh cũng sẽ tìm thấy Huy thôi. Huy cũng muốn như thế. Rồi Linh sẽ đứng trước mặt Huy, cười với Huy và nói: “Anh ở đây hả?”. Huy biết Linh sẽ nói như thế, còn Huy, lúc đó Huy sẽ làm gì đây. Trong đầu Huy chỉ có duy nhất một ý nghĩ, ôm cô ấy thật chặt.
- Á! Cướp! Cướp! – Tiếng thét thức tỉnh Huy, là giọng của Linh mà.
Linh đuổi theo tên cướp. Trong túi xách của cô, không cần quan tâm tới tiền, nhưng giấy tờ của cô, thuốc của Huy rồi mấy thứ quà lưu nệm các bạn tặng cô luôn mang theo, cả lá buà bình an cả ngoại nữa. Không được, không để mất được. Linh đuổi theo tên cướp, vừa đuổi vừa la toáng lên.
- Cướp! Cướp!!!
Tên cướp đột ngột dừng lại. Cũng may, Linh thực sự đuổi theo hắn không kịp. Cô thở hổn hển:
- Anh cứ lấy hết tiền đi. Trả cho tôi túi xách là được.
Tên cướp lấy tiền trong túi, vứt túi qua một bên rồi hắn nhìn Linh. Bất giác, Linh lùi lại một bước. Con hẻm nhỏ, hơi tối vì ánh đèn chớp tắt. Nãy giờ Linh hét lên như thế mà không ai xuất hiện nghĩa là bây giờ cô có xảy ra chuyện gì trong cái ngõ tối này cũng không ai hay biết. Tên cướp cử động. Ngay lập tức, Linh quay đầu bỏ chạy.
Tóc của Linh bị một bàn tay tóm lại, kéo đầu cô về phía sau. Linh hét lên và dùng tay quơ quào loạn xạ. Linh cào trúng mặt tên cướp. Hắn chửi thề một tiếng rồi đạp thẳng vào bụng Linh. Đau điếng! Lưng và khuỷu tay Linh đập vào tường. Linh té xuống, cô ôm lấy bụng. Đau qua! Cô không còn sức để chạy nữa rồi. Khi tên cướp tiến gần tới Linh, một bóng người lao tới, tấn công tên cướp. Là Huy. Hai bên giằng co. Chết tiệt! Nếu không uống rượu thì Huy đã xử được tên này rồi. Điện thoại, Linh hoàn hồn và lý trí ùa về ngay lập tức. Phải gọi cho vệ sĩ. Cô rút điên thoại, vừa cố gắng nhích về phía đầu hẻm, vừa gọi:
“Cô chủ?”
“Chúng tôi bị cướp” – Linh nói nhanh – “Đang ở hẻm nhỏ gần một tiệm tạp hóa đóng cửa, đầu hẻm có…”
Câu nói của Linh bị cắt ngang bởi một cái tát như trời giáng, Linh ngã lăn ra đất. Mặt tên cướp hằn lên vẻ du côn dữ tợn. Huy nhào tới đấm vào mặt tên cướp khiến hắn va vào tường. Huy đứng chắn trước Linh. Trong khoảnh khắc đó, Linh thấy…
Nắm đấm lao tới mặt Huy. Người Huy lảo đảo nhưng Huy cũng vung tay quật mạnh khiến kẻ kia choáng váng. Rất nhanh, hắn móc ra một con dao bấm. Lưỡi dao lóe sáng trong đêm tối…
“Giấc mơ đó… Không!”
Nhanh hơn suy nghĩ, Linh lao tới ôm chầm lấy Huy. Hông cô đau nhói, đau đến không thể thốt lên tiếng hét, chỉ có vòng tay Linh siết Huy thật chặt. Linh bất ngờ lao tới khiến Huy không giữ được thăng bằng, cả hai cùng ngã xuống. Cùng lúc đó, phía đầu hẻm có tiếng động, hai vệ sĩ chạt tới. Tên cướp liền bỏ chạy nhưng hắn bị vệ sĩ trấn áp. Nhặt túi xách lên, vệ sĩ An định đem túi trả cho Linh và hỏi ý kiến cô xem nên xử lý tên cướp như thế nào. Đi đến gần hai người, vệ sĩ nhận ra Linh đã bị thương. Lập tức anh ta xử lý tình huống một cách gọn ghẽ.
- Bình, đem tên cướp lên công an. Cô chủ bị thương rồi!
Sau đó anh ta gọi điện cho bệnh viện điều động xe cấp cứu và chỉ đường cho họ.
- Huy…Huy… – Linh gọi khẽ. Lúc này, đầu óc Huy mới dần tỉnh táo lại. Cảm giác ôm Linh trong tay…hình như đã rất lâu rồi Huy mới có cảm giác này, nó khiến đầu óc Huy mụ mị đi. Huy cảm nhận một dòng chất lỏng ấm nóng đang chảy trên cách tay nhưng Huy đâu có bị thương… Huy hoảng hốt:
- Em bị thương hả? Đi, chúng ta tới bệnh viện.
- Cô chủ sẽ bị mất máu nhiều hơn đó. Tôi đã thông báo với bệnh viện về nhóm máu của cô chủ, họ đã chuẩn bị sẵn trên xe cấp cứu. – Giọng vệ sĩ vang lên điềm đạm, t
Bạn đã xem chưa ?
VỀ TRANG CHỦ
Tải game online cho điện thoại
Từ khóa Google : , ,
Wap giải trí online, truyện tình cảm mới, hài ola tuyệt hay, đọc truyện ngắn tình yêu, hình nền 3d tình yêu, ảnh nền điện thoại, tải game miễn phí, trò chơi điện thoại
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
1200/1409