watch sexy videos at nza-vids!

Vimini.Mobi

wap giải trí tổng hợp
Tải game online miễn phí cho điện thoại
Chơi game trực tuyến những game hay nhất
Kho ứng dụng android iphone ipad
Người đẹp sexy  Admin [On 24/24]
Lượt xem : 708
nh đã có màn nói dối thật hoàn hảo. Tôi cũng cười theo Thiên Bình, để giấu đi một cái gì đó sắp trực trào ra. Sau đó thì Thiên Bình kể một câu chuyện gì đó rất dài và có vẻ rất hay. Nhưng tôi không còn nhớ gì nữa. Tôi cười như một chiếc máy khi thấy cô ấy cười. Tôi còn chêm thêm vài câu gì đó cơ, vì cô ấy còn quay ra cù lét tôi mà.

Tôi không nhớ gì nữa. Trong đầu tôi là một mớ bong bong các câu hỏi tại sao. "Tại sao cô ấy lại nói chúng ta chỉ là bạn" "tại sao lại đúng ngày hôm đó" "tại sao lại đúng nơi đó, nơi cho tôi biết mình đã yêu cô mất rồi".... Tại sao chứ? Ai có thể đem cho tôi quyển "Một nghìn câu hỏi về tình yêu" ra đây được không? Hãy cứu tôi khỏi cơn bão vì sao này đi!

4. Ngày có nhiều hơn muộn phiền

Tần số tôi đi với Vũ nhiều hơn. Cũng không biết vì sao nữa. Chỉ là tôi rất hay "vô tình" gặp cậu vào những khoảng thời gian trống. Khi thì ở thư viện, khi thì ở sân trường lúc đang tiết, lúc ở quán ăn trưa, lúc làm ở quán photo. Mọi nơi trong khoảng không của trường đại học này, tôi đều có thể bắt gặp hình ảnh của Vũ. Tôi lấy làm thích. Điều đó sẽ giúp chúng tôi thân nhau hơn, và sẽ có một tình bạn thật đẹp để nhớ.
Nhưng lần thứ n + 2 đi với Vũ, tôi bắt đầu thấy khó chịu. Khi một ai đó cứ nhìn chằm chằm, có thể họ nghĩ chúng tôi là một đôi. Và một đôi lệch. Vũ quá cao, với chiều cao như cậu, thì chỉ có cô siêu mẫu mới hợp là bạn gái. Còn tôi thì quá thấp. "Nhìn cậu đi với bạn ấy, chẳng khác nào Đôn Ki-hô-tê và Xan-chô Pan-xa trong trích đoạn "Đánh nhau với cối xay gió". Hãy tìm ai đó phù hợp hơn đi!"

Ừ, thì tại tôi thấp, tôi không phủ nhận. Nhưng trong tình bạn cao thấp trở thành một vấn đề à? Mà cả trong tình yêu nữa. Chiều cao không tương xứng thì sao? Thì người ta phải từ bỏ thứ tình cảm của họ sao? Đôi lúc, con người ta thật quá đáng. Dù vô tình hay hữu ý, thì những câu nói kiểu như trên sẽ rạch một vệt dài vào con tim của người nghe nó.


Tôi đã rất cáu khi Vũ rủ tôi ra một góc riêng để nói chuyện. Ngay lúc đó, tôi chỉ muốn nói thẳng vào mặt cậu ấy rằng "chúng ta đừng chơi với nhau nữa, cậu chọn người cao gần bằng cậu mà chơi....." Tôi muốn hét, muốn đấm, muốn đá tất cả mọi thứ liên quan đến cậu ấy. Nhưng khi lên tới đó, góc sân thượng ngập gió, nhìn Vũ rất đáng yêu và có gì đó rất nghiêm trọng. Tôi lại kìm lòng xuống, để những ấm ức theo đường dạ dày đi ra ngoài. Cậu ấy không cần biết điều này.

Và chẳng hiểu sao nữa, tôi lại nói những câu ấy "chúng ta là bạn như thế này thì hay nhỉ....." Tôi muốn thân hơn với cậu ấy? Không, tôi muốn không chơi với cậu ấy nữa kìa. Không, thực ra tôi rất muốn ở bên cậu ấy như một người đặc biệt kìa. Cái kiểu như người yêu cơ. Để được cậu quan tâm chăm sóc, để cho những người xấu xa kia ghen tỵ với tình cảm của chúng tôi. Để làm nhiều cái thú vị cùng nhau, đề....có được rất nhiều điều tốt đẹp khác.

Nhưng có lẽ tôi đã sai rồi. Những điều tôi nghĩ, tôi làm đều trở thành ngốc nghếch khi nhìn thẳng vào mắt cậu ấy. Có cái gì đó ướt đẫm. Và có cái gì đó tôi vừa bỏ qua, vừa tự mình vứt đi không thương tiếc. Cậu ấy tự tát mình. Cái tát mạnh đến nỗi bên má tấy đỏ và hồn lìa khỏi xác. Cậu nhìn tôi, cái nhìn rất gần nhưng bỗng xa lạ quá. Tôi không thể hiểu được nữa. Cậu cười, nhưng nụ cười đó không giành cho tôi vì nó còn có cả vị mặn chát trong đó. Tôi cầm bàn tay cậu. Nó run rẩy và lạnh lẽo. Dù có bàn tay thật ấm, nhưng tôi biết mình không thể sưởi ấm cho đôi bàn tay cậu cũng như trái tim của tôi lúc này.

Tôi chuyển hướng, kể cho cậu một câu chuyện dài, thật buồn cười. Nhưng hình như cậu không nghe thấy nó nữa. Cậu cười gượng gạo, thêm chút khó chịu. Tôi muốn phá vỡ bầu không khí này nên tôi đã cù lét cậu ấy. Cậu giật mình lùi lại, nhưng vẫn cười và cố gắng cù lét lại tôi. Tôi định hỏi cậu có gì muốn nói với tôi. Nhưng nhận ra câu hỏi đó giờ thật vô nghĩa. Vì muốn nói, nhất định cậu ấy sẽ tranh phần tôi và nói từ đầu rồi.

Có những khoảng im lặng. Để hai người cùng sắp xếp lại suy nghĩ và tình cảm của mình giành cho đối phương. Để tự đưa ra quyết định cho chính bản thân và con tim đang đập mạnh này.

5.

Sau lần ngồi sân thượng với Thiên Bình, tôi bảo bản thân rằng "Tránh xa cô ấy, càng xa càng tốt. Nếu gần quá, mi sẽ thiêu cháy cô ấy, và cả mi nữa". Tôi không "vô tình" để gặp cô ấy giữa sân trường vắng, không tình cờ tạt qua quán photo nơi cô làm việc, không nán lại giờ ăn trưa để gặp cô ấy trong căng tin. Tôi, rất nhiều lần bắt gặp cô giữa đường, nhưng cố ngăn mình đừng ra chào cô ấy, đừng chạy lại làm rối xù lên quả đầu bong của cô ấy. Tôi, tự ép mình quên đi những kỉ niệm đẹp đã có với cô ấy bằng cách tán tỉnh bất kì cô gái nào cùng lớp. Tôi lao vào yêu, yêu bất kì cô gái nào không phải cô ấy.

Thiên Bình ấy. Thiên Bình giờ không thể là của tôi nữa. Thiên Bình, chẳng biết do tôi trốn cô hay cô trốn tôi. 5 tháng trôi qua, tôi không còn gặp cô ấy nhiều nữa. Có chăng thì cũng cười chào rồi đi luôn.Cô ấy bận rộn với hoạt động, tôi bận rộn với yêu đương. Chúng tôi như con phố song song, mải mê chạy trên con đường riêng của chính mình. Không có điểm giao, cũng chẳng ngõ quanh để trở lại như ngày xưa.

"Những ngày xưa ấy nay còn đâu, vội xa rồi nào ai níu giữ được!"

Tôi tự thấy khâm phục mình, vì ít nhất, tôi đã tự vượt qua những khó khăn khi không có Thiên Bình bên cạnh. Cuộc sống tôi không có quá nhiều niềm vui như khi bên cô ấy. Nhưng nó đủ bình yên, để khi nhìn thấy cô ấy, tôi mong cô sẽ được hạnh phúc. Tôi nghĩ, mình sẽ lại làm bạn với cô ấy, thân thật thân.

Tôi lại "tình cờ" gặp cô ấy nhiều lên, lắng nghe và chia sẻ những khó khăn của cô ấy. Tất nhiên, như một người bạn. Tình bạn thật đặc biệt, nó có thể xóa nhòa sự xa lạ của nhiều năm tháng, để giờ đây, chúng tôi thân thiết, gắn bó. Như chưa từng có cuộc chia ly. Những câu chuyện chung cứ thế lại dài ra tít tắp.

Tôi đưa đón Thiên Bình mỗi lần cô ấy làm chương trình về muộn. Tôi đi chơi bóng rổ với Thiên Bình khi cô ấy rủ rê. Mặc dù tôi thích bóng chuyền hơn, nhưng tôi không thể lời từ chối "ngọt ngào" từ Thiên Bình. Thiên Bình lên thư viện với tôi, tôi giúp cô ấy học hành, có đôi lần còn làm bài tập đỡ khi cô quá bận rộn với chương trình lớn. Tôi đi bên cạnh Thiên Bình, song song như hai đường thẳng, nhưng tôi biết, giữa chúng tôi là một tình bạn tuyệt vời. Là cầu nối giữa hai đường thẳng song song ấy. Tôi thích thú và chấp nhận yên vị với những điều giản dị này.


6. Những cái chạm tay

Tôi tình cờ gặp Vũ trên chuyến xe buýt về quê vào cuối tuần. Hôm đó là một ngày đặc biệt. Tôi quyết định trở về nhà sau nhiều ngày xa cách. Tôi biết, mình phải đối mặt với những sự thật không thể thay đổi. Dù sớm hay muộn, tôi biết mình phải lớn lên sau tất thảy những đớn đau ấy. Và ngày hôm đó, mọi chuyện tốt hơn tôi tưởng tượng. Bữa cơm đông đủ thành viên, những câu chuyện không quá sôi nổi nhưng cũng không quá u ám.

Tối, tôi nhắn tin cho Vũ, cảm ơn những lời khuyên của cậu ấy giành cho tôi lúc ban chiều. Cậu ấy chỉ nhắn tin lại một hình mặt cười. Chỉ vậy thôi, nhưng tôi thấy lòng bình yên lạ. Tôi nhớ lúc gần cậu trên xe buýt. Khoảng cách giữa chúng tôi được thu gọn chưa đầy một gang tay. Cậu ở ngay cạnh tôi, chứ không xa cách như vài tháng trước. Cậu nói nhỏ vào tai tôi "cho tớ dựa vào vai cậu nhé, tớ mệt quá!". Tôi thoáng giật mình, vì trước nay chưa người con trai nào nói với tôi điều đó. Và trong suy nghĩ của tôi, con trai dựa dẫm vào con gái, trông thật yếu ớt, tôi ghét điều đó. Nhưng, Vũ đã dựa đầu vào vai tôi. C
Bạn đã xem chưa ?
VỀ TRANG CHỦ
Tải game online cho điện thoại
Từ khóa Google : , ,
Wap giải trí online, truyện tình cảm mới, hài ola tuyệt hay, đọc truyện ngắn tình yêu, hình nền 3d tình yêu, ảnh nền điện thoại, tải game miễn phí, trò chơi điện thoại
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
708/2983