watch sexy videos at nza-vids!

Vimini.Mobi

wap giải trí tổng hợp
Tải game online miễn phí cho điện thoại
Chơi game trực tuyến những game hay nhất
Kho ứng dụng android iphone ipad
Người đẹp sexy  Admin [On 24/24]
Lượt xem : 894
mu lạnh lẽo. Gần sáng, những tiếng thét khiến gã bật dậy như lò xo, nhưng không kịp nữa, một dòng thác ập đến mang theo những cây cổ thụ bật gốc quét qua lán trại. Tất cả đều bị hất tung lên cao rồi chìm sâu dưới dòng thác lũ. Lũ quét bất ngờ ập đến trong đêm như một con trăn khổng lồ liếm sạch những gì nó đi qua và ấn sâu vào cái bụng tham lam đầy nước và cây cối ấy. Gã thấy tấm vải bạt đổ sập lên đầu không còn biết phương hướng nào mà chui ra. Trong đêm đen đặc và tiếng rú gầm gào, gã chỉ thấy một cánh tay vươn ra kéo gã lôi ra ngoài, chạy ngược con dốc trơn tuột. Tay nắm trong tay, gã cứ thế chạy theo cái bóng đen ấy cho đến khi gã cảm giác được đã tạm lánh xa thần chết.
Cơn mưa ập xuống tơi bời, hai bóng đen ngồi bệt trong mưa lầy lội giữa rừng âm u. “Chỉ huy, sao cô không chạy đi còn quay lại cứu tôi, không chừng sẽ chết chung đấy ?”. “Tôi chỉ làm nhiệm vụ của một người lính thôi, cậu áy náy làm gì. Hy vọng những người khác có thể vượt qua được cơn lũ này. Dù sao chúng ta vẫn phải đến nơi tập kết vào đêm mai”. Bàn tay cô từ từ rút ra khỏi tay gã, những giọt nước lạnh và bùn đất còn đọng lại trên bàn tay khiến gã thấy một chút chơi vơi.
Gã uể oải đứng lên, phía trước, dáng người con gái nhỏ trong bộ quân phục sũng nước đang bước đi vững trãi như một ngọn đuốc sống đầy sức lan tỏa, mái tóc bết lại trên khuôn mặt trắng như sứ. Trông cô chẳng khác nào một nữ chiến binh thần thánh. Chân gã trở nên vững chãi hơn, cô gái nhỏ ấy vừa cứu gã khỏi tay thần chết và bây giờ cho gã thêm nghị lực để tiến bước về phía trước.
Đi hết một ngày, bọn họ nhận được tín hiệu của đội, mọi người vẫn đang tiếp tục hướng về địa điểm tập kích, chỉ bị mất một số đồ quân dụng do lũ cuốn đi, còn lại không ai bị thương nặng. Đến sẩm tối cơn mưa đến kèm theo cả bão, cơn bão trong rừng sa mu thật khủng khiếp. Bão giật từng hồi như mang theo cả tiếng gào thét của núi rừng, như bật từng gốc cây, đâm thủng màng nhĩ. Tìm mãi cũng thấy một hang động ăn sâu vào vách núi, hai người bọn gã tìm được nơi trú chân qua đêm. Nhưng chừng 11 giờ đêm, nhiệt độ đột nhiên xuống thấp, có lẽ đã xuống đến mức 2,3 độ. Trong bất cứ tình huống nào cũng không được đốt lửa. Ba lô quân dụng của gã đã bị nước cuốn trôi. Trần Lâm vứt cho gã tấm chăn mỏng rồi ngồi chọn một chỗ tương đối bằng phẳng sát vách đá.
Gã cuốn chiếc chăn quanh người một lúc, vẫn thấy run lên từng chập. Gã liếc sang phía Trần Lâm, cô vẫn ngồi im theo tư thế nhà Phật, mắt khép lại. Gã nghe nói những người luyện nội công có thể tự thích nghi với thời tiết khắc nghiệt, hơn nữa, trong suốt quá trình huấn luyện, cô đã chứng tỏ là một người sắt đá không gì có thể quật ngã được. Tuy nhiên, cô vẫn là phụ nữ, nhìn sự mong manh đó bất giác gã muốn dang rộng đôi tay, cuộn tròn lấy cô. Nhưng ý nghĩ đó lập tức được gã dập tắt, bởi gã biết trong mắt chỉ huy, gã là một học trò “cá biệt” cực kỳ khó ưa. Tốt nhất, gã phải lo cho mình trước, nếu không gã sẽ là vật cản đường để đồng đội bước tiếp.
Nửa đêm, gã tỉnh dậy, trong bóng tối lờ mờ gã hỏi: “Trần Lâm, cô còn thức không? tạnh mưa rồi thì phải “. Gã hỏi mấy câu không thấy trả lời, gã lần sờ một lúc thì thấy cô nằm nghiêng trên vách hang, toàn thân lạnh toát. Gã lay gọi cũng chỉ thấy người đàn bà thép ấy mềm nhũn ra, đổ ập vào ngực gã. Không xong rồi, gã cuống lên. Trong đầu gã chợt nảy ra phương án sơ cứu. Chỉ có thân thể con người mới cứu được một người chết cóng. Không có thời gian để đắn đo, gã cởi hết cúc áo ngực, cởi luôn áo của Trần Lâm rồi ôm chặt cô vào ngực gã, quấn chăn kín cả hai người, không ngừng xoa hai bàn tay lạnh ngắt của cô. Cứ thế, gã lẩm bẩm một điều gì đó về suy nghĩ của gã đối với cô, rằng cô là một mụ chằn tinh, cô phải tỉnh lại để có ngày ăn thua với gã, rằng lẽ ra gã phải ôm chặt lấy cô sớm hơn, nhưng chỉ vì sự sinh tồn thôi nhé, chứ được gã ôm không phải dễ. Gã hiểu chỉ cần ý thức của cô còn sống, nhất định cô sẽ tỉnh lại.
Thời gian cứ chầm chậm như trêu ngươi, gã vẫn tiếp tục nói, đầu lưỡi tê cứng… Hơn ba mươi phút trôi qua, bàn tay cô cựa quậy rồi nắm chặt lấy tay gã, đôi môi khô mấp máy: “Cho tôi nước”. Gã với tay lấy bình nước, ngậm vào miệng một lúc cho tan giá rồi mới mớm vào miệng cô. Thân thể Trần Lâm đã ấm dần lên, thậm chí ở trước ngực gã đã cảm thấy hơi nóng phập phồng dội vào khiến trái tim gã buốn nổ tung. Gã cảm nhận dược mùi ngai ngái của bùn trên mái tóc cô, mùi hương trinh nữ dìu dịu trên bờ vai trần, vị ngọt đê mê trên bờ môi lạnh giá. Đúng lúc ấy, bàn tay Trần Lâm chợt di chuyển, cô vòng tay ra phía sau tấm lưng trần của gã, những ngón tay như bấu chặt khiến gã có cảm giác hơi đau ở thớ thịt. Mắt cô vẫn nhắm nghiền, cánh tay mỗi lúc một xiết chặt hơn, giống như một nhánh phong lan bị cơn gió thổi bay xuống chao liệng một hồi, rồi bấu víu được vào một thân cây hùng vĩ, cố níu lấy sự sinh tồn.
Bình minh bắt đầu chen ngang vào cảm xúc của hai người như một sự ghen tị của thiên nhiên. Trần Lâm choàng tỉnh dậy kéo luôn cả tấm chăn mỏng quấn lên người mình rồi bất ngờ dơ chân đá cho gã một cước lộn nhào. Trong khi gã chưa kịp định thần thì cô đã mặc xong quân phục. Khi ấy, gã còn không kịp để ý, một ráng hồng lướt qua trên má Trần Lâm.
Họ bắt đầu cuộc hành trình trong im lặng, mọi ý kiến cuả cấp dưới và mệnh lệnh của cấp trên đều được đưa ra một cách nhát gừng, gượng gạo. Đến sẩm tối, bọn họ cũng đến được điểm tập kích. Được lệnh chiến đấu ngay trong đêm. Vượt qua thung lũng trược mặt là tới sào huyệt của bọn tội phạm quốc tế, tất cả đều lặng lẽ. Phía sau họ, hai bên sườn núi cũng đã có quân đội hỗ trợ sẵn sàng tác chiến.
Đêm hôm ấy thật ngắn ngủi, gã không nhớ được chuyện gì đã xảy ra, chỉ biết trong đợt tấn công ồ ạt ấy, bóng dáng Trần Lâm luôn ẩn hiện. Lúc thì phía sau gã, lúc ngay bên trái bắn yểm trợ cho gã, lúc thì đứng dựa lưng vào gã như một nữ thần hộ mệnh. Phút cuối của chiến dịch, gã chỉ thấy tên Cánh Cam bị gã đuổi giết đến sức cùng lực kiệt đã ngã xuống, liền đó gã cũng ngã xuống. Gã chỉ thấy Trần Lâm đang lao về phía gã, máu chảy dòng dòng bên thái dương của cô. Gã cố mở mắt gượng dậy, cổ họng như muốn gào lên: “Trần Lâm, cô sao vậy ? tôi đến cứu cô đây”. Gã chìm vào cõi âm u đen tối, chỉ còn âm vang bước chân của đồng đội tiến về phía trước…Mùa đông ập đến thật nhanh khiến ánh nắng không kịp chào từ biệt lần cuối mà lặn mất tăm vào những tầng mây đen kịt. Trong cuộc chiến sinh tử, người ở kẻ đi, có những giọt nước mắt khóc vui mừng trong chiến thắng, có những giọt nước mắt khóc cho tận cùng của sự hy sinh và chia ly…
Gã tỉnh dậy trong bệnh viện, cánh tay trái chỉ còn đến khuỷu tay. Hình ảnh đầu tiên hiện ra trong óc gã là gương mặt bết máu của Trần Lâm. Nghĩ đến đó gã bèn co giò phóng xuống giường. Bỗng thấy đau nhói một cái, gã mới bất lực nhìn ra chân phải của gã cũng đang quấn băng trắng toát, chỉ cần cử động là đau như xé. Gã như gào lên với nữ quân y đang có mặt trong phòng: “Trần Lâm đâu, cô ấy có sao không ?”. “Tôi không rõ, có lẽ cô ấy ở khu điều trị khác”. Gã nằm vật xuống, hoang mang đến tột cùng. Liệu người ta có thể sống bởi một viên đạn vào đầu không cơ chứ. Những ngày tháng bên nữ chỉ huy như một cuốn phim quay chậm, gã nhớ cô qúa, nhớ phát điên. Càng nhớ, gã càng thấm thía những điều mà Trần Lâm đã huấn luỵện gã, bởi tất cả bọn tội phạm mà bọn gã vừa truy quét đều là những tên khét tiếng đến từ khắp các châu lục. Những tên cầm đầu đều có khả năng chiến đấu và lẩn trốn trong rừng già ngang ngửa với một đặc vụ
Bạn đã xem chưa ?
VỀ TRANG CHỦ
Tải game online cho điện thoại
Từ khóa Google : , ,
Wap giải trí online, truyện tình cảm mới, hài ola tuyệt hay, đọc truyện ngắn tình yêu, hình nền 3d tình yêu, ảnh nền điện thoại, tải game miễn phí, trò chơi điện thoại
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
894/1103