watch sexy videos at nza-vids!

Vimini.Mobi

wap giải trí tổng hợp
Tải game online miễn phí cho điện thoại
Chơi game trực tuyến những game hay nhất
Kho ứng dụng android iphone ipad

Tiểu thuyết Âm Mưu Nơi Công Sở-full

Lượt xem :
ng nên ở đây đợi cậu.”

Hai người cứ thế đi về hướng nam, bãi đỗ xe phía nam của toà nhà là nơi để khách tạm dừng chân, tiếng đầu thu phí mười tệ, tiếng tiếp theo sẽ thu tám tệ, Tô Duyệt Duyệt cảm thấy hơi ngại nhưng Mèo con lại không để ý, đứng đợi Tô Duyệt Duyệt lên xe, anh bảo vệ thu phí nhìn thấy người đẹp Mèo con liền ân cần, niềm nở, hỏi: “Về rồi à?”

“Vâng!”

“Sau này nhớ đến nhiều vào nhé!”

“Tất nhiên rồi, bạn tôi sau này sẽ làm việc tại đây mà.”

Nói xong, Mèo con kéo Tô Duyệt Duyệt ra khoe khoang, anh bảo vệ ngó đầu vào trong, cuối cùng cũng nhìn rõ khuôn mặt sau cặp kính gọng đen đó, dường như vẻ mặt anh ta có chút tiếc nuối nhưng ngay lập tức gượng gạo cười, nói: “Nhìn qua đã biết là một cô gái tài năng rồi.”

Hừm, nhìn qua đã biết là một cô gái tài năng, Tô Duyệt Duyệt “hừ, hừ” vài cái, “cô gái tài năng” chẳng phải là không có nhan sắc hay sao? Anh ta đúng là “trông mặt bắt hình dong” rồi.

Trên đường lái xe về, Mèo con hỏi Tô Duyệt Duyệt: “Nói đi, rốt cuộc là bao nhiêu tiền?”

“Đừng nhắc đến nữa, nhắc đến mình lại tức, lại buồn bực.”

“Buồn bực cái gì, không phải là top năm trăm thế giới sao? Vừa nãy mình đã quan sát kĩ lưỡng một lượt rồi, người ra người vào tòa nhà đó đều mặc đồ hiệu, không phải là hàng xa xỉ phẩm thì chí ít cũng là đồ cao cấp.”

“Thật sao? Mình không hiểu nhiều về hàng cao cấp, dù sao thì…” Tô Duyệt Duyệt mím môi, tiếp tục nói: “Lương của mình có ba nghìn rưỡi, còn là trước thuế nữa.”

“Ba nghìn rưỡi, trước thuế? Một phần tư của chiếc túi Gucci, còn là hàng giảm giá nữa.”

“Này, đừng so sánh tiền lương của mình với túi xách xấu đến nỗi không lọt vào mắt ấy.”

“Ồ, vẫn may, mình biết cậu không thích Gucci vì thế mới nói tới Gucci mà.” Mèo con rất hiểu Tô Duyệt Duyệt, để tránh mâu thuẫn, họ thường xuyên đem những đề tài không làm ảnh hưởng đến tình cảm của hai người ra để nói.

“Ôi, mình phải tìm phòng đây.”

“Cậu nghĩ thông rồi sao, không làm bà tổ trưởng tổ dân phố nữa à?”

“Xem cậu nói kìa, mình chỉ thấy không quen thôi, đường đường là một đấng nam nhi mà lại để bố mẹ sống ở căn hộ cũ, còn mình sống ở nhà mới. Mỗi lần ông chủ nhà đến thu tiền đều khoe khoang trước mặt mình con trai họ tài giỏi như thế nào, mình thấy, đây không gọi là tài giỏi mà là quá tài giỏi.” Tô Duyệt Duyệt cố ý kéo dài giọng, biểu đạt sự khinh thường.

“Được rồi, hiện nay những người có thể dựa vào đồng lương để mua nhà không nhiều, cậu đừng lải nhải nữa.”

“Cũng đúng, giống như đồng lương của mình, cứ cho là không ăn, không uống, một năm cũng chỉ đủ mua vài mét vuông đất.” Tô Duyệt Duyệt nghĩ may mắn cô không phải là đàn ông, ngày nay đàn ông đều phải lo mua nhà, nếu không muốn phụ nữ trong xã hội khinh thường, từ nay về sau sẽ là thời đại của những con người thức thời. Cứ như cô đây, mặc dù trong mắt coi thường những cô gái cả ngày ngồi không ăn bám nhưng ít nhiều cũng muốn tìm một người đàn ông có thể cho mình một chỗ ở, bất luận chỗ đó rộng hay hẹp, thậm chí giống “ổ chuột” cũng được.

Bởi vì Tô Duyệt Duyệt muốn tìm phòng trọ nên Mèo con đi cùng cô, tìm hơn nửa ngày trời, phạm vi càng lúc càng lớn nhưng mục tiêu lại càng lúc càng nhỏ. Không biết có phải do giá nhà quá cao, cao đến mức không thể tưởng tượng nổi, một phòng ngủ, một phòng khách đã phải mất hai nghìn rưỡi, Tô Duyệt Duyệt đếm đầu ngón tay tính toán, nếu là hai nghìn rưỡi, có lẽ hằng ngày cô phải nhịn ăn nhịn uống thì mới đủ trả tiền phòng. Vì thế, cô cần phải nhìn xa hơn, Mèo con nhìn thấu tâm lý của Tô Duyệt Duyệt, chủ động đưa ra ý kiến tìm ở vùng ngoại ô, tiền thuê có rẻ hơn thật nhưng đi làm lại vất vả hơn. Nơi cô đang ở hiện giờ, mỗi ngày tới toà nhà của Tập đoàn JS làm việc không nói là đi tàu điện ngầm, mà đi bằng ô tô cũng mất ít nhất hơn một tiếng đồng hồ, nếu chuyển ra ngoại ô, chẳng phải ít nhất cũng phải mất gần hai tiếng hay sao.

Thời gian làm việc của Tập đoàn JS là chín giờ, thế có nghĩa là cô phải ra khỏi nhà từ lúc hơn bảy giờ, trước khi ra khỏi nhà, cô còn mất ít nhất nửa tiếng đồng hồ để trang điểm, nói như vậy là phải dậy từ khoảng hơn sáu giờ rồi.

“Duyệt Duyệt, hay cậu cứ ở chỗ mình, chỗ mình có phòng trống, từ nay về sau mình sẽ đưa đón cậu đi làm hằng ngày.”

“Ấy, ai lại làm thế!” Tô Duyệt Duyệt xua tay, không thể sống ở nhà Mèo con được, toà nhà tráng lệ của hai vợ chồng người ta, mình đến đó làm gì? Ý kiến này mà Mèo con cũng có thể nêu ra, cũng là vì cô ấy có lòng tốt, Tô Duyệt Duyệt cần phải dập tắt ngay lòng tốt đó khi nó mới manh nha.

“Vậy phải làm thế nào đây? Thứ Hai tuần sau cậu mới bắt đầu đi làm, vẫn còn một tuần nữa, cậu phải cố gắng tìm cho bằng được đi.”

“Lên mạng tìm, đúng rồi, lên mạng tìm, trước đây, một đồng nghiệp của mình cũng lên mạng tìm, dù sao mạng của mình cũng trả cước thuê bao tháng, ở nhà tìm còn hơn là đốt xăng dầu của cậu trên đường.” Tô Duyệt Duyệt đang nói lý do của mình, bỗng nhiên vỗ đùi kêu lên: “Trời ạ, mình còn phải mua điện thoại di động nữa.”

Bị Tô Duyệt Duyệt làm cho giật mình, Mèo con vòng tay lái vào làn đường dành cho người đi bộ, sau khi mắng khẽ Tô Duyệt Duyệt vài câu, cô liền đưa cô bạn đến chợ điện tử gần nhà để mua điện thoại. Tô Duyệt Duyệt không để ý đến kiểu cách của điện thoại, chỉ cần có thể gọi điện, nhắn tin là được. Sau khi cô nhét thẻ sim của mình vào di động mới, bèn lên mạng tải ngay bài hát Đừng coi tôi chỉ là một con cừulàm nhạc chuông. Mèo con hỏi tại sao cô lại trẻ con như thế? Đã hai mươi lăm tuổi đầu rồi, vẫn còn dùng bài hát trong phim hoạt hình Cừu vui vẻ và Sói xámlàm nhạc chuông.

Tô Duyệt Duyệt không đồng ý, dù là bao nhiêu tuổi, con người cũng đều phải lạc quan mà sống. Chỉ số áp lực của thành phố A tuyệt đối đứng hàng đầu thế giới, muốn thoi thóp sống được trong thành phố này mà không có chút lạc quan theo chủ nghĩa tinh thần AQ, con người sẽ rất dễ sầu muộn và sớm già cỗi.

Buổi tối, Tô Duyệt Duyệt mời Mèo con đi ăn quán, tuy không có gì cao sang nhưng họ đều rất vui vẻ, Mèo con tuy ở nhà được chiều chuộng vô cùng, song đi ăn cùng Tô Duyệt Duyệt, dù là ăn ở quán bình dân, cũng thấy rất hạnh phúc.

Có một người bạn như Tô Duyệt Duyệt thật sự rất tuyệt vời, cô không thể tìm đâu được người thứ hai.


Chương 4: Trang hoàng tinh tế đồng nghĩa với trang hoàng tinh giản
Sau khi ăn tối xong, Tô Duyệt Duyệt bảo Mèo con về nhà trước, trời đã tối, tuy tình hình trật tự trị an của thành phố A không tồi nhưng một người phụ nữ một mình lái chiếc Smart trên đường cũng dễ khiến người khác chú ý. Lúc ăn cơm, ông chồng giàu có của cô ấy đã hai lần gọi điện thoại đến hỏi, Tô Duyệt Duyệt tự biết ý tứ, vì thế mà giục Mèo con về nhà.

Đến khi quay trở về căn phòng thuê, cô nhìn thấy bên trên cánh cửa có dán một tờ giấy liền bóc xuống, mang vào trong phòng xem, bên trên đó chỉ viết vài chữ: “Đọc được gọi điện cho tôi ngay. Kí tên: chủ nhà.”

Tô Duyệt Duyệt nghĩ, cô rốt cuộc cũng chỉ là khách thuê phòng, tuy trong lòng chửi mát nhưng thực sự cũng rất đồng tình với chủ nhà. Cô bèn dùng điện thoại mới gọi một cuộc cho họ, sau một hồi thương lượng, chủ nhà tự biết mình huỷ bỏ hợp đồng trước, liền cho Tô Duyệt Duyệt trì hoãn thêm nửa tháng, đồng thời miễn tiền thuê nhà trong nửa tháng này. Tô Duyệt Duyệt sau khi tắt điện thoại thì vô cù
<<1 ... 34567 ... 73>>
Bài viết liên quan !

Tiểu thuyết Vợ Yêu Dịu Dàng Đến Điểm Danh-full

Tiểu thuyết Người Vợ Ở Riêng-full

Tiểu thuyết Tổng Giám Đốc Gạt Cưới-full

Tiểu thuyết Yêu Anh, Thật Đau Lòng!-full

Tiểu thuyết Mang Thai Hộ-full

Tiểu thuyết Yêu Em Xin Làm Chuyện Xấu-full

Tiểu thuyết Chồng Xấu Đến Quấy Rối-full

1234...323334»
VỀ TRANG CHỦ
Tải game online cho điện thoại
Từ khóa Google : , ,
Wap giải trí online, truyện tình cảm mới, hài ola tuyệt hay, đọc truyện ngắn tình yêu, hình nền 3d tình yêu, ảnh nền điện thoại, tải game miễn phí, trò chơi điện thoại
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
373/1348