watch sexy videos at nza-vids!

Vimini.Mobi

wap giải trí tổng hợp
Tải game online miễn phí cho điện thoại
Chơi game trực tuyến những game hay nhất
Kho ứng dụng android iphone ipad

Tiểu thuyết - Bạn Học, Chào Em!

Lượt xem :
là bạn cùng bàn với cậu”.
“Chào cậu”. Dụ Vi Hề vươn tay nắm lại, trong lòng xúc động. Bạn nữ này xinh quá!
Da dẻ trắng nõn nà, đôi mắt to sáng như ngọc, mũi cao thẳng, nhìn trông cứ như con lai.
Lâm Nhan Ngạn đột nhiên hỏi: “Cậu thích nước hoa hương bách hợp hay hoa hồng?”.
Dụ Vi Hề mặc dù không rõ ý bạn nhưng vẫn trả lời: “Hương hoa hồng”.
“Cậu thích ăn thịt bò hay tôm?”. Lâm Nhan Ngạn tiếp tục hỏi.
“Thịt bò”. Dụ Vi Hề tiếp tục đáp.
“Nếu như cậu làm phù dâu, liệu có có trang điểm đẹp hơn cô dâu không?”.
“Không, vì... nếu thế sẽ bị cô dâu đuổi giết”.
Lâm Nhan Ngạn thoả mãn nở nụ cười, “Toàn bộ đều trả lời chính xác, tớ quyết định chọn cậu làm phù dâu cho tớ”.
“Cậu sắp kết hôn à?”. Dụ Vi Hề kinh ngạc.
“Thì đằng nào tớ chẳng phải kết hôn, lo trước tốt hơn mà”. Lâm Nhan Ngạn vươn tay, “Quyết định thế nhé, từ hôm nay trở đi, cậu là bạn tớ. Ai dám bắt nạt cậu cứ nói với tớ, tớ sẽ cho nó một trận”.
Có thể quen biết với một người đẹp thú vị như thế, Dụ Vi Hề hoàn toàn cam tâm tình nguyện. Vì vậy, cô cũng vươn tay ra.
Hai tay nắm chặt, hai người nhìn nhau cười, một tình bạn từ đó nảy sinh.
Sau hai tiết học tiếp theo, Dụ Vi Hề cảm thấy mình thực sự may mắn đến lạ thường. Lớp học này quả là một lớp ngoan ngoãn, mọi người đều có vẻ thân thiện. Xem ra, sau này cô học ở đây sẽ rất vui vẻ.
Nhưng thời gian vui sướng luôn kéo dài không lâu. Giữa tiết học, Ngô Luật Quần ngồi sau cô đã về. Người này cao to đẹp trai, làn da màu đồng cổ, có một nụ cười ấm áp khiến người ta bỗng nhiên sinh thiện cảm.
Lâm Nhan Ngạn hỏi: “Sao Mộ Tử Khâm không về?”.
Ngô Luật Quần đáp: “Cậu ấy bị thương rất nặng, muốn nghỉ ngơi hai ngày”.
Lâm Nhan Ngạn nghi ngờ: “Vừa rồi nhìn cậu ấy cũng có thế nào đâu, sao tự dưng lại thành nghiêm trọng thế?”.
Ngô Luật Quần giải thích: “Vừa rồi chỉ là trật khớp, kết quả lúc đang đi trên hành lang bị một nữ sinh va vào lại thành gãy xương”.
Lâm Nhan Ngạn hiếu kỳ: “Vậy nữ sinh đó là người học lớp nào?”.
Ngô Luật Quần lắc đầu: “Tớ không biết, Tử Khâm cũng không nhận ra, có điều cô ta đâm vào người khác xong lại bỏ chạy”.
Nghe vậy, cả người Dụ Vi Hề bỗng nhiên lạnh toát. Trong nháy mắt, cô nhớ lại một vài chuyện.
Sáng sớm hôm nay, lúc cô va vào người kia hình như đã nghe thấy một tiếng “rắc” vang lên.
Lẽ nào – mình thực sự đã làm gãy cổ tay người ta rồi?!
Dụ Vi Hề lòng tràn đầy hổ thẹn, đang muốn thừa nhận hành vi phạm tội với hai người thì chợt nghe thấy Lâm Nhan Ngạn kêu lên: “Hỏng bét, cuối tuần tới chính là trận thi đấu bóng rổ với Kiến Trung, Mộ Tử Khâm chắc chắn không thể tham gia được, nếu thế chẳng phải cậu ấy sẽ tức điên lên sao?”.
“Đó là điều đương nhiên”. Ngô Luật Quần tiếp lời: “Nữ sinh kia nếu bị điều tra ra, nhất định sẽ bị hành hạ đến sống không được mà chết cũng không xong”.
Cậu ta vừa dứt lời, máu trong người Dụ Vi Hề ngừng lưu thông hoàn toàn.
Mình... sẽ bị hành hạ đến sống không được mà chết cũng không xong?
Dụ Vi Hề miệng cười cứng ngắc, giả vờ thoải mái hỏi: “Này, Mộ Tử Khâm là ai thế? Lợi hại lắm à?”.
“Mộ Tử Khâm là nhân vật quan trọng trong trường chúng ta, ngoại hình gia thế đều là đệ nhất. Cậu ta chính là đội trưởng đội bóng rổ, nữ sinh theo đuổi cậu ta nhiều không kể xiết. Tuy rằng bình thường tính tình người này khá hiền hoà, nhưng ”, Lâm Nhan Ngạn đắc ý nheo mắt lại, “Dựa vào năng lực quan sát và trinh thám tuyệt đỉnh của mình, tớ phát hiện ra, nếu đã chọc tới Mộ Tử Khâm thì hãy tự chuẩn bị quan tài cho tốt đi. Thế nên, nếu tớ mà là nữ sinh kia, cho dù chết cũng sẽ không thừa nhận mình đã đâm phải cậu ta”.
Nói đến đây, môi Dụ Vi Hề đã hoàn toàn trắng bệch. Cô quyết định, vì suy nghĩ cho sự an toàn tính mạng của mình, nhất định phải giấu nhẹm chuyện này đến cùng!

Chương 2
Vì sợ nên Dụ Vi Hề không dám thành thật tự thú mà chọn cách chôn chuyện này vào trong lòng.
Mỗi lần nhìn thấy chỗ ngồi trống đằng sau, Dụ Vi Hề luôn cảm thấy rất xấu hổ, âm thầm cầu khẩn cho Mộ Tử Khâm nhanh khỏi hẳn. Nhưng vừa nghĩ sau khi cậu ta khỏi hẳn sẽ quay về trường học điều tra thủ phạm thì Dụ Vi Hề lại đê tiện cầu khẩn ông trời hãy để cậu ta phục hồi chậm chậm thôi.
Thế là, trong lúc cô còn chưa quyết định được thì một tuần lễ đã trôi qua.
Tiết đầu tiên của sáng hôm nay là thể dục, sau tiếng chuông vào học, tất cả mọi người xuống sân tập hợp. Dụ Vi Hề đang đi trên cầu thang thì phát hiện quên chưa để điện thoại di động ở lại lớp. Nếu như bị ông thầy thể dục hắc ám kia phát hiện cô mang điện thoại di động đi học thì nhất định cô sẽ bị phạt chạy năm vòng quanh sân. Để tránh chuyện xui xẻo này, Dụ Vi Hề nhanh chóng chạy về phòng học cất điện thoại di động.
Nhưng khi đẩy cửa lớp học ra, Dụ Vi Hề giật mình tại chỗ - phòng học đáng lẽ không còn ai lại có một nam sinh đang ngồi bên trong.
Đôi mắt trong veo đen láy, lông mày rậm đẹp lạ thường, cái mũi cao thẳng tuấn tú, đôi môi hơi mỏng mềm mại như nước. Những tia nắng của sáng sớm luồn vào qua cửa sổ, bao phủ toàn thân cậu ta bằng một luồng sáng vàng lung linh tựa như một bức tranh đẹp nhất thế gian.
Đang thưởng thức sắc đẹp, Dụ Vi Hề vô tình thoáng nhìn thấy tay trái cậu ta đang quấn vải băng, trong lòng ngay lập tức lạnh toát.
Băng bó... Gãy xương... Mộ Tử Khâm!
Người đó là Mộ Tử Khâm!
Nhận ra điều kinh khủng này, Dụ Vi Hề có tật giật mình lập tức cúi đầu, đang chuẩn bị xoay người đi ra ngoài lại nghe thấy một giọng nói trong trẻo hỏi: “Cậu là ai?”.
Dụ Vi Hề tự nhủ trong lòng, phải bình tĩnh, bình tĩnh, nhất định phải bình tĩnh, bình tĩnh, bình tĩnh, nghìn vạn lần phải bình tĩnh. Cô hít sâu một hơi, nói: “Tớ... Tớ là học sinh mới chuyển đến tuần trước”.
Mộ Tử Khâm gật đầu, “Thảo nào chưa từng nhìn thấy cậu”.
“À”, Dụ Vi Hề gắng gượng nhếch miệng, dùng hết sức lực duy trì giọng nói bình tĩnh, “Tiết thể dục bị muộn rồi, tớ đi trước đây”.
Nói xong, Dụ Vi Hề xoay người, phóng như bay ra ngoài cửa.
Trời ạ, còn ở cùng một chỗ với Mộ Tử Khâm nữa thì cô nhất định sẽ bị cảm giác tội lỗi sâu sắc làm tắc thở mất.
Ngay lúc cô xoay người, Mộ Tử Khâm từ từ, từ từ nheo mắt lại.
Anh nghĩ, bóng lưng lúc chạy của cô gái này nhìn cực kì quen mắt, giống – quả bí đao lùn đã đâm phải mình rồi lại sải hai cái chân ngắn nhanh như bay trốn khỏi hiện trường!
Trong nháy mắt, khi Dụ Vi Hề đang đi đến cửa phòng, cô bỗng cảm thấy phía sau áo bị níu chặt rồi tiếp đó bị một lực mạnh túm trở về phòng học. Sau một trận trời đất quay cuồng, cô thấy mình bị ép lên vách tường, còn Mộ Tử Khâm đang đứng ngay trước mặt cô, một đôi mắt đen như hắc ngọc thạch đang mạnh mẽ khống chế cô.
Dụ Vi Hề hoảng hồn, không chịu nổi sự dày vò trong lòng, hét lớn: “Xin lỗi, không phải tớ cố ý đâu, hãy tha thứ cho tớ!”.
Nghe vậy, mắt Mộ Tử Khâm trầm xuống, “Hoá ra cậu đã sớm biết mình là người đâm vào tôi”.
Cả người Dụ Vi Hề cứng ngắc, lông tơ dựng đứng hết cả lên.
Mộ Tử Khâm tiếp tục nói: “Nếu không phải tôi nhận ra thì cậu vẫn còn tiếp tục giả vờ không có chuyện gì xảy ra, đúng không?”.
Dụ Vi Hề nhắm chặt mắt lại. Tiêu đời, lần này chết chắc rồi!
Mộ Tử Khâm nâng cằm cô lên, hỏi từng câu từng chữ một: “Cậu nói xem, tôi nên dạy dỗ cậu thế nào đây hả... bí đao lùn?”.
“Xin lỗi, tớ thực sự không cố ý đâm vào cậu”. Dụ Vi Hề vội vã cầu xin, “Đ
<<1234 ... 27>>
Bài viết liên quan !

Tiểu thuyết Vợ Yêu Dịu Dàng Đến Điểm Danh-full

Tiểu thuyết Người Vợ Ở Riêng-full

Tiểu thuyết Tổng Giám Đốc Gạt Cưới-full

Tiểu thuyết Yêu Anh, Thật Đau Lòng!-full

Tiểu thuyết Mang Thai Hộ-full

Tiểu thuyết Yêu Em Xin Làm Chuyện Xấu-full

Tiểu thuyết Chồng Xấu Đến Quấy Rối-full

1234...323334»
VỀ TRANG CHỦ
Tải game online cho điện thoại
Từ khóa Google : , ,
Wap giải trí online, truyện tình cảm mới, hài ola tuyệt hay, đọc truyện ngắn tình yêu, hình nền 3d tình yêu, ảnh nền điện thoại, tải game miễn phí, trò chơi điện thoại
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
1268/1705