watch sexy videos at nza-vids!

Vimini.Mobi

wap giải trí tổng hợp
Tải game online miễn phí cho điện thoại
Chơi game trực tuyến những game hay nhất
Kho ứng dụng android iphone ipad

Tiểu thuyết - Cô Dâu Thất Lạc

Lượt xem :
nhức…..đau quá! – Trân nói lắp bắp.
Nguyên lo lắng nhìn Trân. Cậu kéo ghế lại ngồi cạnh cô rồi đặt tay lên nơi thái dương của Trân xoa nhẹ. Trân mở bừng mắt ra. Một cảm giác dễ chịu đang lan tỏa. Người cô từ từ thả lỏng ra, ko còn căng thẳng nữa.
-Đỡ chưa? – Nguyên thu tay lại chống cằm nhìn Trân hỏi.
-Hihi, cảm ơn, đỡ rồi! – Trân gượng cười.
-Ừ, vậy bây giờ đi về nhé!
Trân gật đầu. Nguyên đặt giỏ đồ lên kiểm tra lại. Trân ngoái đầu nhìn ra cửa sổ. Chiếc xe đã biến mất, nhưng dư âm thì vẫn còn. Khuôn mặt đó…..sao lại quen thuộc đến thế?
Nguyên lên tiếng làm ý nghĩ của cô bị đứt đoạn.
-Về thôi!
Bước ra khỏi cửa Lotteria, Nguyên nheo mắt lại tránh những nàng nắng vàng tinh nghịch. Cậu lôi chiếc kính trên cổ áo đeo vào. Nhìn sang Trân, cô ko có nón và áo khoác. Làn da trắng ngần kia bị ảnh hưởng thì còn gì là đẹp. Nguyên kéo Trân nép vào sau lưng mình, cởi áo khoác và nón ra đội cho Trân.
-Sao ko đội đi? Trời nắng gắt lắm đấy! – Trân nhíu mày cởi nón ra đội lại lên dầu Nguyên, áo khoác cũng ấn vào tay cậu.
-Cô đội đi, tôi ko sao! Con gái con đứa ra đường ko mang áo khoác gì cả. Sau này đi đâu nhớ mang theo nón, khẩu trang, áo khoác nghe chưa? Ko là nếu trúng nắng phải đem cô vào bệnh viện nữa, rắc rối! – Nguyên chép miệng cởi nón đội lên đầu của Trân.
Trân cười. Đôi mắt long lanh ánh lên vẻ tinh ranh nhưng đẹp vô cùng. Cô mặc nhanh chiếc áo khoác của Nguyên rồi họ bước đi dưới ánh nắng cháy da cháy thịt. Nhưng ko phải vì thế mà mất hết khung cảnh. Nguyên và Trân trên đường đi vẫn liên tục trêu chọc lẫn nhau, Trân cũng ko màng đến hình ảnh của người con trai kia nữa. Trân tung tăng bước đi, Nguyên thì càng ngày càng đi chậm lại. Đôi mắt được giấu trong chiếc kính đen to bản kia dần hoa đi, nhưng mặc kệ, cậu vẫn gắng sức đuổi theo Trân. Họ còn cách ngôi nhà nhỏ đến gần 1km.
*1:00 p.m:
Ame ni nureta hoho wa
Namida no nioi ga shiita
Yasashi manazashi ino
Tabibito………
Giọng hát trong trẻo trong chiếc điện thoại di động nhẹ nhàng vang lên. Trân mê tít bài hát này của Nguyên. Giai điệu du dương, pha lẫn tâm trạng buồn thương với giọng hát ngọt ngào của Makino Yui, bài hát “You Are My Love” càng hay thêm gấp bội phần.
-Trân à! Cô nghe bài đó ko chán hả? Tôi thì chán rồi đấy! – Nguyên nằm trên ghế sofa cạnh Trân (Trân thì ngồi :D) mắt nhắm lại ngán ngẩm nói.
-Hi, ko chán! Bài hát này hay cực, tôi chẳng thấy chán chút nào cả.
Bảo Trân xoay người qua, bới xù mái tóc màu đỏ ánh tím của Nguyên lên tỏ vẻ thích thú. Nguyên cũng nằm yên cho cô nghịch thế nào thì nghịch. Ai có nhìn vào chắc cũng sẽ nghĩ đây là 1 cặp vợ chồng mới cưới sống hạnh phúc, bình yên trong căn nhà nhỏ được bao quanh bởi hàng hoa giấy đủ màu sắc mỏng manh.
Ngả lưng nằm chưa đầy 15 phút, chiếc quạt điện được mở số mát nhất nhưng sao toàn thân của Nguyên nóng lên hừng hực, khuôn mặt trắng mịn đang bị những giọt mồ hôi “xâm lược” và dần chuyển sang màu đỏ ửng. Bảo Trân thấy lạ liền cuống cuồng lay người Nguyên, hốt hoảng hỏi:
-Nguyên, anh bị sao vậy? Tự nhiên người nóng thế này!?
Nguyên thở khó nhọc ko trả lời, mắt cậu từ từ hé ra, nhưng tất cả thực quá mơ hồ!
-Tôi….mệt, muốn nghỉ! – Nguyên nói.
“Hừ! Chắc định kiếm cớ ko làm việc nhà đây mà. Được lắm, anh biết tay tôi!l” Trân thầm nghĩ.
“BỐP! BỐP!”
-ASH!!!! CÔ LÀM CÁI TRÒ GÌ THẾ HẢ? MUỐN GIẾT NGƯỜI SAO?????
Nguyên bật dậy sau khi bị Trân đánh 2 cái vào ngực. Vẻ mặt mệt mỏi của cậu đang xuống sắc dần đi, từ từ rồi ngã phịch xuống sofa.
-Nguyên! Nguyên! Anh sao thế? Tỉnh dậy đi! – Trân hốt hoảng gọi nhưng ko hề có hồi âm – Hic….làm sao bây giờ?
Trân loay hoay tìm cách. Lát sau cô dùng hết sức lực nhỏ nhoi của mình để kéo Nguyên ngồi dậy và đỡ cậu đi vào phòng. Một cô gái nhỏ nhắn cao 1m63 gồng mình lên đỡ 1 tên con trai cao 1m8, nhìn sao thấy tội ghê!
Thả Nguyên nằm xuống giường, Trân lau mồ hôi trên trán rồi đấm đấm vào vai cho đỡ mỏi. Bật quạt ở mức độ vừa đủ mát, Trân mở cửa sổ phòng ra cho thoáng. Kéo rèm lại cho căn phòng ko bị nắng trưa phá đám, cô chạy lại sờ trán Nguyên.
-Nóng quá!
Trân mím chặt môi lại. Cô đi xuống bếp lấy 1 thau nước và 1 chiếc khăn sạch để chườm trán cho Nguyên. Trân nhúng chiếc khăn vào nước rồi vắt chừa lại ít nước cho mát đắp lên trán Nguyên. Nguyên ngủ thiếp đi, trông mệt mỏi vô cùng. Trân lấy thêm 1 chiếc khăn nữa để lau người hạ nhiệt cho cậu. Cô nhẹ nhàng lau xung quanh cổ, tay và mặt Nguyên. Đến phần ngực thì cô cảm thấy ngại, nên chỉ lau phần dưới cổ một chút. Con cún Anvil nằm xuống cạnh chân của Trân, bộ lông xù mềm mượt của nó cứ cạ cạ vào chân cô. Trân cúi xuống bế con cún lên:
-Anvil, ở nhà trông anh Nguyên cho chị, chị đi tìm bác sĩ về khám cho anh ấy, nhé!
Trân hôn nhẹ lên cái mũi ươn ướt của Anvil rồi đặt nó xuống sàn, cô quay lại nhìn Nguyên. Khuôn mặt đẹp như thiên thần ấy đang biểu lộ vẻ khó chịu, hơi thở mệt nhọc thở ra từng hồi. Trân đưa tay búng cái chóc vào má Nguyên, cậu nhăn mặt rồi ngủ tiếp. Trân vẫn nhìn Nguyên 1 cách xót xa, cô cúi mặt nói nhỏ:
-Đồ ngốc! Làm gì mà để ra thế này vậy hả?
Trân quay mặt qua 1 bên, đưa tay quệt đi giọt nước li ti ở khóe mắt rồi nói tiếp:
-Ở nhà đợi tôi, tôi đi kiếm bác sĩ về cho anh!
Đưa tay nhúng lại chiếc khăn trên trán Nguyên vào thau nước, Trân vắt nhẹ nhàng rồi đắp lên trán cậu. Cô đứng dậy, mở tủ đồ của mình ra lấy 1 chiếc quần dài với 1 chiếc áo sơ mi và đi vào phòng tắm thay. Khi đã chuẩn bị xong xuôi, Trân cầm lấy chiếc áo khoác và nón của Nguyên toan bước ra khỏi cửa. Nhưng cô khựng lại, nhìn vào căn phòng nơi Nguyên đang nằm, Trân thì thầm:
-Đợi tôi đấy, đồ cây sào di động!
Đóng cửa nhà lại thật cẩn thận, Trân chạy ngay đến bệnh viện Đa khoa Thành phố cách đó đến 4km.
“Anh không được xảy ra chuyện gì nhé!”
End Chap 3.
Chap 4:
*Dinh thự nhà họ Bảo:
Trong căn phòng màu xanh biển, một cô gái xinh đẹp đang nằm trằn trọc ko yên trên chiếc giường êm ái được đặt làm theo phong cách của 1 công chúa.
Bảo Kim Thư về nhà mà vẫn chưa hết hoảng sợ. Cô tự nhốt mình ở trong phòng mà ko cho bất cứ ai đi vào đã 2 tiếng đồng hồ rồi. Tâm trạng của Kim Thư bây giờ vô cùng bấn loạn. Hình ảnh người con gái ở trong nhà vệ sinh của Hana Plaza ấy cứ ám ảnh cô mãi. Thư cứ tự lẩm bẩm 1 mình hoài ko ngừng nghỉ:
-Ko….tất cả….chỉ…chỉ là ảo….giác…… Chỉ là…ảo giác thôi!.....
Minh Duy vừa mới từ đi công việc về, anh hỏi những người giúp việc tiểu thư ở đâu. Họ kể cho anh nghe những thái độ kì lạ của Kim Thư. Minh Duy nhanh chóng vứt cái áo khoác sang 1 bên rồi chạy lên lầu. Đứng trước cửa phòng Kim Thư, anh gõ cửa nói vọng vào trong:
-Tiểu thư! Là tôi, Minh Duy đây! Cô ra mở cửa cho tôi đi!
Kim Thư giật nảy mình lên vì tiếng gọi. Cô hét lên:
-ĐI ĐI! ĐỂ TÔI YÊN!!!!
-Cô ko ra mở là tôi phá cửa vào đấy!
-TÔI BẢO LÀ ĐI ĐI! ĐIẾC HAY SAO MÀ KO NGHE THẤY??????
Minh Duy nắm chặt 2 bàn tay lại. Sao có thể để Kim Thư 1 mình được? Anh ở bên Kim Thư từ nhỏ, chẳng lẽ lại ko hiểu tính tình của cô sao? Anh lùi lại vài bước lấy đà và xông đến phá cửa. Cánh cửa bung ra, đổ sập xuống làm Kim Thư giật thót người quay lại.
-Tiểu thư!
-Tại sao anh ko nghe lời của tôi!? – Thư gắt lên, úp mặt vào gối.
-Cô có chuyện gì vậy? Ko khỏe sao?
-Chẳng sao cả. Đừng có lo chuyện bao đồng.
Sau câu nói ấy của Kim Thư, tất cả mọi thứ chìm vào im lặng.
Lấy lại bình tĩnh, Kim Thư ngồi dậy và bước xuống giường, cất giọng lạnh lùng:
-Gọi người đến thay cánh cửa khác cho tôi. Còn anh mau xuống chuẩn bị xe, đưa
<<1 ... 910111213 ... 78>>
Bài viết liên quan !

Tiểu thuyết Vợ Yêu Dịu Dàng Đến Điểm Danh-full

Tiểu thuyết Người Vợ Ở Riêng-full

Tiểu thuyết Tổng Giám Đốc Gạt Cưới-full

Tiểu thuyết Yêu Anh, Thật Đau Lòng!-full

Tiểu thuyết Mang Thai Hộ-full

Tiểu thuyết Yêu Em Xin Làm Chuyện Xấu-full

Tiểu thuyết Chồng Xấu Đến Quấy Rối-full

1234...323334»
VỀ TRANG CHỦ
Tải game online cho điện thoại
Từ khóa Google : , ,
Wap giải trí online, truyện tình cảm mới, hài ola tuyệt hay, đọc truyện ngắn tình yêu, hình nền 3d tình yêu, ảnh nền điện thoại, tải game miễn phí, trò chơi điện thoại
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
458/5748