n đến đây, anh như thế nào không nói sớm chút, hại em cái gì đều không có chuẩn bị.”
Bách Lăng Phong yên lặng nhìn cô đang giữ chặt lấy tay anh, con chuột trơn bóng bị cô làm rớt khỏi tay anh.
“Ân……” Cô vội vàng buông tay anh ra, ai, người đàn ông này ghét nhất trong lúc dùng máy tính bị người khác quấy rầy, nhưng là anh không nên cái gì cũng không nói liền mang cô tới gặp Lục Phi Dương đi?
Nhìn nhìn tài xế lái xe, không biết nếu mở miệng bảo anh ta đưa cô trở về lấy văn kiện, không biết nah ta có nghe theo?
“Em này, không biết trên thế giới này còn có cái gọi là máy tính hay sao?” Thật sự nhìn không thích bộ dáng cô hoang mang rối loạn, anh hừ lạnh nói.(anchan: oa, ông anh BLP này xấu tính 1 cái thì thôi rồi)
Lục Phi Dương tên khó khăn kia, sẽ xem qua văn kiện do cô chuẩn bị mới là lạ, anh ta luôn luôn chỉ đơn giản nhìn qua 1 lần, thuận tiện gì đó. Với anh ta mà nói thời gian rất quý giá.
Nếu cô hỏi, ai sẽ đem tư liệu mang đến, anh khẳng định sẽ không để ý cô, cúi đầu không hề nói thêm cái gì, thật là, cô hay đem chính mình biến thành giống như tiểu con dâu dường như đang nhẫn nhục chịu đựng, vì sao mỗi lần gặp anh, cô liền ngoan ngoãn không giống như cô thường ngày, bản tính của cô không phải thế.
“Tổng tài, đến.” Lái xe cung kính nói, cắt đứt hối hận của cô, bước ra cửa xe trong nháy mắt, cô đã bị căn biệt thự cao cấp trước mặt dọa cho không nói nên lời, thân thể của cô đột nhiên toát lên khí chất sang trọng giống với căn biệt thự kia. Đầu tiên là cái vòng cổ của cô, đã tạo cho cô áp lực rất lớn, kế tiếp đến biệt thự của Lục Phi Dương, liền thoáng hiện hai chữ “Hào môn”!
Vừa khí thế tiến vào đại sảnh, mọi người đều dừng lại âm thanh trò chuyện, nhìn về phía cửa xuất hiện 2 người, tổng tài Khai Dương cùng bạn gái của anh.
Hai người đều mặc trên người bộ lễ phục màu đen, nam tuấn dật phi phàm khí phách mười phần; Nữ ôn nhu trầm tĩnh xinh đẹp hào phóng, đứng ở nơi đó chính là cảnh đẹp ý vui, nữ nhân bên người Bách Lăng Phong, luôn xinh đẹp làm cho toàn bộ nam nhân đều đố kỵ vạn phần.
“Phong, tôi biết anh sẽ đến.” Một đạo thanh âm nam tính sang sảng đánh vỡ trầm mặc trong sảnh,“Cho dù không cần quay đầu, cũng có thể khiến cho mọi người ‘Vạn lại câu tịch’(mọi thứ đều im lặng) , không phải Bách Lăng Phong anh thì là ai.”
Đến gần bọn họ chính là hai nam nhân có thân hình cực kỳ cao lớn, một người tuấn lãng thực nhã nhặn, cho dù có đeo kính màu vàng, cũng không thể che đi ánh mắt phong tình như có điện, ngược lại vì vậy càng tăng thêm vài phần nho nhã, mà đứng ở bên cạnh anh ta là nam tử trầm mặc, là một nam nhân hoàn toàn khác với người kia, 1 thân dương cương khí rất rõ ràng.
Ông trời, Bách Lăng Phong kết giao đều là những người này, như thế nào một đám không phải tuấn chính là khốc, có phải là đem những người bình thường quăng đến chân trời đi?
Này ba nam nhân đứng chung một chỗ, là muốn dọa hết người trong đại sảnh, giống như chỉ có bọn họ tồn tại, tất cả ánh mắt đều bị hấp dẫn.
“Hi, xin chào, ta là Nghiêm Quân Nghiêu.” Nam tử có ánh mắt phong tình cười nhìn phía cô, ,“Thỉnh giáo phương danh tiểu thư.”
“Xin chào, tôi tên Hạ Di Hàng.” Cùng hắn nhẹ nhàng nắm chặt.
“Nha, nguyên lai cô chính là vị kia……” Ái vị nói nhỏ, con ngươi mang ý cười nhìn sang nam tử có vẽ mặt lạnh nhạt.
“Vị kia cái gì?” Cô khó hiểu nhìn anh thân thiết tươi cười.
“Nghiêm Quân Nghiêu.” Bách Lăng Phong con ngươi lợi hại nhìn thẳng bọn họ đang bắt tay, ngữ khí cảnh cáo.
“Vị kia trợ thủ đắc lực.” Nghiêm Quân Nghiêu cười cười, chỉ vào nam tử luôn một mực yên lặng mặc không nói gì,“Nhậm Hạo Thiên, người này không thích nói chuyện, cô không cần để ý.” Khốc nam chỉ đơn giản hướng cô gật gật đầu, cô đành phải lễ phép mỉm cười.
“Lục Phi Dương đâu?” Bách Lăng Phong chỉ quan tâm đến trọng điểm đêm nay, mặc kệ bọn họ buồn cười tự giới thiệu.
“Còn chưa xuống dưới, tên kia phỏng chừng là đang chờ cậu đến đây đi.”
“Anh ta chờ ta?” Bách Lăng Phong không tin hừ lạnh.
“Đợi không được người cậu ta muốn, chỉ sợ cậu ta rất nhanh sẽ xuống dưới.” Nghiêm Quân Nghiêu chặn lại bồi bàn, vì Hạ Di Hàng bưng lên một ly rượu có màu rất đẹp,“Phấn hồng giai nhân, thực thích hợp với cô.”
“Cám ơn.” Tiếp nhận hảo ý của anh ta, Hạ Di Hàng khách khí cám ơn, trong lòng âm thầm thở dài, Bách Lăng Phong người bá đạo như vậy, thế nhưng còn có bằng hữu nhã nhặn như vậy. Xem ra câu nói người hợp theo bầy, có khi cũng không chuẩn xác.
Kết quả là chén rượu cảu cô trực tiếp bị người nào đó lấy đi mất,“ Em, không cho phép lại uống rượu.” Miễn cho cô lại say đến hôn mê bất tỉnh, khiến cho anh về sau phải khó chịu, phân phó bồi bàn,“Đưa cho cô ấy một ly nước trái cây.”
“Vâng.” Rất nhanh, trong tay cô bị nhét vào một ly nước quả vàng óng.
Bên tai truyền đến tiếng Nghiêm Quân Nghiêu thở dài, cô cảm thấy hai má có chút nóng, Bách Lăng Phong là xảy ra chuyện gì? Bọn họ trong lúc có quan hệ không phải không thể để cho người biết sao? Đêm nay cô hẳn là lấy thân phận cấp dưới của anh đến tham dự yến hội, nhưng anh lại cư xử bọn họ giống như là tình nhân, như vậy không phải đối anh thực bất lợi sao? Đặc biệt trước mặt bằng hữu quen thuộc.
Bất quá cô cũng không có thời gian có thể suy nghĩ miên man, bởi vì chủ nhân của yến hội, Lục Phi Dương đã xuất hiện.
Chương 9
Cô cảm thấy nam nhân kia trông thật kiêu ngạo.
Không thể nói là suất, cũng không thể dùng tuấn mỹ để hình dung, anh ta bộ dạng rất đặc sắc, nhất là lúc xuất hiện ở trên thang lầu, liền khiến mọi người phải chú ý.
Hạ Di Hàng nhìn Lục Phi Dương lẳng lặng suy nghĩ, muốn nhìn ra anh ta cùng với Bách Lăng Phong chỗ nào tương tự, đáng tiếc bề ngoài, hai người là hoàn toàn bất đồng, Bách Lăng Phong giống như một con Báo Châu Mỹ hoang dại, khí chất tao nhã, thần bí khó dò.
Mà Lục Phi Dương lại làm cho cô đột nhiên liên tưởng đến loài thú khát máu, hiếu chiến, là vua của muôn thú, sư tử. Nghe nói anh là huyết thống ngoại lai, khó trách ngũ quan rõ ràng mà thâm thúy.
Đi xuống bậc thang, Lục Phi Dương trực tiếp hướng bọn họ đi tới, mục tiêu rõ ràng chính xác hoàn toàn không để ý tới đám người xung quanh đang chào hỏi.
“Phi Dương, cậu hôm nay là chủ nhân lại đến trễ.” Chờ anh vừa đi đến, Nghiêm Quân Nghiêu mở miệng nói.
“Cậu có ý kiến?” Anh tà tà tựa vào quầy bar, nhíu mày hỏi lại.
“Hừ!” Xoay người bước đi, Hạ Di Hàng nghẹn họng trân trối nhìn bóng dáng của anh ta, cái kia cao ngạo nam nhân thế nhưng lại đi lên thang lầu rồi biến mất.
Làm ơn, yến hội này rốt cuộc là của ai? Cô vẫn nghĩ Bách Lăng Phong là nam nhân có tính tình tệ nhất, khó nắm lấy nhất trên đời, thì ra không phải, còn có Lục Phi Dương có thể cùng anh ganh đua cao thấp, cái kia nam nhân thoạt nhìn giống như là chỉ muốn ở 1 mình.
“Ai, phong, tôi không phải đã nói sao?” Nghiêm Quân Nghiêu than nhẹ, vẻ mặt lại rất khoái trá, giống như vừa mới nhìn thấy 1 chuyện thú vị.
“Đừng chọc hắn.” Nãy giờ không nói gì Nhậm Hạo Đông đột nhiên mở miệng, thanh âm trầm thấp mang theo thản nhiên quan tâm,“Cậu ta gần nhất tâm tình không tốt.”
“Phải không?” Bách Lăng Phong lười biếng tựa vào nơi đó,tay nhẹ nhàng chuyển động chén rượu, sau đó, nở nụ cười.