watch sexy videos at nza-vids!

Vimini.Mobi

wap giải trí tổng hợp
Tải game online miễn phí cho điện thoại
Chơi game trực tuyến những game hay nhất
Kho ứng dụng android iphone ipad

Tiểu thuyết Duyên Đến Là Em-full

Lượt xem :

“Cậu đi chết đi!” Viên Viện bĩu môi cười một tiếng: “Mình đang nhớ lại câu nói kia của cậu mà thôi! ‘Uy cơ, uy siết trát trát’. Thật là kỳ quái, không ngờ dân tộc Di dùng câu nói ‘gan heo, tỳ* heo có nhiều hay không’ để chào hỏi năm mới. Điều này đại biểu cho cái gì?”

*Tỳ: lá lách

“Chị Viên à, chị cũng là dân tộc Di mà? Chú ý đến văn hoá của dân tộc mình một chút đi.” Lâm Lung im lặng vỗ trán: “Gan heo lớn, mật nhiều đại biểu cho những điều may mắn, tỳ dài hay không cũng chính là hỏi có may mắn hay không.”

Viên Viện tiếp tục tò mò hỏi: “Vậy câu ‘Như Ý Cát Tường’ nên nói như nào?”

“Tử Mã Canh Trong – Như Ý Cát Tường.” Lâm Lung bất đắc dĩ trả lời, sau đó lại giải thích: “Mình chỉ biết mấy câu mà thôi, nếu cậu muốn học thì không bằng đi hỏi anh chàng Linh Dương đó. Chắc chắn anh ta là người dân tộc Di, nói không chừng anh ta còn là quý tộc Hắc Di cha truyền con nối!”

“Sao cậu có thể khẳng định như vậy?”

“Có phải Hắc Di hay không thì mình không chắc, dù sao thì cũng rất giống. Theo lý thuyết thì Hắc Di lớn lên đẹp trai, giống người ngoại quốc.” Lâm Lung thuận miệng đáp, lại vội vàng ân cần nhắc nhở: “Làm bạn bè thì được, nhưng đừng làm bạn gái của anh ta! Anh ta so với Long Tuyền còn phiền hơn, không chỉ là đi làm lính nên không quan tâm đến vấn đề trong nhà. Mấu chốt là dân tộc Di vẫn coi trọng nam tôn nữ ti, hơn nữa rất nhiều dòng họ lớn không hoan nghênh người Hán hoặc không thuần gốc, điều này cậu cũng biết!”

“Lo lắng gì chứ, mình chỉ thưởng thức trai đẹp mà thôi.” Viên Viện rất tán thành cách nói của Lâm Lung. Ông ngoại cô cũng vì yêu bà ngoại là dân tộc Hán mà bị dòng họ xoá tên. Mặc dù trong hộ tịch của con cái có thể lưu lại hai chữ “dân tộc Di”, nhưng lại không có dòng họ của dân tộc, không được người trong tộc thừa nhận. Lúc ông ngoại còn sống chưa bao giờ nói đến chuyện trong tộc, vì vậy Viên Viện có một phần tư huyết thống chỉ có thể thêm ưu thế trong nhiều chính sách mà thôi.

Hai người đang trò chuyện thì Lâm Lung nhận được điện thoại của người bạn cũ đã lâu không gặp mặt. Đây chính là người bạn đã dạy cô tiếng của dân tộc Di, khi cô đi du lịch ở Tây Xương thì quen nhau. Anh bạn kia muốn mời cô đến đại học dân tộc tham gia buổi lửa trại mừng năm mới của dân tộc Di vào ngày kia, mọi người sẽ cùng nhau uống rượu khiêu vũ vui chơi. Lâm Lung hớn hở đồng ý, hơn nữa còn kéo Viên Viện đi theo.

Đêm hôm đó, trên sân bóng của trường đại học đốt lên đống lửa hừng hực, tốp năm tốp ba quần áo đủ màu sắc dần tụ tập đến cạnh đống lửa. Bất kể là dân tộc hay giới tính, mọi người đều dắt tay nhau, vui mừng nhảy điệu “vũ điệu của cơ thể”. Trong đám người có một vài người mặc quần áo có dây tua cất giọng hát nâng cốc chúc mừng.

Lâm Lung mặc váy dài của dân tộc Di rất có vẻ phong tình, cũng hát theo bọn họ, còn thuận tay nhận hai chai bia từ người bạn dân tộc Di. Một chai ném cho Viên Viện, một chai thì tự mình cụng với người bạn kia rồi nắm cổ chai dũng cảm ngửa đầu uống. Sau đó lại kéo tay Viên Viện bắt đầu vui vẻ nhảy xung quanh.

Viên Viện học theo bước nhảy của cô, điệu nhảy này không phức tạp nhưng lại rất hào phóng, tiêu sái, cô vừa hát vừa nhảy giống Lâm Lung, uống rượu cười đùa. Lần đầu tiên làm môt cô gái dân tộc Di nhiệt tình không bị cản trở, cảm nhận không khí năm mới náo nhiệt của dân tộc Di.

Vài ngày sau, Viên Viện vẫn giữ nguyên tâm tình hưng phấn này lại gặp mặt anh chàng Tiếu Lực Dương có nụ cười rực rỡ như ánh mặt trời một lần nữa. Anh ăn uống no đủ ở quê nhà, nói sẽ trở về Thành Đô vài ngày, vô cùng vui vẻ liên lạc hẹn gặp mặt Viên Viện.

Vì anh nghe nói Viên Viện kinh doanh một mình tại Chợ Hà Hoa, nghĩ thầm một cô chủ độc thân như vậy, cho dù sống tại một xã hội có trị an tốt cũng ít hoặc nhiều gặp phải những tên đàn ông bỉ ổi. Vì vậy Tiếu Lực Dương liền lôi kéo anh rể cả của mình cũng kinh doanh tại Chợ Hà Hoa, nói là giới thiệu để quen biết nhau, hơn nữa còn có thể giúp đỡ.

Đương nhiên đây là cách nói khách khí, còn mục tiêu chính là Viên Viện. Cô chủ xinh đẹp nói muốn mời khách, Tiếu Lực Dương không muốn đi cửa hàng quá đắt để làm “thịt” cô, chỉ nói là đến các quán hàng bình thường là được. Vì vậy Lâm Lung đề nghị đến một cửa hàng cá nướng. Cửa hàng này rất nhỏ, thậm chí có thể nói cũng không khác biệt nhiều với quán ven đường. Nhưng cá nướng và lẩu nơi này không tệ, hơn nữa cách Chợ Hà Hoa và chỗ ở của Viên Viện không xa.

Tiếu Lực Dương đưa người anh rể cả có tên La Hồng Minh tới. Nhìn diện mạo là biết điển hình của dân tộc thiểu số. Mặc dù anh ta mặc một thân quần áo bình thường của dân tộc Hán, nhưng lại khoác một chiếc áo màu đen có dây tua. Đây là kiểu quần áo điển hình của dân tộc Di, lại thêm bước đi mạnh mẽ có khí thế mạnh mẽ của anh ta khiến cho cả người có vẻ tương đối cao lớn vạm vỡ.

Dĩ nhiên, Tiếu Lực Dương đi ở bên cạnh La Hồng Minh cũng không kém chút nào. Mặc dù diện mạo tươi cười mê người nhưng cũng không bị khí thế của anh rể anh ta đè xuống.

Hai cô gái ở phía xa vẫy tay với bọn họ, sau đó Lâm Lung lén lút nhỏ giọng nói: “Gọi là ‘La Hồng Minh’ có đúng không? Mình đoán đúng rồi, là Hắc Di! Chi “Khúc” dòng họ “La Hồng”. Không biết anh chàng Tiếu Lực Dương này có phải dòng họ La Hồng hay không, nhưng nếu đã có quan hệ thông gia với người này thì hơn phân nửa là Hắc Di.”

“Không phải họ của anh là ‘Tiếu’ ư? Tại sao lại cùng một dòng họ?” Viên Viện nghi ngờ hỏi, đồng chí Linh Dương nói dòng họ này khi anh gọi điện thoại cho cô. Không có lý do gì muốn giới thiệu anh rể của mình còn nói dối tên của mình với người khác.

“Họ của người Hán không nhất thiết phải được lấy từ họ của dân tộc Di. Nghe nói lần đầu tiên tổ tiên ghi danh lên hộ khẩu là thuận miệng nói, viết lung tung, thậm chí họ của dân tộc Hán là không cần thiết, dù thế nào đi nữa thì thứ mà bọn họ thực sự chấp nhận chỉ là tên họ của dân tộc Di mà thôi.” Lâm Lung giải thích.

Viên Viện bỗng cảm thấy may mắn, thật may ông ngoại của cô đã bỏ qua họ của dân tộc Di, nếu không họ của cô sẽ là quan trọng nhất, cũng có thể ông cụ nhìn thấy dê liền đặt là “Dương”, nhìn con trâu liền đặt là “Bò” rồi…

Bốn người sau khi nói chuyện một lát thì bắt đầu ăn uống. Viên Viện gọi chủ quán tới muốn uống rượu, đồng thời cô còn nhìn về phía Tiếu Lực Dương, không xác định hỏi: “Bia?”

“Rượu xái Hồng Tinh. Cho chúng tôi hai chai trước đã, hai người thì tuỳ ý.” Tiếu Lực Dương trả lời chắc chắn.

Viên Viện gật đầu, nhớ lúc trước tham gia vào buổi mừng năm mới, người bạn kia của Lâm Lung đã nói người dân tộc Di thích kết bạn với những người dũng cảm uống rượu. Vì vậy cô từ bỏ sữa đậu nành, gọi hai chai bia cho mình và Lâm Lung.

Chờ đến khi rượu được mang lên thì Viên Viện sợ hết hồn. Chỉ thấy Tiếu Lực Dương nhìn chai rượu xái Hồng Tinh 100ml bĩu môi, dứt khoát kêu đổi thành chai lớn 500ml.

Cô bất giác hỏi một câu: “Sẽ không say chứ? Chúng tôi không thể đỡ hai người được!” Cô nghĩ thầm, đây là mang lên hai chai trước?! Chẳng lẽ còn muốn mang thêm mấy chai nữa? Đây chính là rượu trắng 56 độ đấy!

Không đợi Tiếu Lực Dương trả lời, Lâm Lung liền cười nói: “Yên tâm, không một người đàn ông dân tộc Di nào không biết uống rượu. Đúng không?”

La Hồng Minh nhìn về phía Lâm Lung ở phía đối diện, gật đầu một cái. Sau đó dùng giọng nói mang theo chút khẩu âm của Thành Đô hỏi cô: “Cô là ngư
<<1 ... 5960616263 ... 104>>
Bài viết liên quan !

Tiểu thuyết Vợ Yêu Dịu Dàng Đến Điểm Danh-full

Tiểu thuyết Người Vợ Ở Riêng-full

Tiểu thuyết Tổng Giám Đốc Gạt Cưới-full

Tiểu thuyết Yêu Anh, Thật Đau Lòng!-full

Tiểu thuyết Mang Thai Hộ-full

Tiểu thuyết Yêu Em Xin Làm Chuyện Xấu-full

Tiểu thuyết Chồng Xấu Đến Quấy Rối-full

1234...323334»
VỀ TRANG CHỦ
Tải game online cho điện thoại
Từ khóa Google : , ,
Wap giải trí online, truyện tình cảm mới, hài ola tuyệt hay, đọc truyện ngắn tình yêu, hình nền 3d tình yêu, ảnh nền điện thoại, tải game miễn phí, trò chơi điện thoại
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
12/6917