watch sexy videos at nza-vids!

Vimini.Mobi

wap giải trí tổng hợp
Tải game online miễn phí cho điện thoại
Chơi game trực tuyến những game hay nhất
Kho ứng dụng android iphone ipad

Tiểu thuyết Em Đừng Mong Chúng Ta Là Người Dưng-full

Lượt xem :
br /> “Lục Nhiễm?”. Hàn Mặc Ngôn dò hỏi.

Đỗ Hàn gật đầu.

“Hôm đó gặp cô ấy tôi đã nói với anh là tôi rất ngưỡng mộ cô ấy mà...”.

“Không được”.

Không đợi Đỗ Hàn nói hết, Hàn Mặc Ngôn đã cương quyết nói.

Đỗ Hàn chẳng hề tức giận mà còn nở nụ cười, ánh mắt sắc sảo không nhân nhượng: “Đằng nào anh cũng có trợ lý mới rồi, còn tranh với tôi làm gì?”.

“Cô có thể tìm người khác”.

Đôi bốt cao chắn ngang trước mặt Hàn Mặc Ngôn, Đỗ Hàn vênh cằm cười nói: “Anh có thể tìm cho tôi một cô gái trẻ hơn, có năng lực hơn và có khí chất hơn cô ấy không?”.

Giơ tay xem đồng hồ, Đồ Hàn nhảy khỏi mặt bàn, đôi bốt cao cổ màu đen dẫm xuống nền đá Đại Lý, cộp cộp hai tiếng.

Đỗ Hàn mỉm cười: “Sắp đến giờ rồi, tôi phải về chuẩn bị đi gặp mỹ nhân đây, anh Hàn cứ làm việc đi nhé”.

Vừa đi được nửa bước, một cánh tay chắn ngang trước mặt cô.

Rốt cuộc là đàn ông, Hàn Mặc Ngôn còn cao hơn cô cả một cái đầu, chỉ là ánh mắt của anh khiến Đỗ Hàn cảm thấy áp lực.

“Tôi hết giờ rồi, cùng đi với cô”.

“Anh đùa gì thế?”. Đỗ Hàn giơ tay hất tay Hàn Mặc Ngôn: “Tôi không cần anh đi cùng đâu”.

Hàn Mặc Ngôn không đùa, anh bấm điện thoại gọi trợ lý vào dọn dẹp, sau đó mặt không cảm xúc quay sang nhìn Đỗ Hàn, ngữ khí bình tĩnh: “Cô Đỗ, cô là đối tượng xem mặt của tôi nên đừng có ý định gì với cô ấy”.

Lục Nhiễm đi lại trong phòng một lúc, cuối cùng quyết định đi.

Cứ cho là Đỗ Hàn có ý đồ gì với cô, cô cũng không để mình bị thiệt thòi.

Theo thói quen đến trước năm phút, trong căn phòng đặt trước chỉ có mình cô, Lục Nhiễm bất giác nghĩ, phải chăng những nhân vật quan trọng đều có sở thích đến muộn một chút.

Vừa nghĩ đến đó thì cửa mở.

Đôi bốt của Đỗ Hàn rất cao, hai bên trang trí dây xích bạc cá tính, mái tóc ngắn màu tím sậm, trước ngực đeo một chiếc dây chuyền vàng móc hình chữ thập, khác hẳn lần gặp trước.

Lục Nhiễm còn chưa hết kinh ngạc, thì đã nhìn thấy một người nữa đi phía sau Đỗ Hàn.

Khuôn mặt anh tuấn quen thuộc khiến Lục Nhiễm cứng đơ người, nhưng cô nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, quay sang nhìn Đỗ Hàn.

Hàn kéo ghế ngồi xuống, nghển cổ lắc đầu:

“Không phải tôi bảo anh ấy đến, mà là anh ấy muốn ngăn cản tôi”.

Hàn Mặc Ngôn cũng ngồi xuống, không phản đối.

Trong phòng có tới hai người khiến cô bối rối, Lục Nhiễm cảm thấy hơi đau đầu.

Không khí có chút gượng gạo, người phục vụ đem quyển thực đơn đẩy cửa bước vào, cung kính hỏi: “Anh chị có muốn gọi món luôn không ạ?”.

Đỗ Hàn là người đầu tiên ngoắc tay gọi phục vụ vào, cô nhận lấy quyển thực đơn, đọc lướt qua chọn vài món, rồi quay sang hỏi Lục Nhiễm: “Cô Lục muốn ăn gì?”.

Nếu người ngồi trước mặt cô là một người đàn ông thì điều đó hết sức bình thường, nhưng đằng này lại là một cô gái nên cảm giác hơi kỳ kỳ.

Lục Nhiễm khách sáo lắc đầu: “Tôi thế nào cũng được”.

Đỗ Hàn đang định trả quyển thực đơn, bỗng như chợt nhớ ra, cô đưa quyển thực đơn cho Hàn Mặc Ngôn: “Hàn Mặc Ngôn, anh chọn món đi”.

Hàn Mặc Ngôn lướt qua, chỉ vào quyển thực đơn, rồi đưa cho người phục vụ.

Trước khi đồ ăn được mang ra, Đỗ Hàn đưa cho Lục Nhiễm một bản kế hoạch đơn giản.

Thực lòng là Lục Nhiễm chỉ định đến để thăm dò thái độ của Đỗ Hàn, không ngờ cô ấy nói là làm.

So với những bản kế hoạch tỉ mỉ đến từng con số mà Lục Nhiễm từng làm, bản kế hoạch này đơn giản đến mức hơi tùy hứng, thậm chí bên cạnh những con chữ còn có cả nét phác thảo bằng bút chì thiết kế nội thất tiền sảnh hành lang, suy nghĩ và khái niệm về chỉnh thể phòng tranh rất mới mẻ, đáng tiếc là... trong bản kế hoạch này chưa đề cập đến địa điểm, nguồn vốn, phương thức kinh doanh, lợi nhuận...

Đỗ Hàn im lặng đợi Lục Nhiễm xem hết, mới hỏi: “Thế nào, có hứng thú cộng tác không, tôi không hiểu gì về kinh doanh, nhưng về mặt tiền vốn thì cô không phải lo”.

Tuy rằng chưa từng gặp Đỗ Hàn, nhưng Lục Nhiễm biết bố cô ấy là đối tác của Hàn Mặc Ngôn, kinh doanh bất động sản, một vốn vạn lời, giới kinh doanh địa ốc không ai không biết đến danh tiếng Đỗ Thừa, thứ mà ông ta có nhiều nhất chính là tiền, có tiền mọi việc đều dễ dàng, so với việc làm trợ lý cho Hàn Mặc Ngôn, công việc này rõ ràng thú vị hơn và cũng thách thức hơn.

Nhưng... Lục Nhiễm bỏ tập tài liệu xuống, nói: “Để tôi nghĩ thêm”.

“Còn suy nghĩ gì chứ? Cô cần gì tôi cũng có thể cung cấp cho cô, sẽ không có chuyện có người khoa tay múa chân bảo cô làm thế này, không làm thế kia, cô muốn làm gì cũng được, chiến lược kinh doanh, phương thức quảng cáo đều do cô quyết định...” Những lời của Đỗ Hàn thật là hấp dẫn.

“E hèm...”.

Cái kiểu lôi kéo người ngay trước mặt sếp cũ của người ta thế này thật khiến người khác khó chịu.

Đỗ Hàn nghếch đầu nhìn Hàn Mặc Ngôn: “Anh có ý kiến gì không?”.

Hàn Mặc Ngôn cầm tập tài liệu trên bàn, lật qua vài trang, khẽ chau mày rồi vứt xuống bàn vẻ giễu cợt.

Bị công kích vì phản ứng của Hàn Mặc Ngôn, Đỗ Hàn lạnh lùng: “Có gì thì anh cứ nói ra”.

Vẻ lạnh lùng đó hiển nhiên chẳng ảnh hưởng gì đến thái độ của Hàn Mặc Ngôn, anh ta nhìn Đỗ Hàn, nhả ra hai chữ: “Ấu trĩ”.

Đỗ Hàn nổi nóng, đập bàn: “Ấu trĩ ở chỗ nào?”.

Ngồi cách nửa cái bàn, Lục Nhiễm cũng cảm nhận được nộ khí bừng bừng của Đỗ Hàn.

Hàn Mặc Ngôn vẫn bình thản như không, lần lượt chỉ ra những thiếu sót và khuyết điểm trong bản kế hoạch của Đỗ Hàn, phân tích khả thi và viễn cảnh thị trường, ngữ điệu bình tĩnh như một đầm nước chết, nhưng sự chắc chắn trong từng câu chữ khiến người ta tin phục và thuận theo suy nghĩ của anh.

Một Hàn Mặc Ngôn mà Lục Nhiễm quen thuộc, cô không còn nụ cười khi hai người mới bắt đầu tranh cãi.

Nhưng cũng không giống với Hàn Mặc Ngôn, tuy cực kỳ nghiêm khắc với cấp dưới, nhưng Hàn Mặc Ngôn chưa từng không nể mặt người ngoài như thế này bao giờ, đó là cách cư xử theo kiểu cáo đã thành tinh của những người làm kinh doanh. Vẻ trầm mặc kiệm lời của Hàn Mặc Ngôn khiến người ta cảm thấy chắc chắn đáng tin cậy, hơn nữa, những người như Hàn Mặc Ngôn chỉ cần tỏ ra hơi thân thiết một chút đã khiến đối phương cảm thấy được tôn trọng rất nhiều.

Hàn Mặc Ngôn không phải là đồ ngốc, chẳng lẽ anh cố ý làm cho Đỗ Hàn tức giận.

Đỗ Hàn muốn phản bác, nhưng đối phương quá chắc chắn, còn cô lại có vẻ chẳng hiểu gì.

Thực ra, để phản bác lại Hàn Mặc Ngôn cũng không khó khăn gì, mặc dù bản kế hoạch này có rất nhiều chỗ tồi tệ bất khả thi, ví dụ như giao thông, ví dụ như khách hàng hay định vị sức mua, nhưng những ý kiến táo bạo cũng có thể bù đắp phần nào... Thành phố này cũng chưa có phòng tranh cao cấp nào...

Lục Nhiễm bóp trán, cố xua đi những ý nghĩ trong đầu, bệnh nghề nghiệp thật đáng sợ.

Chẳng bao lâu, đồ ăn lần lượt được bưng lên.

Đỗ Hàn gọi không nhiều không ít, vừa đủ cho ba người.

Đúng giờ ăn cơm, đồ ăn lại ngon, Lục Nhiễm cũng cảm thấy đói, cô múc một thìa canh thịt bò Tây Hồ lên miệng thổi.

Người phục vụ bưng lên một đĩa sáu con cua.

Mắt Lục Nhiễm sáng lên, Đỗ Hàn thì ngăn người phục vụ lại, nghi ngờ nói: “Tôi
<<1 ... 1920212223 ... 51>>
Bài viết liên quan !

Tiểu thuyết Vợ Yêu Dịu Dàng Đến Điểm Danh-full

Tiểu thuyết Người Vợ Ở Riêng-full

Tiểu thuyết Tổng Giám Đốc Gạt Cưới-full

Tiểu thuyết Yêu Anh, Thật Đau Lòng!-full

Tiểu thuyết Mang Thai Hộ-full

Tiểu thuyết Yêu Em Xin Làm Chuyện Xấu-full

Tiểu thuyết Chồng Xấu Đến Quấy Rối-full

1234...323334»
VỀ TRANG CHỦ
Tải game online cho điện thoại
Từ khóa Google : , ,
Wap giải trí online, truyện tình cảm mới, hài ola tuyệt hay, đọc truyện ngắn tình yêu, hình nền 3d tình yêu, ảnh nền điện thoại, tải game miễn phí, trò chơi điện thoại
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
627/5050