watch sexy videos at nza-vids!

Vimini.Mobi

wap giải trí tổng hợp
Tải game online miễn phí cho điện thoại
Chơi game trực tuyến những game hay nhất
Kho ứng dụng android iphone ipad

Tiểu thuyết Giường Đơn Hay Giường Đôi-full

Lượt xem :
t chuyện của anh ta! Tốt nhất kể hết cho bố cậu, bao gồm cả đứa trẻ... đó!”.

Phổ Hoa cụp mi mắt xuống, cắn môi, kịp thời chặn lại những lời Quyên Quyên chưa kịp nói ra. Chuyện đứa bé luôn là điều cấm kỵ của cô, trừ phi vạn bất đắc dĩ cô tuyệt đối không nhắc tới, ngay cả cãi nhau với Vĩnh Đạo đến mức kịch liệt cũng hiếm khi nhắc đến. Đó là nút chết giữa họ, nhớ tới ai cũng đều không dễ chịu.

“Ăn trước đi, nguội bây giờ!”. Thái Hồng giải hòa.

“Ừ, ăn đi ăn đi, đừng ép cậu ấy, thuyền tới đầu cầu ắt đi thẳng, đúng không!”. Mạch Mạch nháy mắt ra hiệu với Quyên Quyên.

Quyên Quyên gật đầu, sán vào Phổ Hoa, giúp cô gắp rau, chuyển đề tài sang chuyện mờ ám ở văn phòng mình.

Trong mấy người bạn, Quyên Quyên là người rất nghĩa khí, có lẽ lời nói không lọt tai nhưng trong lòng Phổ Hoa lại rất coi trọng cô ấy. Cô phấn chấn lại vừa ăn lẩu vừa nói chuyện với mọi người, cố gắng duy trì tâm trạng vui vẻ, cho dù không vui, ít nhất cũng không đau lòng. Cơm xong, mấy người họ tới quán karaoke trong khu nhà Tiểu Quỷ, đều những bài hát cũ, hát rất thoải mái. Phổ Hoa chỉ nghe, càng những bài tình ca cũ càng thích thú.

Những ngày tháng độc thân chẳng phải là bát nước đắng, chỉ cần bản thân có thể giữ thăng bằng. Trên đường về nhà, cô bảo Quyên Quyên cùng mình tản bộ rồi mới gọi xe. Đi khỏi một đoạn đường, bên cạnh không có ai, Phổ Hoa mới phá vỡ sự im lặng nói cho Quyên Quyên biết quyết định của mình.

“Để tự mình nói, cho mình chút thời gian, mình muốn suy nghĩ lại xem làm thế nào để bố có thể chấp nhận”.

“Ừ, cậu lựa thời cơ, mình cảm thấy đừng kéo dài thêm nữa, tối lần trước gặp anh trai anh ta... các cậu không sao chứ?”. Quyên Quyên kéo Phổ Hoa, cô còn im lặng hơn cả lúc ăn rất nhiều.

“Vẫn ổn, anh ấy nói... là lần cuối cùng, còn nói... anh ấy muốn thành gia lập nghiệp... làm bố...”. Phổ Hoa bất giác thấp giọng, nói xong nhìn lên vầng trăng bị che phủ sau áng mây mỏng.

“Mẹ kiếp, có lúc mình thực sự muốn...”. Quyên Quyên nắm chặt tay, bị Phổ Hoa ép xuống.

Cô chỉ vầng trăng đang chiếu ra ánh sáng mờ nhạt, hỏi Quyên Quyên, “Ngày mai có gió không nhỉ?”.

Quyên Quyên chăm chú nhìn bầu trời đêm, nhẫn nhịn một chút, lại kéo tay Phổ Hoa.

“Phổ Hoa...”.

“Hả?”.

“Cậu thực sự có thể... quên được anh ta ư?”.

Phổ Hoa suy nghĩ vài giây, lắc đầu một cách thận trọng.

“Không quên được”.

“Vì sao?”.

“Vì...”. Cô lại chăm chú ngắm quầng sáng lờ mờ xung quanh vầng trăng, giống như nhìn về quá khứ, “Quyên Quyên...”.

“Hả?”.

“Thực ra...”.

“Mình từng gặp An Vĩnh...”.

“Hai lần”.

**************

Vài ngày sau, Quyên Quyên vẫn nói gần nói xa về lời của Phổ Hoa tối đó, hy vọng có thể thăm dò được một chút sự thật. Nhưng Phổ Hoa trước sau vẫn kín như bưng, chuyện liên quan đến hai người đàn ông, không tới thời cơ, Quyên Quyên biết có ép cô cũng không cótác dụng.

Sau lần gặp mặt cuối cùng, tâm trạng Phổ Hoa cũng hồi phục rất nhiều so với trước đây, cô khó tránh khỏi có chút bất an vì chuyện Vĩnh Bác đề cập đến. Cô vẫn dùng cách cũ là gọi điện cho Tất Mã Uy ở phòng thí nghiệm, hy vọng tìm hiểu được một chút về công việc của Vĩnh Đạo. Tất Mã Uy là đàn em của Vĩnh Đạo, xưa nay luôn kính trọng Phổ Hoa, nhưng không nhiệttình như trước, ngoài gọi vài tiếng chị dâu, vòng vo qua loa mấy chuyện nhỏ không quan trọng, cậu ta chẳng hề lộ ra bất cứ tin tức có giá trị nào với Phổ Hoa.

Giống như cánh cửa cuối cùng đã đóng lại trước mặt,Phổ Hoa đi vào đường cụt, chỉ có thể tạm thời gác lại chuyện này. Nhưng mỗi lần thư từ qua lại với Vĩnh Bác, ngoài nói về các bức ảnh của anh, Phổ Hoa luôn không nén được muốn hỏi Vĩnh Bác vài câu. Có hai lần viết đi viết lại, đến lúc sắp gửi lại không có dũng khí.

Đã quyết định tránh xa cuộc sống của anh, lúc này đi quan tâm đến mối quan hệ không cần thiết, tự cô cảmthấy quá khác thường.

Cũng may, Lâm Quả Quả đã về Bắc Kinh.

Phổ Hoa mang mấy chục lá thư của độc giả gửi đếntrong kỳ đầu tiên thử phát hành, đặc biệt chọn một buổi chiều âm u, không có bản thảo phải kiểm tra hẹn gặp mặt Lâm Quả Quả, rồi đem sự chú ý của bản thân trở lại với công việc.

Nơi gặp mặt tên là “Mọt sách”- cửa hàng sách cũ từ thời đại học Phổ Hoa đã thích đến mua. Nhà ăn cải tạothành hiệu sách hai tầng, bốn phía đều là giá sách,trưng bày lung linh đẹp mắt, chủ cửa hàng thu thậpsách tiếng Anh cũ từ khắp các nơi, thiết kế hai bênhành lang từng bậc đi lên bày quầy triển lãm sách, trên đó dán áp phích sách mới trên thị trường hàng tháng vàtạp chí tiếng Anh bán chạy đương thời. Khu vực uốngcà phê rộng rãi có vài bộ ghế sofa, khi Phổ Hoa đến,Lâm Quả Quả đã ngồi bên cửa sổ dưới hàng dây reo rủlá, đang hết sức chăm chú đọc tờ tạp chí “Tâm lý” mới phát hành.

Phổ Hoa dừng lại một lát bên ghế sofa, Lâm Quả Quảmới nhận ra. Cô ấy chẳng hề có cảm giác xa cách đãlâu không gặp, đặt quyển sách lên chiếc váy dài chạm đất, cô ấy chỉ chỉ ghế sofa đối diện mời Phổ Hoa ngồi.Âm nhạc trong quán có tác dụng hóa giải sự bối rối lần đầu gặp riêng, cũng khiến Phổ Hoa có thể tĩnh tâm gọi một cốc sô cô la nóng để nhuận giọng, ôn lại một lầnnữa những điều đã chuẩn bị sẵn từ nhà.

“Độc giả gửi thư ư?”. Lâm Quả Quả nhận một chiếcphong bì lớn Phổ Hoa mang tới, nhưng không vội mở ra.

“Vâng, rất nhiều người hứng thú với bài viết về chỉ số hạnh phúc, tôi đã in ra vài bức thư khá dài, như vậy cô xem sẽ tiện hơn”. Tuy đã làm biên tập vài năm, nhưng đối diện với Lâm Quả Quả, cô luôn xem như đang nóichuyện với bác sĩ tâm lý, từng lời nói ra đều vô cùng cẩn thận, “Có vài lá, cô có thể nói ý kiến của mình để trả lời, tổng biên tập bảo có thể lựa chọn đăng một ít trong phần dành cho độc giả”.

“Được, rảnh tôi sẽ xem”. Lâm Quả Quả chẳng hề thểhiện sự nhiệt tình đối với mấy lá thư ấy, cô ấy chỉ cầm một lá trong số đó xem lướt rồi đặt xuống bên cạnh, bưng cốc cà phê trước mặt lên uống hai ngụm.

“Cô thấy thế nào?”.

Phổ Hoa khuấy lớp sữa nổi trên bề mặt cốc sô cô la nóng, nghe cô ấy hỏi như vậy, có chút bất ngờ.

“Tôi?”.

“Đúng vậy, cô ấy”. Lâm Quả Quả chớp chớp mắt, cô ấy chẳng hề xinh đẹp nhưng đôi mắt lại có sức mạnhnhạy bén xuyên thấu tâm hồn người khác, “Cô nghĩthế nào về hạnh phúc, hoặc nói, cô đánh giá như thếnào... về hạnh phúc của cô?”.

Phổ Hoa vô thức xoa chiếc nhẫn trên ngón tay, tuy ngày ngày đều đeo, nhưng mỗi lần bị hỏi chuyện liên quan tới hôn nhân, bất cứ lúc nào cô cũng có cảm giácbất an và sức ép khi bị hiểu thấu bí mật.

“Tôi... tôi vẫn ổn mà...”. Cô nghĩ một chút mới đưa ra một đáp án mơ hồ.

Câu trả lời như vậy hiển nhiên nằm trong dự đoán của Lâm Quả Quả, cô ấy đặt cốc cà phê xuống thủng thỉnh hỏi lại một câu: “Thật không?”.

“Vì sao cô nói vậy?”. Phổ Hoa không cầm chắc, sô cô la nóng trong cốc sánh ra vài giọt.

“Không có gì, chỉ là cảm giác thôi”. Lâm Quả Quả lại mở tạp chí, lật một cách thờ ơ, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn Phổ Hoa, “Đừng để ý, thói quen nghề nghiệp”.

Trên đường trở về nhà, Phổ Hoa vẫn suy nghĩ tới “cảm giác” Lâm Quả Quả nói. Cô đi qua cửa hàng thời trangbên đường, nhìn chính mình trong tấm kính. Dưới sựnổi bật của ánh đèn và ma nơ canh, cô bình thường tới mức sẽ không bị người đi đ
<<1 ... 2930313233 ... 84>>
Bài viết liên quan !

Tiểu thuyết Vợ Yêu Dịu Dàng Đến Điểm Danh-full

Tiểu thuyết Người Vợ Ở Riêng-full

Tiểu thuyết Tổng Giám Đốc Gạt Cưới-full

Tiểu thuyết Yêu Anh, Thật Đau Lòng!-full

Tiểu thuyết Mang Thai Hộ-full

Tiểu thuyết Yêu Em Xin Làm Chuyện Xấu-full

Tiểu thuyết Chồng Xấu Đến Quấy Rối-full

1234...323334»
VỀ TRANG CHỦ
Tải game online cho điện thoại
Từ khóa Google : , ,
Wap giải trí online, truyện tình cảm mới, hài ola tuyệt hay, đọc truyện ngắn tình yêu, hình nền 3d tình yêu, ảnh nền điện thoại, tải game miễn phí, trò chơi điện thoại
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
595/5018