watch sexy videos at nza-vids!

Vimini.Mobi

wap giải trí tổng hợp
Tải game online miễn phí cho điện thoại
Chơi game trực tuyến những game hay nhất
Kho ứng dụng android iphone ipad

Tiểu thuyết - Kim Chủ Định Đoạt

Lượt xem :
liếm môi.

“Oa ~~” Vì không được ăn, cho nên anh tức giận, “Một chút nữ tính cũng không có.” Anh lạnh lùng phê bình.

“Còn phải xem đối tượng là ai nữa.” Cô dọn dẹp chén đũa, thuận tay xếp chiếc bàn gỗ nhỏ lại, cất vào tủ, rõ ràng không muốn giữ vị khách kia lại.

‘’Chỗ này cô thuê hả?” Anh ở đây đợi cả buổi chiều, phát hiện cô gái này không phải tiết kiệm bình thường đâu, giấy vệ sinh trong toilet là hàng giảm giá, trong ống đựng bút, mấy cây bút mực chỉ còn 1cm cũng vẫn giữ, ban công còn phơi túi nhựa, anh có cảm giác đây là khu dân nghèo.

Kì lạ hơn chính là anh lại có thể ngủ ở nơi tồi tàn như thế này.

“Không phải anh không vừa mắt tôi sao? Vậy anh còn ở chỗ này làm gì?” Còn ở chỗ của cô ngủ ngon lành nữa! Cậu ấm à.

“Vốn dĩ không vừa mắt, nhưng bây giờ. . . . . .” Anh vuốt cằm, “Tốt hơn một chút rồi.” Đã thuận mắt hơn, tuy nhiên tính cách của cô vẫn rất đáng ghét, nhưng miễn cưỡng có thể chấp nhận được.

“Trời ạ! Anh làm ơn sửa lại đi, tiếp tục xem tôi không vừa mắt đi!” Cô kinh hoảng la hét, bị tên hư hỏng này bám lấy, khổ thân cô rồi.

“Cô còn rất thú vị, muốn tôi sửa cái gì?” Cô gái ngốc không biết tốt xấu này, không biết nhân lúc này nắm lấy cơ hội, còn bày ra vẻ mặt khó coi như vậy với anh!
Vì anh nói một câu thú vị, nên cô phải khóc lóc cảm ơn sao? Bàng Tử Lê tặng anh một ánh nhìn khinh bỉ, đi vòng qua anh, đem tấm đệm trên sàn nhà cất vào phòng. “Anh cũng đã ngủ no rồi, còn có việc sao?”

“Tôi muốn về.” Anh đẩy cửa ra, muốn đi khỏi.

Cô dừng bước, nhưng nhớ tới một chuyện rất quan trọng, vội giữ lại. “Khoan đã! Năm trăm của tôi đâu?” Thiếu chút nữa bị anh ta quỵt tiền rồi.

“Hôm nay tôi quên mang tiền, ngày mai cô tới lấy.”

Có lầm hay không? Anh quên mang tiền, còn bắt cô phải qua đó lấy tiền? Nói anh ta là cậu ấm, da mặt anh ta đúng là dày mà, thật không biết xấu hổ!

“Cô tới lấy, tôi sẽ đưa tiền xe cho cô.” Anh chậm rãi nói.

“Tôi sẽ đi.” Dù sao tiền của anh cũng nhiều, cô chỉ lấy có một chút à. “Ngày mai mấy giờ?” Cô lập tức lấy giấy ghi lại.

“Bốn giờ chiều cũng được.” Vào thời gian này hình như anh rảnh.

“Trễ quá vậy!” Vừa đúng giờ cô làm ca tiếp theo, như vậy là làm khó cô mà!

“Hay là bây giờ cô đi cũng được.” Anh thì sao cũng được.

“Không được! Tôi còn phải đi làm.”

“Đã trễ vậy rồi, cô còn đi làm? Không sợ nửa đêm gặp ma sao?” Anh nhíu mày, cô luôn phải đi làm trễ như vậy?

“Ai cần anh lo! Có thể chuyển lên ba rưỡi không?” Gặp ma? Miệng của anh ta toàn nói lời không hay, cũng may cá tính cô mạnh mẽ, nếu không nhất định sẽ bị lời nói của anh hù dọa.

“Tùy cô, mà cô làm ở đâu?” Anh đột nhiên hỏi.

“Hỏi làm gì?” Cô đề phòng nhìn anh.

“Tôi đưa cô đi.” Để cô đi đường một mình ban đêm, anh nghĩ thế nào cũng cảm thấy không ổn.

“Không cần.” Đi chung với anh, cô sợ sẽ bị tức chết.

“Bây giờ không phải lúc cho cô khoe khoang sự ngu ngốc đó!”

“Khoe khoang ngu ngốc?” Cô cao giọng, rất ít người dám trước mặt cô mà nói cô ngu ngốc, anh ta thật sự đáng đánh đòn; nếu không phải vì đánh người sẽ đền tiền, cô đã sớm cho anh vài cú đấm.

“Dù sao cô cũng là con gái!” Sao mà không có chút cảnh giác nào hết vậy.

“Tôi đi đường lớn, sẽ không gặp ma đâu, anh yên tâm.” Biết được vì sao anh lo lắng, nhưng cô vẫn nhịn không được cãi lại.

“Nếu như cô còn muốn lấy tiền, tốt nhất làm theo lời tôi.”

“. . . . . .” Mặc dù biết anh là vì muốn tốt cho cô, nhưng lấy tiền để uy hiếp cô, vẫn khiến cô tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.

“Sao hả?”

“Hừ!” Không tình nguyện cầm túi xách, mang giầy, “Còn không đi mau!” Cô quyết định đi đường vòng, để người thích đưa như anh ta đi một lần cho đã ghiền luôn.

Mắt anh có ý cười vui vẻ, chiêu dùng tiền uy hiếp này đối với cô đúng là lần nào cũng hiệu nghiệm.

* * *

Bàng Tử Lê đi theo sau nhân viên tiếp tân, chăm chú quan sát xung quanh, thì ra nơi này chính là công ty của anh Trọng Lương, nhìn qua không chê vào đâu được.

“Cô Bàng, Anh Mạc chờ cô bên trong.” Nhân viên tiếp tân cười nói.

“Cám ơn.” Bàng Tử Lê gật đầu, cô gõ cửa, nghe người ta mời mới đẩy cửa bước vào.

“Cô ngồi trước đi.” Mạc Hạo Cấp cũng không ngẩng đầu lên nói.

“Phải đợi bao lâu? Tôi còn phải về đi làm.” Kỳ lạ? Anh ta làm bộ làm tịch cái gì chứ, rõ ràng hẹn ba giờ rưỡi, vì sao còn muốn cô phải chờ?

Thật là một cô gái không có kiên nhẫn, Mạc Hạo Cấp gấp tài liệu lại, nghĩ cách đối phó cô nàng khó trị này.

“Anh Trọng Lương ở đâu?” Hôm nay ở quán không gặp được anh, từ lúc vào công ty đến bây giờ, cũng không thấy bóng dáng anh ấy đâu.

“Cô có thể đừng gọi kiểu mắc ói như vậy không?.”

“Ai mắc ói?” Đúng là một kẻ vớ vẩn, ngay cả việc cô gọi anh Trọng Lương thế nào cũng để ý.

“Không phải cô nói còn đi làm tiếp sao? Tìm cậu ấy làm gì?” Anh nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đang bất mãn của cô, đột nhiên cảm thấy rất thú vị.

“Tôi quan tâm anh ấy không được sao?” Cô chỉ tùy tiện hỏi mà thôi, anh có cần giống bà già hỏi lung tung như vậy không.

“Cô kia, đừng nói là cô thích cậu ấy nha?” Mạc Hạo Cấp không khỏi bật cười, cô gái này sẽ không ngốc đến vậy chứ?

“Thì đã sao nào!” Cô hất hàm, thẳng thắng thừa nhận, cô đúng là thích anh Trọng Lương gần gũi dễ mến đó.

Cốc cốc cốc ——

“Thật ngại quá, làm phiền rồi.” Lâm Trọng Lương nhẹ nhàng đẩy cửa ra, “Tớ tới lấy bản kế hoạch.”

“Anh Trọng Lương.” Bàng Tử Lê vui mừng lên tiếng.

“A? Thật trùng hợp, ở đây lại gặp được em, em tới tìm Hạo Cấp sao ?”

“Em tới lấy đồ.” Ở trước mặt anh Trọng Lương, cô không muốn nói chữ “Tiền” thô tục này. “Anh Trọng Lương, phòng làm việc của anh ở đâu vậy?”

Mạc Hạo Cấp liếc xéo cô, cô gái này đúng là nói một đằng làm một nẻo mà, cô ta không phải còn đi làm sao? Vậy mà vẫn còn thời gian tán gẫu.

“Phòng làm việc của anh ở bên kia, lúc nào cũng hoan nghênh em tới thăm.”

“Thật tốt quá, cám ơn.” Cô nhớ lại, “. . . . . . Hôm nay sao anh không tới quán trà?” Hại cô cảm thấy trong lòng có chút mất mác.

“Vừa rồi anh và bạn gái đến cửa hàng áo cưới chọn đồ.”

“A?” Cô. . . . . . Cô đang nghe lầm đúng không? Bạn gái? Áo cưới? Bàng Tử Lê như bị sét đánh trúng, cả người cứng lại.

“Cô không biết sao? Anh Trọng Lương của cô sắp kết hôn, cô còn không chúc mừng cậu ấy.” Ánh mắt Mạc Hạo Cấp mang ý trêu tức, nhìn nét mặt của cô thay đổi thật đặc sắc nha.

“Chúc. . . . . . Chúc mừng anh.” Cô lắp bắp nói.

Mạc Hạo Cấp nhịn cười, cô ta thật là ngu ngốc, ngay cả người mình thương thầm đã có nửa khác cũng không biết.

“Cám ơn, đến lúc đó anh sẽ đích thân đưa thiệp mời, nhất định phải đến đó.” Lâm Trọng Lương cầm bản kế hoạch “Anh đi trước, tạm biệt.”

“Tạm biệt. . . . . .” Anh ấy còn đích thân đưa thiệp mời. . . . . . Cô có thể không nhận sao?

“Nè cô ngốc, cô đã tỉnh chưa?” Mạc Hạo Cấp thoải mái dựa vào ghế, tâm trạng tốt vô cùng.

“Tiền.” Cô ủ rũ chìa tay ra, cô thất tình rồi, thì ra đây là nỗi khổ của đời người, trên đời này đúng chỉ có tiền mới đáng tin cậy.

“Cầm lấy
<<1 ... 56789 ... 27>>
Bài viết liên quan !

Tiểu thuyết Vợ Yêu Dịu Dàng Đến Điểm Danh-full

Tiểu thuyết Người Vợ Ở Riêng-full

Tiểu thuyết Tổng Giám Đốc Gạt Cưới-full

Tiểu thuyết Yêu Anh, Thật Đau Lòng!-full

Tiểu thuyết Mang Thai Hộ-full

Tiểu thuyết Yêu Em Xin Làm Chuyện Xấu-full

Tiểu thuyết Chồng Xấu Đến Quấy Rối-full

1234...323334»
VỀ TRANG CHỦ
Tải game online cho điện thoại
Từ khóa Google : , ,
Wap giải trí online, truyện tình cảm mới, hài ola tuyệt hay, đọc truyện ngắn tình yêu, hình nền 3d tình yêu, ảnh nền điện thoại, tải game miễn phí, trò chơi điện thoại
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
744/1719