Này vừa thấy mới phát hiện, không chỉ em gái anh, thậm chí ngay cả Biên Nhân còn có Ngũ Hãn cũng ở đây, rống lớn: "Các người không có việc gì mang con bé tới nơi này làm gì?"
Biên Nhân là người cuối cùng vào,không hiểu vì sao bị rống, "A Hạo, cậu khẩn trương cái gì, sợ bản thân cùng phụ nữ lên giường bị bắt gặp được à? Thì ra là cậu sớm đã tìm bạn gường, này sao không sớm với mình, tối hôm qua cô gái đó rõ ràng bộ dạng chuẩn cùng nóng bỏng như thế, mình chỉ nhìn cũng đến độ tâm ngứa ngái rồi."
Vừa rồi tiến vào,Uông Hạo động tác quá nhanh, Biên Nhân chưa kịp thấy rõ diện mạo người phụ nữ trên giường.
Biên Nhân giọng nói chế nhạo, làm Hà Vu Yến bị trở thành bồi Uông Hạo tình một đêm toàn thân cứng đờ, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng xanh, cắn môi, trong lòng run lên nắm chặt drap trên người.
"Uông Hạo, đây là có chuyện gì?"
Ngũ Hãn là ông chủ khách sạn, nam nữ hoan ái hắn xem nhiều, đối với bạn tốt có bạn giường hắn không hỏi qua, nhưng nhìn đồng phục nhân viên bị vứt hỗn độn trên mặt đất , Ngũ Hãn không thể không lên tiếng.
Hắn nhớ tối hôm qua hắn để một nhân viên phục vụ nữ tên là Hà Vu Yến chiếu cố Uông Hạo say rượu, bởi vì biết Uông Hạo đối với phụ nữ thích sạch sẽ, tự nhận là sẽ không gặp chuyện không may, mới dám để người phục vụ nữ lưu lại một mình, bất quá nhìn cảnh trước mắt trước mắt,hắn tựa hồ sai lầm rồi.
" Hãn, không phải là bạn giường thôi sao, mọi người ra ngoài chơi, nam nữ hoan ái giao dịch tiền tài, chẳng lẽ cậu còn sợ Uông Hạo xằng bậy?"
Biên Nhân coi như không thấy gì chắn trước Uông Nhu Nhu mở to hai mắt, hắn đem cánh tay cô vòng vào tay mình, trực tiếp đi ra cửa, loại hình ảnh này không nên để trẻ con coi, đối với một nữ sinh mới mười tám tuổi mà nói, quả thực là rất thúc dục,"Nhu Nhu, đi, chúng ta đi ra ngoài nào."
Thấy Uông Nhu Nhu cùng Biên Nhân ra khỏi phòng, Ngũ Hãn hướng giường lớn trong phòng đi đến, cúi đầu nhìn quần áo rối thành một nùi trên đất, khom người nhặt quần áo Uông Hạo lên ném đến trên giường, "A Hạo, mình cho cậu nửa giờ,sau đó mình muốn cậu giải thích." Nói xong Ngũ Hãn xoay người đi ra ngoài, vẫn còn không quên đóng cửa phòng.
Khi trong phòng chỉ còn lại có hai người trên giường,Uông Hạo lại mắng một tiếng, lập tức xoay người xuống giường,cầm quần áo đi vào phòng tắm.
Hà Vu Yến núp ở trong drap, cô cố lấy dũng khí thật lớn mới đưa tay xốc drap trên đầu ra, nhìn trong phòng không có một bóng người, nghe trong phòng tắm truyền đến tiếng nước, bất chấp toàn thân mỏi mệt đau đớn ngồi dậy, dùng drap vây quanh thân mình, cô xuống giường lấy quần áo bản thân tùy tiện mặc vào.
Lúc cô bắt đầu cài cúc áo sơmi cuối cùng, tìm giày mình xung quanh , cửa phòng tắm cạch một tiếng liền bị mở ra.
Cô kinh ngạc ngước mắt, ánh mắt vừa khéo cùng Uông Hạo đối diện, rồi sau đó cô khẩn trương dời ánh mắt, nhìn đến giày mình bị để ở bên cạnh sofa, cô chịu đựng nửa người dưới khó chịu, bước nhanh đi qua nhặt lên, xoay người hướng cửa phòng đi.
Cô nghĩ thầm chỉ cần rời đi nơi này, hết thảy đều sẽ qua đi, tối hôm qua là sai lầm,Uông Hạo không phải thích cô mới cùng cô lên giường, mà cô cũng sẽ không thể bởi vì lên giường liền nhất định muốn anh phụ trách, cho nên phương pháp tốt nhất đem chuyện tối ngày hôm qua quên đi, tốt nhất là quên sạch sẽ trơn bóng, từ đây cùng Uông Hạo không có liên quan.
"Hà Vu Yến!"Uông Hạo thấy cô xoay người rời đi, ra tiếng khiển trách.
Uông Hạo rống như thế, Hà Vu Yến dừng lại cước bộ, rụt rụt thân mình, đầu cúi thấp đến không thể thấp hơn, một câu nói cũng nói không được. Cô không biết nên nói cái gì, giống như sợ sẽ nói sai đều gì, vậy chi bằng cái gì cũng không nói, tựa như Biên Nhân vừa nói , bất quá chỉ là bạn giường, cô không cần anh đuổi, cô sẽ tự mình đi.
"Em muốn đi nơi nào?"
Uông Hạo tùy ý tắm rửa, thay lại bộ đồ tối hôm qua, trừ bỏ tóc còn ướt, cả người nhìn qua nhẹ nhàng khoan khoái không ít.
Anh đến gần Hà Vu Yến, đầu cô cúi thấp xuống, thấy anh đi đến trước mắt,cả người cô vội vàng lui một bước, kéo ra khoảng cách giữa hai người.
Uông Hạo mặc kệ ý tứ cô lui một bước là gì, cánh tay dài duỗi ra,tay nắm cằm cô nâng lên, muốn cô nhìn thẳng anh. Hà Vu Yến bị anh ép buộc một đêm, chẳng những cả người xem ra thật tiều tụy, cũng có chút chật vật, trên cổ hiện những dấu hôn mức độ không như nhau mà tối hôm qua anh lưu lại, anh biết thân hình phía dưới quần áo cô còn có nhiều dấu vết hoan ái xanh xanh tím tím.
"Đi tắm rửa trước một cái đi." Có chút đau lòng,Uông Hạo thở dài.
"Không cần, tôi muốn trở về." Hà Vu Yến vung tay anh ra, không cho anh sờ mặt bản thân, cẩn thận lui về sau,
Không dám nhìn mặt anh, đành phải nhìn chằm chằm giường còn hỗn độn nói: "Tôi. . . . . . Chuyện tối ngày hôm qua, tôi biết anh uống say,anh không cần để ở trong lòng, tôi sẽ quên nó đi, tôi cũng sẽ không đi ra ngoài nói lung tung đâu."
Uông Hạo trầm mặc nhìn cô,mỗi một chữ từ trong miệng cô nói ra,thì anh cũng theo đó mà giận tím mặt, chẳng những sắc mặt xanh mét khó coi, còn nhìn chằm chằm cô,khiến Hà Vu Yến bị nhìn chăm chú toàn thân run lên, sợ hãi lại lui về phía sau một bước.
Cô lui một bước,Uông Hạo liền tiến một bước, không để cô kéo khoảng cách hai người ra, "Tôi phải đi rồi." Thấy anh trầm mặc không nói, Hà Vu Yến xoay người còn muốn chạy, cô còn chưa có bước được một bước,tay truyền đến một trận đau, rồi sau đó cô bị Uông Hạo kéo lấy.
"Ai cho phép em đi?" Tình một đêm này cũng là anh định đoạt, cô dựa vào cái gì dám ở trước mặt anh ra vẻ không cần, nghĩ vậy,lửa giận trong ngực Uông Hạo không khỏi cháy càng dữ dội hơn.
"Này không là quy tắc trò chơi của những kẻ có tiền bọn anh ấy ư? Cùng phụ nữ lên giường, lấy tiền đuổi phụ nữ."
Cô càng nói mắt Uông Hạo liền nhíu lại, nhìn ra được nóng nảy bùng nổ bên cạnh, trầm giọng hỏi: "Em đang trách tôi lên giường với em sau đó không trả tiền? Bao nhiêu, tối hôm qua là đêm đầu của em không phải sao? Em nói xem tối hôm qua đêm đầu của em giá trị bao nhiêu tiền, hửm?"
Uông Hạo miệng nói lời đả thương người khiến Hà Vu Yến lấy tay che miệng, dùng ánh mắt giống như đang nhìn người xa lạ nhìn anh,biểu cảm khiếp sợ tràn ngập trên mặt cô.
Bởi vì ngủ không ngon mà khuôn mặt trắng nõn càng không có chút máu, cô không nghĩ tới Uông Hạo sẽ đem cô xem giá rẻ,thì ra trong mắt anh, cô cùng những phụ nữ đó giống nhau, bất quá chỉ là bồi ấm giường qua đêm cho anh thôi.
Một đêm không ngủ đủ, cô không có sức lực đẩy anh, cũng không muốn ồn ào khó coi, nhưng là cô lại càng không muốn bản thân chật vật, anh muốn tiêu tiền mua phụ nữ, mà cô bất quá lại xui xẻo bị anh để ý thôi, làm gì mà có tình yêu a, tất cả đều cô si tâm vọng tưởng, vì ý nghĩ vậy, Hà Vu Yến không tiếng động khẽ động khóe miệng nở nụ cười.
Khuôn mặt tươi cười so với khóc còn khó coi hơn làm lửa giận trong lòng Uông Hạo phút chốc bùng nổ, gầm nhẹ một tiếng, dùng sức đem Hà Vu Yến kéo đến trước người mình , Hà Vu Yến lại sợ tới mức hai tay che ở phía trước, như là sợ bị đánh, sợ tới mức khuôn mặt nhỏ nhắn toàn bộ trắng.
Hành động của cô càng chọc Uông Hạo tức giận, "Hà Vu Yến!"
Có thể là vừa rồi Uông Hạo đột nhiên bạo lực làm sợ cô, Hà Vu Yến mười tuổi đến Hà gia sau đó hở tí bị đánh chửi, đột nhiên thấy Uông Hạo nâng tay, một cỗ ảo giác khiến cô cho rằng anh muốn đánh cô, cả người co rút thành