Có lẽ là do mùi nước hoa rất gay mũi, Phương Cảnh Thâm ở bên cạnh “Khịt, khịt” hắt hơi hai cái, đi vòng qua phía bên kia của Tô Tiểu Đường. Lúc làm người không có cảm giác như thế này, sau khi làm cún thì đặc biệt nhạy cảm với các loại mùi, may là Tô Tiểu Đường không có thói quen bôi trét lộn xộn.
“Xì, lúc trước nói tôi như Phan Kim Liên, còn tưởng rằng cậu có bao nhiêu “Trung trinh như một” chứ, Phương Cảnh Thâm nằm ở bệnh viện thành người thực vật, cũng không thấy cậu đau lòng bao nhiêu!”.
Lẽ nào Thư Điềm vì chuyện lúc trước mà đối với cô có hiểu lầm? Chẳng qua lúc đó cô chỉ nói với cô ta vài câu, cô cho rằng đã là bạn bè với nhau nói những lời này hết sức bình thường, sau khi mọi chuyện xảy ra cũng không nghĩ gì, có ai ngờ rằng vốn dĩ cô ta hoàn toàn không xem cô là bạn, những chuyện cô nói cô ta hoàn toàn không nghe lọt tai, tất nhiên sẽ ghi thù, người ta vẫn luôn để trong lòng, nhưng cô thì hoàn toàn không hề hay biết.
"Nói cho cậu biết một bí mật..." Thư Điềm đột nhiên thần thần bí bí ghé lại gần cô, "Khi tôi nhắc về cô với Phương Cảnh Thâm, cậu đoán xem anh ấy đã nói thế nào?"
Ngay lập tức thần kinh Tô Tiểu Đường thắt chặt, cô biết Thư Điềm tuyệt đối không nói chuyện tốt đẹp gì, thế nhưng trước đây nam thần nghĩ về cô thế nào, cô cũng muốn biết...
Thư Điềm khẽ cười một tiếng, buồn bã nói: "Chính miệng Phương Cảnh Thâm nói, anh ta ghét nhất là loại phụ nữ dây dưa bám riết, đặc biệt buồn nôn nhất là loại phụ nữ không biết xấu hổ cứ rình rập sau lưng như cậu, cậu nhìn lại bản thân cậu xem, không được đẹp đẽ gì thì thôi đi, lại còn hết lần này đến lần khác mặt dày mày dạn thích anh ta, nhìn mỡ trên người cậu xem, lẽ nào bản thân cậu không cảm thấy buồn nôn sao? Ha, lại còn có người có mắt như mù nói cậu ngũ quan tinh tế nếu gầy đi sẽ đẹp hơn cả tôi, thật là một câu buồn cười..."
Tô Tiểu Đường gắt gao nắm chặt lòng bàn tay, không thể nói được lời nào.
Thư Điềm cuối cùng cũng hài lòng đứng lên, đúng lúc này, một người phục vụ bưng khay rượu đi ngang qua đột nhiên lảo đảo, cả ly rượu đỏ đều đổ lên người cô ta.
Thư Điềm thét lên một tiếng, vốn muốn phát cáu, nhưng vẫn còn biết suy nghĩ, đang ở hôn lễ của người ta mà ầm ĩ quá cũng cảm thấy khó xử, thở phì phò chạy vào toilet sửa sang lại.
Thư Điềm đi rồi, Phương Cảnh Thâm đưa chân chạm vào mu bàn tay Tô Tiểu Đường, phủi phủi hai cái.
Tô Tiểu Đường mới dần dần thoát khỏi cảm giác hít thở không thông, nhưng trong khoảng thời gian ngắn lại không biết phải đối mặt với Phương Cảnh Thâm thế nào.
Cô nhìn anh, do dự một chút, cuối cùng vẫn đưa tay ra.
Phương Cảnh Thâm viết ——[ Không tin tôi? ">
Chỉ có ba chữ không liên quan gì cộng thêm một dấu chấm hỏi, lại khiến cho tâm tình của Tô Tiểu Đường đang u ám lập tức tươi tỉnh hẳn, "Xin lỗi..."
Cô tin tưởng Phương Cảnh Thâm không phải giống như lời Thư Điềm vừa nói, nhưng cô thật sự khó vượt qua được, lại lo được lo mất, nhất là gặp phải chuyện có liên quan đến Phương Cảnh Thâm, chỉ số thông minh của cô sẽ tự động DEBUFF*... Cũng may, may mà đây không phải là thật, may là anh đang ngồi cạnh cô, kịp thời xóa bỏ gút mắc trong lòng cô, nếu không nhất định cô sẽ buồn đến chết mất.
* Ngôn ngữ thường dùng trong game, có hai loại là buff và debuff. Buff thường là những chỉ số tăng lên như tăng máu, tăng sức đánh... Còn debuff thì ngược lại thường là bị dính đòn của đối thủ giảm sức đánh, giảm máu, đi chậm...
[Có một câu là thật."> Phương Cảnh Thâm tiếp tục viết.
Hả? Có ý gì, lời Thư Điềm nói có câu là thật sao?
"Câu nào vậy?" Tô Tiểu Đường không nhịn được hỏi.
Phương Cảnh Thâm tiếp tục viết ba chữ [Nếu gầy đi">.
Tô Tiểu Đường cố gắng nhớ lại lời Thư Điềm vừa nói "Lại còn có người có mắt như mù nói cậu ngũ quan tinh tế nếu gầy đi sẽ đẹp hơn cả tôi" là ý muốn nói câu này sao? Nếu như gầy đi sẽ đẹp hơn cả Thư Điềm? Tô Tiểu Đường đỏ mặt, cuối cùng cũng phản ứng kịp...
[Là tôi nói"> Phương Cảnh Thâm lại viết.
Phương Cảnh Thâm viết vào lòng bàn tay cô ba chữ, mặt của Tô Tiểu Đường bỗng đỏ ửng lên, hóa ra những lời này không phải do người khác nói, chính miệng Phương Cảnh Thâm đã nói sao? Nhưng mà nam thần nhìn thấy cô khi nào?
Đây là lần đầu tiên nam thần khen cô, chuyện này có tính là trong họa có phúc không? Tô Tiểu Đường ngỡ mình đang chìm đắm trong đóa hoa màu hồng ...
Thật ra mọi chuyện là thế này, ngày hôm đó Thư Điềm và Phương Cảnh Thâm cùng đi trong sân trường, lúc đó Thư Điềm mới phát hiện Tô Tiểu Đường có ý nghĩ mơ tưởng đến Phương Cảnh Thâm, trong lòng tỏ ra xem thường, nghĩ thầm có người lại không biết xấu hổ dám mơ tưởng đến đàn ông của mình, lúc đó cô ta đi ngang qua phòng ăn tình cờ nhìn thấy Tô Tiểu Đường từ bên trong đi ra, liền cố ý bảo Phương Cảnh Thâm đang đứng bên cạnh nhìn Tô Tiểu Đường, sau đó hỏi Phương Cảnh Thâm cô gái này thế nào.
Phương Cảnh Thâm đối với bất cứ vấn đề gì cũng đều rất nghiêm túc, dùng con mắt quan sát chuyên nghiệp của anh để đánh giá: "Ngũ quan rất tinh tế, gầy đi một chút sẽ vô cùng xinh đẹp."
Câu này vừa nói ra Thư Điềm lập tức nổi cơn ghen, "Vậy sao? So với em còn đẹp hơn?"
Một mặt tin tưởng đánh giá của mình không sai, mặt khác lại phát hiện lời nói của mình làm bạn gái không vui, Phương Cảnh Thâm cân nhắc nặng nhẹ giữa tình cảm và lý trí cuối cùng đưa ra câu trả lời, "Có thể."
Tuy rằng Thư Điềm không ầm ĩ cãi nhau với anh, nhưng mà chuyện này lại khiến cô ấy ghi nhớ trong lòng, có cô gái nào chịu thua kém một cô gái trong mắt mình vừa mập mạp lại vừa xấu xí, mặc dù lúc đầu là tự bản thân mình mang ra so sánh trước.
Việc này vốn dĩ Phương Cảnh Thâm đã quên rồi, bị lời vừa rồi của Thư Điềm nhắc mới nhớ lại.
***
Một lúc sau, Lý Nhiên Nhiên cuối cùng cũng trở về, đi theo phía sau là Tiết Khải nhìn qua dường như đã được dỗ dành.
"Hình như mình vừa nhìn thấy Thư Điềm? Sao rồi, cô ấy không gây phiền phức gì cho cậu đấy chứ?" Lý Nhiên Nhiên ngồi xuống lo lắng hỏi.
Để tránh việc Lý Nhiên Nhiên tính tình nóng nảy mà làm to chuyện, Tô Tiểu Đường không nói chuyện vừa xảy ra, "Không có, cô ấy đến chào hỏi với mấy người bạn cùng trường, được rồi hai người các cậu không sao rồi chứ?"
Lý Nhiên Nhiên nhìn thấy cô vẫn bình thường, không thấy bộ dạng bị ức hiếp mới yên tâm trở lại, khoát tay một cái nói, "Không có việc gì không có việc gì, anh ta chỉ là nổi tính trẻ con chút thôi, mình dỗ dành tí đã tốt lại rồi!"
Tiết Khải than thở, "Anh cũng không cầu gì nhiều, chỉ cầu đối xử với anh bằng một nửa như đối xử của Thịt Viên là được rồi, chuyện này cũng không được sao?"
Lý Nhiên Nhiên lườm anh ta một cái chán ghét: "Anh hay thế! Tiểu Đường xem Thịt Viên như hoàng đế, nhìn anh như vậy mà muốn làm nửa hoàng đế?"
Tiết Khải: "..."
Đối với một người cả chó cũng không bằng thế giới thật tuyệt vọng...
***
Sau khi tiệc cưới kết thúc, mấy người bạn học cũ muốn ở lại ôn lại chuyện cũ, Tô Tiểu Đường muốn về nhà sớm một chút, nhưng tất cả mọi người không chịu cho cô rời đi. Lý Nhiên Nhiên thấy Tô Tiểu Đường lần này ăn mặc thật sự rất khá, mới vừa rồi còn có một anh chàng ngầm có ý với cô, vậy nên máu muốn mai mối của cô lại nổi lên, lập