n mặt, nhưng cùng cô ở chung, đồng nghiệp đều có cảm giác như vậy.
Từ đầu khi cô vào làm ở Thịnh Thế, người của bộ phận nhân sự đều cho rằng cô là cái bình hoa ngực to não ngắn, có thể được tuyển vào chắc là sử dụng chút thủ đoạn, nhưng ý nghĩ như vậy sau nửa năm đã biến mất, Thịnh thế không có ai nghiêm túc như cô, năng lực làm việc lại mạnh mẽ như vậy.
Lượng công việc một ngày của cô tương đương với công việc của ba người khác, ngay từ đầu, các tiền bối đối với cô vô cùng chèn ép, cô một chút cũng không có không phục, mỗi ngày tăng ca đến chín giờ tối cũng chưa hề một câu oán giận.
Cô không chỉ đem công việc của mình làm thật cẩn thận tỉ mỉ, phương hướng phát triển công ty cũng không có trong phạm vi công việc của cô, cô vẫn có thể hiểu được rõ ràng, thậm chí ưu khuyết điểm của những công ty khác cũng phân tích vô cùng tường tận, điểm này của cô làm cho các tiền bối phải giơ ngón tay cái thán phục.
Hiện tại có bao nhiêu người trẻ tuổi có đủ năng lực để phân tích những tư liệu này? Lại có mấy người có thể mở rộng tầm nhìn ngoài phạm vi công việc của mình, nắm rõ tin tức những lĩnh vực khác? Thì Nhược Huyên có thể trong thời gian ngắn từ nhân viên nhỏ bé phòng nhân sự trở thành thư ký tổng giám đốc Thịnh Thế, không phải không có nguyên nhân.
Cũng bởi vì cô có năng lực hơn người khác, mọi người tổ thư ký của tổng giám đốc đều tin tưởng cô, mà tính cách thẳng thắn của cô cũng giúp cô đem những quan hệ phức tạp trong văn phòng xử lý thành thạo, mấy thư ký trong tổ thư ký tổng giám đốc ganh đua sắc đẹp, tình cảm cũng không tốt lắm, lại chỉ cô có thể cũng mấy cô gái kia hòa hợp, nên sáng nay cô bị Tiết Duệ Uyên gọi vào văn phòng, mấy thư ký cũng tụ lại ngoài cửa phòng, vì cô khẩn trương toát mồ hôi lạnh.
Thì Nhược Huyên nhìn nhìn đồng hồ trên tường, cô đã tiến vào 30 phút, trừ khi họp và báo cáo lịch trình làm việc hằng ngày, cô chưa từng lưu lại trong phòng tổng giám đốc thời gian lâu như vậy, cô thật muốn ngáp to một cái, đương nhiên cô cũng không ngốc như thế, lại ngáp trước mặt lãnh đạo trực tiếp của mình, đó không phải là muốn chết sao?
"Như thế nào? Đã quyết định chưa?" Tiết Duệ Uyên kí xong một phần văn kiện, lại đem lực chú ý tập trung trên người cô.
"Tôi không hiểu vì sao lại là tôi?" Thì Nhược Huyên nháy đôi mắt to xinh đẹp, ánh mắt có chút nghi ngờ.
Một tay Tiết Duệ Uyên vuốt cằm: "Năng lực làm việc của cô có thể xem là tốt nhất trong công ty, công tác biểu hiện xuất sắc, tôi hy vọng cô có thể giúp đỡ kỹ sư lập trình kia một chút, kỹ sư lập trình của công ty chúng ta cô cũng biết đấy, anh ta hầu như không lộ mặt ở Thịnh Thế, thế cho nên ta không có tổ thư ký, nhưng là chuyện bên đó tuyệt đối ít hơn bên này rất nhiều."
Tổng giám đốc như là muốn xem cô như một tổ thư ký sao?
" Boss, anh muốn xem một phụ nữ như tôi thành đàn ông cũng được, dù sao hiện tại cũng là nam nữ bình đẳng, đàn ông có năng lực , phụ nữ chúng tôi cũng như vậy, nhưng anh lại đem tôi thành cả tổ thư ký?"
Tiết Duệ Uyên nghe cô nói rớt vài giọt mồ hôi lạnh, nghe đến cái tên thì Nhược Huyên, quản lí phòng tiêu thụ à người đàn ông cao lớn như vậy cũng phải chịu thua, không có mấy người phụ nữ có thể làm việc mà chỉ ngủ mười tiếng mỗi tuần.
Buổi sáng theo anh ta đến Italy mở bốn hội nghị, buổi tối lại tham dự tiệc rượu ở Bỉ, cô có thể tỉnh táo nói chuyện với anh, cùng anh đi chào hỏi cổ đông của các công ty, trên máy bay cô cũng không hề sử dụng thời gian ngắn ngủi này để ngủ bù, phụ nữ? cô thật đúng là phụ nữ a.
Tiết Duệ Uyên khụ một tiếng , thanh giọng nói : " Đương nhiên, nếu cô không đồng ý, tôi cũng không miễn cưỡng." . Sau đó anh lại có thâm ý khác nhìn thì Nhược Huyên liếc mắt một cái : " Nhưng cô có biết tôi kì vọng ở cô không chỉ là một thư ký, năng lực cộng tác của cô tôi vô cùng thưởng thức, cũng hiểu được cô có cơ hội thăng chức, có lẽ trải qua rèn luyện lần này, năng lực của cô có thể nâng lên một bậc.
Đương nhiên nếu cô chỉ muốn làm thư ký thì cũng tốt, như thế cô có thể từ chối đề nghị của tôi, tôi hoàn toàn có thể lý giải, cũng tuyệt đối không miễn cưỡng cô." Tiết Duệ Uyên vừa nói, vừa quan sát vẻ mặt của thì Nhược Huyên: " Nhưng mà có một chút đáng tiếc a"
thì Nhược Huyên không liên nhẫn trợn trừng mắt, trời ạ lần này đổi lại dùng phép khích tướng rồi.
" thật ra anh nghĩ muốn gặp mặt người nào đó nhưng lại tìm không được lý do thích hợp , lúc này mới nhớ, có thể đem tôi điều đi, sau đó đem người nào đó điều lên , danh chính ngôn thuận ổn chung một chỗ với anh, tôi nói đúng không? Boss "
Tiết Duệ Huyên nghiêm trang: " Tôi có công tư không rõ ràng như vậy sao ?"
Bộ dáng thì Nhược Huyên cũng nghiêm túc nói : " Tuyệt đối không phải." cô vừa nói cứ gật đầu thật mạnh khẳng định.
Tiết Duệ Huyên lại cố ý khụ một tiếng: " Như thế cô dọn dẹp một chút đi, lập tức đi qua, thư ký Trần Phàm của người lập trình đã liên hệ với phòng nhân sự , cô nhanh đi gặp anh ta đi".
Mới ra khỏi cửa phòng tổng giám đốc, thì Nhược Huyên bị mấy thưa ký mới vừa dựng thẳng tay nghe lén vây quanh, trong đó người mặc váy công chúa Điềm Điềm thăm dò hỏi thì Huyên : " Tổng giám độc có nói gì không?"
Vu Tâm mở to mắt trừng Điềm Điềm một cái : " Chín Huyên có năng lực như vậy, tổng giám đốc còn có thể nói cái gì? Nhất định là khe ngợi chị ấy."
Người hơi chững chạc đem băng đô Thượng Quan Tình liếc nhìn ba người , bình tĩnh nói một câu: " 33 phút lẻ một giây"
thì Nhược Huyên đối với thời gian chính xác tới từng giây có chút không biết nói gì, nhưng bởi vì các cô ấy quan tâm, có phần cảm động cũng cóchút không nỡ đi.
" Cũng chưa nói cái gì, chỉ là điều mình đến làm thư ký cho kỹ sư lập trình."
Mới vừa nói xong, khuôn mặt nhỏ nhắn của Điềm Điềm lập tức nhăm nhúm : " Oa, vì sao?"
Vu Tâm biểu tình giống như Điềm Điềm , nhưng Thượng Quan Tình lại vô cùng bình tĩnh, chỉ có cô nhìn được trong ánh mắt của thì Nhược Huyên có phần không nỡ.
thì Nhược Huyên vỗ vỗ vai Thượng Quan Tình , một tay đặt lên vai Điềm Điềm : " Các cậu sao vậy ? Đây chính là chuyện tốt nha, kỹ sư lập trình bình thường đều không xuất hiện , mình qua bên kia công việc có thể nhẹ nhàng hơn , Boss đã quan tâm mình như vậy , nha đầu ngốc."
Cho dù không bỏ được , Điềm Điềm và Vu Tâm cũng nói chúc mừng thì Nhược Huyên, không khí như vậy không lâu, Vu Tâm lại bắt bình phẩm về trang phục hôm nay từ đầu đến chân của Điềm Điềm, từ vòng đeo tay đến giày cao gót, không chỗ nào không bị Vu Tâm đã kích mạnh mẽ .
thì Nhược Huyên nhìn hai người đang đùa giỡn , khẽ mỉn cười, ống tay áo đột nhiên bị kéo kéo, là Thương Quan Tình.
thật ra cô ấy có gương mặt như búp bê, một chút cũng không quá trưởng thành , nhưng cách cư xử bình tĩnh và ăn mặc như người lớn làm cho cô có vẻ chững chạc, cô cố nhìn ra suy nghĩ trong mắt thì Nhược Huyên: " Cậu vui mừng không?"
thì Nhược Huyên gật gật đầu : " Đương nhiên."
Thượng Quan Tình gật đầu: " Vậy là tốt rồi."
thì Nhược Huyên cảm kích nhìn Thượng Quan Tình, có thâm ý khác nói:" Mình muốn thu dọn chút đồ chuyển qua đó, sau này có thể cậu phải chịu vất vả rồi , cố lên."
thì Nhược Huyên cảm kích nhìn Thượng Quan Tình người cũng như tên gật gật đầu, sau đó không nói thêm gì nữa
thì Nhược Huyên không thu hồi ánh mắt tiếp tục nhìn Thượng Quan Tình ,vẫn vẻ mặt mín cười , xem ra ngày tốt của Boss cũng không t