“Vừa rồi em mới nói không thích đồ lạnh?” Nhướng lông mày lên, đôi tròng mắt đen chăm chú nhìn cô.
“Em thích kem nhất đương nhiên không tính.” Cười hì hì bỏ đàn ông ra, Kỳ Trăn tiến vào phòng tắm rửa mặt, tính toán kế hoạch hành trình tiến hành như thế nào cho thỏa đáng.
Nói thật, đây là lần đầu tiên cô cùng người yêu hẹn hò đó! Hì hì.
“Ăn nhiều một chút!”
Từ Trọng Hi cầm cái kẹp sắt lật qua lật lại trong mâm thịt, bỏ thịt bò đã nướng chín bảy tám phần vào trong chén Kỳ Trăn. Lại nhìn sang cái lẩu bên phải xem xét, giống như đã có thể ăn.
“Tốt, cám ơn! Anh cũng ăn đi, không cần cứ gắp mãi cho em.”
Cô đem miếng thịt dính gia vị trộn lẫn tỏi, đưa vào trong miệng, ừ... Độ ngon vừa vặn, không quá chín, cũng không có khét, công phu nướng thịt của Từ Trọng Hi hạng nhất.
“Thích thì ăn nhiều một chút.” Chứng kiến bạn gái ăn ngon, trên khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông tràn đầy nụ cười hài lòng.
Tối hôm qua cô cho anh ăn no bụng, hiện tại đổi anh cho cô ăn. Rất hợp lý nha!
Xem bạn gái ăn mình đồ nướng, trong lòng có loại cảm giác rất thành tựu... Khó trách hiện tại người chồng nấu ăn trong gia đình nhiều như vậy!
Thấy Từ Trọng Hi hầu như không ăn cái gì, Kỳ Trăn đột nhiên gắp một khối thịt nướng dính gia vị, đưa đến trước miệng của anh, “Ừ, anh cũng ăn đi.”
“A... Đây là?” Mắt to đen láy nhìn về phía bạn gái.
“Ăn đi! Em đút cho anh.” Mặc dù có hơi không có ý tứ, nhưng Kỳ Trăn cũng không lùi chiếc đũa về, chỉ kiên trì muốn anh ăn một chút.
“A, cám ơn em.” Chứng kiến trong mắt Kỳ Trăn hiện lên ý xấu hổ, Từ Trọng Hi nở nụ cười.
Miệng anh mở lớn, một ngụm cắn qua thịt dính gia vị của Kỳ Trăn, ừ... Vị thật khác với tự mình làm, thật sự ăn rất ngon!
“Như thế nào?” Kỳ Trăn chú ý đến biểu lộ của Từ Trọng Hi.
“Ăn ngon! Anh muốn ăn nữa.” Há to mồm, anh chờ Kỳ Trăn đút cho anh, không có ý định tự mình động thủ.
“Aiii... Anh này... Thật là...” Cô liếc anh, không biết có nên nói ra lời bình không.
“Rất ngây thơ có phải không? Được rồi, anh biết rõ anh rất ngây thơ! Em rốt cuộc có đút hay không? Mặc dù anh rất ngây thơ, nhưng bây giờ em là đang kết giao với anh! Muốn trả hàng sao?” Từ Trọng Hi nhướng mày, rất nhàm chán sẵng giọng với bạn gái.
“Thật sự phải!” Chứng kiến sự thẳng tanh đó, cô đột nhiên nở nụ cười.
Đây không phải ngây thơ, phải gọi gọi là trẻ con mới đúng? Cũng biết tật của mình, nhưng cảm thấy không mất lịch sự, cũng không muốn sửa.
Cô đột nhiên cảm thấy người đàn ông to lớn trước mắt này càng nhìn càng đáng yêu... Ha ha!
Chương 7
“Anh đói bụng.” Sau khi ăn một miếng thịt Kỳ Trăn đút, Từ Trọng Hi đột nhiên muốn ăn, nhưng anh thật sự không muốn tự mình gắp ăn.
“Được rồi, em đút cho anh.” Lại gắp một miếng thịt nướng dính gia vị đưa đến trước mặt anh.
“A... Cám ơn, anh bánh ít đi, bánh quy lại... Cũng đút em đó!” Từ Trọng Hi gắp món ăn trong lẩu, đưa đến trước mặt Kỳ Trăn.
“A? Cám ơn...” Khuôn mặt có chút nóng hổi, liếc nhìn người yêu, phát hiện anh rất chân thành, kiên trì muốn đút cho cô, cô đành phải hé miệng, để anh cho ăn.
“Như thế nào? Ăn ngon không?” Từ Trọng Hi tinh tế quan sát biểu lộ của Kỳ Trăn.
“Cũng không tệ lắm a!” Sau khi Kỳ Trăn nhai vài cái, nuốt vào món nướng, sắc mặt nung đỏ như trước. Bởi vì trước mặt mọi người đút tới đút lui, cô nhìn thấy người phục vụ đi qua bên cạnh bàn tựa hồ cũng dẹp miệng, có cảm giác đang cười trộm...
Cô cũng biết xấu hổ, bây giờ đang diễn phim Hàn sao?
“Không tồi là được rồi! Ăn cái này nữa.” Từ Trọng Hi giống như đút thành nghiện.
Như trò chơi chơi lâu không ngán, anh chọn lấy miếng thịt vừa nướng tốt, chấm tương, đưa đến trước miệng Kỳ Trăn, muốn tiếp tục đút cho cô...
“Em tự ăn được.” Kỳ Trăn duỗi chiếc đũa ra, muốn tiếp nhận miếng thịt.
“Không được! Anh muốn đút.” Không cho Kỳ Trăn đem miếng thịt lấy đi, Từ Trọng Hi kiên trì muốn đút cho bạn gái, hai chiếc đũa giằng co trên không trung trong chốc lát sau, Kỳ Trăn phát hiện nếu như không cho anh đút, tiếng cười trộm càng nhiều, cô mới buông tha cho kiên trì để cho Từ Trọng Hi đút.
Khuôn mặt trải qua ngọt ngào ngươi tới ta đi cho ăn, đã đỏ đến không được...
Ở da thịt trong trắng lộ hồng của Kỳ Trăn, Từ Trọng Hi sưu tầm phong tình tối hôm qua lưu lại, đó là nguyên nhân buộc chặt anh.
Lông mày như vậy, mắt như vậy... Ngay thẳng và e lệ như vậy...
Đây là thứ Kỳ Trăn có riêng, người khác không bao giờ có!
★★★
“Học tỷ, học tỷ...”
Chuông hết giờ vang lên, vừa mới bước ra khỏi phòng học, muốn đi – nhóm phúc lợi Kỳ Trăn, lập tức bị vài học muội hiểu biết vây quanh, không cho cô rời đi.
“Ừ? Có chuyện gì?” Kỳ Trăn thả chậm bước chân, bước song song cùng các cô.
Trải qua lễ rửa tội tình yêu, hiện tại toàn thân cô đau nhức, chỉ cần nhúc nhích, sẽ cảm giác được Từ Trọng Hi tồn tại, anh đã từng xuyên qua cảm thụ của mình...
Khí tức tinh khiết nam tính của anh theo trí nhớ hai người quấn gi¬ao đã rót vào cốt nhục của cô, làm cho cô không cách nào vứt bỏ...
Đây là cảm giác cả hai ở chung sao? Cái này tính yêu chứ?
Đi trong sân trường xôn xao, Kỳ Trăn không tự chủ được hồi tưởng giây phút hai người lén hoan ái, thần sắc hoảng hốt, phong tình nữ tính cũng trong lúc vô tình hiển lộ.
“Gần đây sau khi tan học không thấy cậu đến sân bóng rổ luyện bóng đó!”
Giản Bội Bội hỏi thẳng.
Bởi vì rất nhiều bạn học muốn biết Kỳ Trăn có phải thật sự ngâm mình ở hội học sinh như lời đồn đãi hay không, chiếu cố Tư Đồ Tĩnh, cho nên không rảnh luyện bóng với đội?
“A, mình đang làm sinh viên trợ giảng làm việc công cho thầy giáo dạy thế, cho nên gần đây bận rộn hơn mà!” Kỳ Trăn nói rõ nguyên nhân đơn giản không đến sân bóng.
“Hả? Thầy giáo dạy thế nào?” Có loại sự việc này sao? Sao không nghe ai nói?
“Mình nói các cậu cũng không biết! Mới gần hai tháng nay thôi…” Tùy ý chuyển chủ đề, không cho bí mật đeo trên lưng bị đưa ra ánh sáng.
Làm cho đội trinh sát bí mật biết rõ cô và Từ Trọng Hi đi lại, cũng không phải chuyện tốt.
“Vậy cậu đi làm công, hội trưởng nói cái gì?” Giản Bội Bội rất quan tâm tiến độ “Tĩnh hoa luyến”.
“Nói cái gì đây?” Khóe miệng hiện lên mỉm cười quỷ dị, giống như đang hỏi bạn trai trong lời đồn của cô sao?
“Anh ta hẳn là chưa biết đâu?” A, mấy ngày nay cô không rảnh rỗi nói chuyện với Tư Đồ Tĩnh, sao anh ta lại biết rõ cô đang bận cái gì?
“Gì? Anh ta không biết? Như thế nào... Anh ấy không phải rất quan tâm đến chị...” Học sinh lớp mười đi ở hai bên Kỳ Trăn, như tả hữu hộ pháp trong tiểu thuyết võ hiệp, nghe được chủ tử nói như vậy, sắc mặt trong nháy mắt xụ xuống.
“Ừ, chỉ là…” Trong lúc đang đi vô ý sờ tóc dài, phong tình nữ tính lộ ra.
“Như thế nào vậy?” Tất cả mọi người rất vội, rất muốn biết bọn họ rốt cuộc có thành không.
“A Tĩnh cũng có chuyện mình phải làm, bạn tốt chính là bạn tốt, sẽ không chú ý nhiều như vậy!” Kỳ Trăn luôn mãi cường điệu.
Cô biết rõ trong trường học có tin đồn bay đầy trời, thoáng cái Tư Đồ Tĩnh và Vệ Mỹ Trán, trong chốc lát lại biến thành Tư Đồ Tĩnh cùng mình, những điều n