watch sexy videos at nza-vids!

Vimini.Mobi

wap giải trí tổng hợp
Tải game online miễn phí cho điện thoại
Chơi game trực tuyến những game hay nhất
Kho ứng dụng android iphone ipad

Tiểu thuyết Nhật Kí Theo Đuổi Anh-full

Lượt xem :
em tới uống rượu."

"Ừm! Một lời đã định." Chung Vũ Thần mừng rỡ gật đầu, thật tốt quá, ít nhất cô sẽ có lần hẹn hò thứ hai.

Lúc này, điện thoại Lương Sùng Nghị vang lên, "Xin lỗi, tôi tiếp điện thoại một lát." Anh cầm máy lên nói: "Ừm! Đúng là tôi, đã tìm được chưa? Tình huống như thế nào?"

Nhìn gương mặt anh chuyên tâm nói điện thoại, Chung Vũ Thần cảm thấy lời nói bị cắt ngang, giống như một giấc mộng còn chưa có mơ xong đã tỉnh lại, cô chỉ có thể quay đầu nhìn cảnh trí ngoài cửa sổ. Không bao lâu, phục vụ đã bắt đầu mang thức ăn lên, quả nhiên đâu bếp quán này đều là người nhanh nhẹn, có thể làm ra đồ ăn tươi ngon khiến người ta để ý.

Cuối cùng Lương Sùng Nghị thu hồi điện thoại, hướng về phía Chung Vũ Thần nói: "Nhân lúc còn nóng mau ăn đi!"

Hai người bắt đầu nếm thử món ngon, mỗi một món ăn đều giống như một tác phẩm nghệ thuật, đồ ăn lại còn có nhiều thứ đáng ngạc nhiên hơn.

"Đại ca, ăn tôm đi, em bóc cho anh. "

"Ngoan như vậy." Anh mỉm cười, bên trong có chút vui mừng.

"Em vốn rất biết điều mà! Đại ca, hôm nay anh rất bận sao?" Sau khi Chung Vũ Thần cẩn thận bóc hết mấy con tôm, không nhịn được hỏi như thế.

"Có vụ án sắp kết thúc rồi, Dũng Tử và A Lượng đang điều tra, nên bất cứ lúc nào cũng phải liên lạc. Không cần gấp gáp, từ từ ăn đi!"

"Ừm!"

Vừa mới dứt lời, tiếng chuông điện thoại của Lương Sùng Nghị lại vang lên, trên mặt anh hơi áy náy, nhưng vẫn nhận trả lời, "Việc gấp sao? Được, tôi hiểu."

Ước chừng nói ba phút sau, Lương Sùng Nghị mới tắt máy, Chung Vũ Thần nghe thấy hình như có chuyện khẩn cấp! "Sao vậy? Có phải rất quan trọng hay không?"

"Là Thượng Duy gọi tới, cậu ta và thằng nhóc kia đang làm một vụ án khác." Anh giải thích.

Chung Vũ Thần uống một hớp trà nóng, có chút không biết làm sao.

Anh thấy thế liền an ủi cô nói: "Em đừng suy nghĩ nhiều, hôm nay là ngày em tốt nghiệp, mà còn được thị trưởng khen thưởng, nên nhất định chúng ta phải ăn mừng."

"Cám ơn đại ca, em lấy trà thay rượu kính anh một ly." Chung Vũ Thần nâng ly trà lên nói.

"Đại ca chúc em hạnh phúc." Anh giơ lên nói như vậy.

"Hạnh phúc? Thật giống như em phải kết hôn vậy." Cô không nhịn được cười nói.

"Đại ca hi vọng em tìm được một người thương yêu em, cùng em hạnh phúc lâu dài."

Anh nói rất chân thành.

Đột nhiên Chung Vũ Thần cảm thấy hốc mắt ê ẩm, đối với lời chúc phúc của mình thì cô nên nói gì đây? Hạnh phúc của cô là muốn được ở bên anh mà thôi!

"Cám ơn đại ca." Cô đưa chén để sát vào chén anh, hai người khẽ chạm một cái.

Sau khi nâng chén chúc mừng, bọn họ lại tiếp tục dùng cơm, nói đến những chuyện thú vị ở thám tử tư, nhất là Dũng Tử và A Lượng, nói đến những chuyện cũ ngốc nghếch của họ, đều khiến Chung Vũ Thần cười đến nỗi không dừng lại nổi.

Khi món tráng miệng cuối cùng được mang lên, thì điện thoại Lương Sùng Nghị lại vang lên, anh vừa cầm lên nhìn, chân mày lập tức nhíu lại .

"Có chuyện gì sao?" Chung Vũ Thần có dự cảm xấu.

"Hình như A Lượng và Dũng Tử có phiền toái."

"Có cần tới xem một chút hay không? Em thấy. . . . . . Tự em về nhà được rồi." Cô cảm thấy có chút buồn lòng, ăn bữa cơm này cũng không phải không vui vẻ, nhưng mà, cảm thấy đại ca cũng không phải ăn với một mình cô, mà với tất cả những người khác.

"Nói gì ngốc vậy? Đương nhiên tôi phải có trách nhiệm đưa em về nhà, nếu không Giới Văn, Giới Vũ sẽ không bỏ qua cho tôi?" Anh cố ý lấy giọng điệu thoải mái nói.

Đối với anh mà nói, chỉ vì có trách nhiệm với cô thôi sao? Chung Vũ Thần chỉ có thể miễn cưỡng mỉm cười.

"Thật ra thì cũng không có việc gì, dù sao chúng ta cũng được ăn cơm với nhau, nơi này lại cách Tây Môn rất gần, em chỉ ngồi một chuyến xe buýt là có thể về đến, vậy nên em có thể tự về nhà, còn có thể thuận tiện đi dạo phố một chút!

Đại ca lại còn là người bận rộn như vậy, có thể dành chút thời gian đi ăn mừng tốt nghiệp với em, thì em đã rất cảm động rồi."

Cô. . . . . . Cô đang nói cái gì vậy? Cô căn bản không có ý này , nhưng miệng và tâm trí lại không giống nhau, không có biện pháp ngăn cản sự khó chịu của bản thân. Ôi! Tại sao lại như vậy? Cô thật ghét bản thân mình.

Chỉ là. . . . . . Nhìn dáng vẻ anh bận rộn nhiều việc, nghe tiếng anh và người khác nói chuyện, cô cũng cảm giác được hình như anh bị phân tâm, không phải hoàn toàn, hoàn toàn ở cùng một chỗ với cô, nếu mà như vậy, cô chẳng khác nào đang cô đơn một mình.

"Em đừng nói như vậy." Đây mắt anh trầm lặng nhìn điện thoại.

"Thôi, em cũng không biết được mình đang nói gì. . . . . ." Cô cúi đầu xuống.

Hết lần này tới lần khác tiếng điện thoại đáng ghét lại vang lên, Lương Sùng Nghị mắng một câu mới nhận máy, "Lại có chuyện gì?"

Anh nghe đối phương nói xong, sắc mặt càng ngày càng khó coi, Chung Vũ Thần không cần đoán cũng biết mọi chuyện sẽ hỏng bét.

Quả nhiên, nghe xong điện thoại, anh lập tức đứng lên nói: "A Lượng và Dũng Tử gặp phải phiền toái lớn, thật sự xin lỗi, tôi nhất định phải đi rồi, tôi sẽ gọi taxi cho em."

"Không cần! Đại ca, anh nhanh đi giải quyết phiền toái đi! Em ngồi tắc xi còn nguy hiểm hơn, hiện tại thời gian vẫn còn sớm, em tự mình ngồi xe buýt là được rồi, đại ca, anh mau đi đi, đừng chậm trễ thời gian."

"Em. . . . . ." Trong mắt anh cảm thấy có gì đó không thể nói rõ.

"Em thật sự không có chuyện gì, anh phải tin em chứ! Em đã lớn như vậy, chẳng lẽ còn không về nhà được sao?"

Cô cố gắng để mình kiên cường nói, cô biết rõ lúc này mình nên tỏ ra hiểu chuyện, đại ca lại rất thích những đứa trẻ hiểu chuyện, cô sẽ cố gắng làm được.

"Được rồi! Lần này thật sự bởi vì tình huống khẩn cấp, lần sau tôi sẽ bồi thường cho em." Anh cầm hóa đơn lên đi ra ngoài.

"Đại ca, hẹn gặp lại. . ."

Anh quay đầu lại nhìn cô một cái, "Nhất định sẽ có lần sau, tôi bảo đảm."

Sau một loạt tiếng bước chân vội vàng, cuối cùng bóng lưng của anh cũng biến mất sau hành lang, mà nước mắt của cô cũng không tiếng động rơi xuống.

Con tôm đã bóc vỏ trên bàn vẫn còn nằm yên, không biết tại sao ăn vào không có mùi vị, nhưng mà có thêm nước mắt, thì lại quá mặn.

******

Đi ra khỏi tiệm ăn, Chung Vũ Thần ngẩng đầu lên nhìn bầu trời, giống như toàn bộ mây đen đều tụ tập tới đây, chỉ lát nữa sẽ có một cơn mưa rơi xuống.

Quả nhiên, đi về phía trước bảy bước, thì cơn mưa rơi xuống

Trong ba lô của cô có một cái ô, cô chậm rãi lấy ra, nhưng không muốn che ô, vì vậy, cô đưa cái ô cho một cụ già ven đường, vì cụ già đó sẽ cần nó hơn.

Tây Môn ban đêm, vẫn là đường phố quen thuộc, nhìn quán Nghê Hồng bị một tầng mưa bụi rơi xuống, lại làm cho cô có một cảm giác tha hương, đúng vậy, cô đang đi lang thang.

Dường như cô không ý thức mà vẫn đi về phía trước, cũng không quan tâm mình đang đi đâu, bởi vì, cô không có một phương hướng xác định.

Tại sao người đi trên đường đều phải trốn dưới mái hiên? Thật ra thì nước mưa rất lạnh, cũng rất thoải mái, nhất là nước mắt có thể từ ý rơi, mà lại có thể gột rửa đáy lòng nóng như sắt bỏng.

Cái gọi là yêu này, giống như khiến người ta vui sướng gấp trăm lần, lại khiến khổ sở gấp 1000 lần.

Cô cười ngây ngô với mình, cũng biết mình bị bệnh điên từ ba tháng trước, kể từ khi cô gọi một tiếng "Đ
<<1 ... 1112131415 ... 28>>
Bài viết liên quan !

Tiểu thuyết Vợ Yêu Dịu Dàng Đến Điểm Danh-full

Tiểu thuyết Người Vợ Ở Riêng-full

Tiểu thuyết Tổng Giám Đốc Gạt Cưới-full

Tiểu thuyết Yêu Anh, Thật Đau Lòng!-full

Tiểu thuyết Mang Thai Hộ-full

Tiểu thuyết Yêu Em Xin Làm Chuyện Xấu-full

Tiểu thuyết Chồng Xấu Đến Quấy Rối-full

1234...323334»
VỀ TRANG CHỦ
Tải game online cho điện thoại
Từ khóa Google : , ,
Wap giải trí online, truyện tình cảm mới, hài ola tuyệt hay, đọc truyện ngắn tình yêu, hình nền 3d tình yêu, ảnh nền điện thoại, tải game miễn phí, trò chơi điện thoại
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
575/5865