m vui vẻ, người bị hắn vuốt ve bởi vì hắn ôm mà bụng đầy chua xót,. . . . . .
Ngực hắn ấm áp, làm cho cô tan nát cõi lòng, cũng làm cô không muốn lưu luyến thương tâm nữa. Nhưng hắn ép cô dừng lại ở chỗ này, hại cô nhớ lại đêm đó đau triệt tâm phổi, và nước mắt chảy không ngừng. . . . . .
Bất quá, đây cũng là cô tự tìm a. Bởi vì muốn có tự ái cuối cùng, cho nên không muốn nói cho hắn biết đêm đó xảy ra chuyện, không muốn làm cho hắn biết vết thương của cô, lén lút đem tất cả đóng băng . . . . . .
Cho nên yêu và không yêu đã thành bí mật của cô, tất cả cũng là cô tự tìm khổ, tự mình hành hạ.
Đưa lưng về phía hắn, cô làm bộ mình ngủ, nhưng không cách nào giấu giếm được tim của mình đau. . . . . .
Chương 6.4
Liên tục gần một tháng, Đông Ánh Thần cho là mình có mất ngủ, còn có bất an.
Bởi vì kể từ khi Đỗ Thiên Hải trở về phòng ngủ, thay đổi quá khứ phóng đãng quay về cuộc sống bình thường. Mỗi ngày cũng rất đúng lúc về nhà ngủ, cô vừa lên giường hắn cũng lên giường, có khi còn kéo cô từ trong thư phòng kéo trở về "giường", ép buộc cô ngủ sớm một chút đi, hại cô có công việc cũng không làm xong ——
Cô thật cho là mình có ngủ không ngon!
Nhưng trên thực tế, tình huống cũng không như cô nghĩ xấu đến như vậy, trừ lúc mấy ban đầu có chút lăn lộn khó ngủ, gần mấy sáng sớm tỉnh lại,nhưng từ từ yên ổn nằm ở bên cạnh người đàn ông này, có khi bị hắn ôm, có lúc là cô dựa vào hắn, ngay cả mình cũng ngoài ý muốn thích gần gũi hắn. . . . . .
Không biết là ngày thứ mấy sáng sớm, cô thong thả mở mắt, phát hiện có bàn tay đang đặt lên ngực cô. . . . . .
Cô thuận tay đem nó dời đi, lơ đễnh chợp mắt.
Không bao lâu, cô lại cảm thấy đã có cái gì bò lên trước ngực của cô, như có như không tạo áp lực. . . . . .
Cô mở mắt, theo bản năng nhìn về phía người đàn ông bên cạnh, thấy hắn nhắm hai mắt, ngủ rất ngon, bàn tay cũng chỉ là yên lặng bất động.
Chẳng lẽ là cảm giác của cô sao?
Nhìn rèm cửa sổ tờ mờ sáng ánh sáng lọt vào, cô có chút mơ hồ hoài nghi, lần nữa dời đi tay của hắn, tung mình đưa lưng về phía hắn ngủ. Đồng hồ báo thức còn không có vang, vậy cô còn có thể tiếp tục ngủ.
Lần này, là cái đó dán lên cái mông của cô, hơi tạo áp lực lực nhào nặn. Cô đưa tay sờ phía, hắn thu tay lại nắm chặt ——
"A.a.." Sau lưng phát ra một tiếng thở dài rất nhỏ, giống như là thoải mái mà thở dài.
Có cái gì không đúng!
Cô bỗng nhiên cảm thấy rõ ràng, đoán được trong tay mình đụng phải chính là cái "đồ" gì, lập tức thu tay lại, xoay người sang chỗ khác nhìn hắn. . . . . .
Dung mạo tuấn dật như cũ trầm tĩnh, ngủ rất sâu.
"Anh đã tỉnh sao?" Cô kéo căng hai mắt nhìn chăm chú vào hắn, chuẩn bị đoán được hắn ngụy trang, cảm thấy hắn rõ ràng là đang giả bộ ngủ.
Qua chừng mười giây. . . . . . Hai mươi giây. . . . . . Một phút đồng hồ. . . .hơn phân nửa. . . . . .
Hắn một chút động tĩnh cũng không có, hô hấp cũng rất trầm ổn chẳng lẽ mới vừa rồi đây chẳng qua là phản ứng sinh lý bình thường của đàn ông, là cô không cẩn thận sờ soạn người ta, liên tưởng đến nhiều lắm?
Đang lúc cô nghi ngờ, hắn vừa hoạt động thân thể điều chỉnh tư thế ngủ, một tay mò qua eo của cô, vùi đầu hướng trên người cô dựa vào, thoải mái mà đem mặt dán lên ngực của cô.
Cô nheo lại mắt, vừa theo dõi hắn nhìn vài giây. . . . . . động tĩnh gì cũng không có.
Cô không nói gì than thở, bắt đầu cảm thấy đây chẳng qua là tư thế hắn bên ngoài ôm quen đàn bà ngủ mà thôi, cho nên làm sao ngủ cũng hướng trên người cô sờ loạn cà sát vào lung tung. . . . . .
Chương 6.5
Sẽ không phải còn đang mơ tới cùng cô nàng nào đó, mới động tay động chân với cô a?
Đầu cô đột nhiên đưa ra phỏng đoán, làm cho cô cảm thấy hết sức căm tức, trừng mắt liếc hắn một cái sau, liền trực tiếp đẩy cái đầu nặng trịch ấy ra, đem bàn tay to trên người kéo ra—— dứt khoát rời giường trước thời gian, chuẩn bị sớm một chút ra cửa đi làm.
Cửa phòng tắm mở ra, người đàn ông trên giường lập tức mở con ngươi đen, lộ ra vẻ cười yếu ớt.
Hắn vừa hướng phía trước di động một chút, gục ở vị trí đáng yêu của cô, vỗ về chỗ lưu lại nhiệt độ của cô, ngửi mùi thơm ngát trên gối. . . . . .
Đúng là hắn đã sớm tỉnh, bởi vì thân thể hắn so sánh với đồng hồ báo thức lúc nào vẫn hơn, tựu tỉnh thật sớm lại đối với cô nổi lên phản ứng, hại hắn phải rời giường, nhớ lại cảm giác hơi thở mê người của cô, vuốt ve thân thể mê người của cô. . . . . .
Ai, thật đáng tiếc, cô một chút cũng không tham ngủ.
Lần sau, hắn càng thêm cẩn thận mới được.
Lại một sáng sớm khác, Đông Ánh Thần ở đang ngủ say loáng thoáng cảm thấy cả người ngứa.
Mặt ngứa, cổ ngứa, trên ngực cũng ngứa. . . . . . Mỗi khi cô gãi chỗ ngứa, người đó giúp cô gãi nhẹ, thậm chí là bắp đùi của cô và bụng ——
Cô mở mắt, phát hiện đồ ngủ đã bị người ta cởi hơn phân nửa, còn có người đang gục ở trên người cô hôn bụng của cô, vuốt ve bắp đùi của cô. . . . . .
"Anh ở đây làm gì a!" Cô hô to đẩy Đỗ Thiên Hải ra, ngồi dậy, níu lấy cổ áo mở rộng của mình, liền tranh thủ gài lại cúc áo.
Thì ra là mới vừa rồi cả người cô ngứa là do người đàn ông vô sỉ này làm chuyện tốt! Lại thừa dịp lúc cô ngủ đối với cô giở trò, may mà cô cảm giác thấy………..
"Gọi em rời giường a." Đỗ Thiên Hải nở nụ cười vô tội, cũng là nhìn cô đang gài vô số nút áo trở lại như cũ, trong lòng có chút đáng tiếc.
Hắn rón rén, thật vất vả mới gỡ được bốn cái nút áo, còn hôn chưa đã nghiền!
"Ai muốn anh gọi, em không có đồng hồ báo thức sao?!" Cô cài xong nút áo liền ngẩng đầu trừng hắn, cảm thấy hắn lấy cớ này thật là thấu đáo, bất quá chỉ có quỷ mới tin là thật
Nhìn thấy cô lộ vẻ giận dữ, không những không sợ cô giận, ngược lại cảm thấy chân tướng bà xã là một đóa ở sáng sớm trung nở rộ, hoa hồng tràn đầy sức sống kiều diễm. . . . . . Thật hận không thể hôn cô thêm vài cái!
"Nói bậy, đồng hồ báo thức làm sao sánh cùng với ông xã được, anh đã giúp em chuẩn bị xong bữa ăn sáng, nếu không rời giường sẽ nguội." Hắn cười hì hì nói, đi tới bên cạnh bàn nhỏ đã chuẩn bị xong bữa ăn sáng, đưa đến trên giường.
Đông Ánh Thần kinh ngạc nhìn bữa ăn sáng trên bàn đầy đủ sắc hương, xem ra chẳng những thịnh soạn, hơn nữa còn làm được rất tinh xảo, bánh mì nướng vàng thơm phức, trứng chiên được xếp lại ngay ngắn, nước trái cây mới mẻ toàn bộ cắt thành hạt lựu lớn nhỏ, còn có những thức ăn khác cũng làm rất đẹp, ngay cả trên cà phê cũng thơm phức. . . . . .
"Những thứ này. . . . . . Là anh làm?" Mặc dù rất hoài nghi hắn có tài nấu nướng tốt như vậy sao, bất quá chỉ là nhìn những thứ này, nghĩ đến hắn đã ra tay vì cô chuẩn bị bữa ăn sáng đây là phần tâm ý của hắn, mới vừa rồi bị hắn chiếm tiện nghi "rời giường " tất cả tức giận đều tiêu tan.
Chương 6.6
Cô nhìn người đàn ông này, trong lòng cảm động không nói nên lời, cảm giác vừa kinh vừa vui.
"Em ăn anh sẽ nói cho em biết." Hắn thừa nước đục thả câu, thấy trong ánh mắt nhận được một loại cảm giác cảm động hắn thấy bản thân thành công.
"Ăn thêm một miếng." Hắn lấy bánh mì nướng, để lên một ít trứng đưa tới miệng cô.
"Chờ một chút, em còn chưa có đánh răng." Cô che miệng, hơi quay mặt sang nơi khác.