watch sexy videos at nza-vids!

Vimini.Mobi

wap giải trí tổng hợp
Tải game online miễn phí cho điện thoại
Chơi game trực tuyến những game hay nhất
Kho ứng dụng android iphone ipad

Tiểu thuyết Phụ Nữ Thực Tế, Đàn Ông Phát Cuồng-full

Lượt xem :
chống chế: “Tại em sợ anh nhìn thấy ngọn rau chân vịt thảm hại đó thì không nuốt được cơm. Em cũng vì anh mà!”.

Mạnh Thời không tranh cãi với cô nữa, bèn nghiêng đầu nhìn cô, ánh mắt sáng ngời.

Lúc đầu Phùng Hy còn hùng hổ nhìn đáp trả, chỉ được một lúc lại cảm thấy ngại ngần, bèn nói: “Không phải anh bảo đưa em đi một nơi nào đó sao?”.

Mạnh Thời cười, lúc này mới thôi không nhìn nữa, hoan hỉ đi lấy xe.

Đi được mấy bước, Mạnh Thời liền dừng lại. Anh quay đầu cười cười: “Vừa ăn cơm tối xong không nên ngồi. Thôi chúng ta đi bộ nhé!”.

Dĩ nhiên là Phùng Hy đồng ý. Nhưng nếu cô biết phải đi bộ bao lâu, bao xa, và nơi cần đến là nơi nào, chắc chắn cô sẽ thay đổi.

Gió thổi nhè nhẹ, lúc đầu Phùng Hy còn hào hứng, vừa đi vừa nói chuyện rôm rả với Mạnh Thời, một tiếng sau cô liền hỏi: “Rốt cuộc là chúng ta đi đâu vậy? Còn bao xa nữa?”.

Mạnh Thời bèn liếc cô một cái, nói: “Mới đi được một tiếng đồng hồ. Mà lại là đi chậm. Đáng lý ra đi nhanh có lợi cho giảm béo hơn, nếu đã là đi chậm thì phải đi nhiều hơn, không phải em muốn giảm béo đến cùng đó sao? Mới thế mà đã định bỏ cuộc rồi? Nếu không kiên trì được thì chúng ta bắt taxi đi, anh thì thế nào cũng được”.

Vẻ bất cần của anh đã khiến Phùng Hy nghiến răng không nói gì. Cô biết đi nhiều tốt cho sức khỏe, cũng có lợi cho giảm béo, nhưng hình như bụng đã đói rồi. Cô chỉ muốn phát khóc và thầm nghĩ cả ngày hôm nay chỉ được ăn một hộp sữa, mấy ngọn rau chân vịt già luộc, ở nhà cũng chỉ được uống trà Phổ Nhĩ suông.

Phùng Hy sải bước, trong đầu tưởng tượng ra hình ảnh Mạnh Thời giống như tên địa chủ ác độc trong xã hội cũ. Cô thầm tưởng tượng ra cảnh Mạnh Thời có cái bụng to như bụng bà bầu, mặt to bạnh như chiếc bánh màn thầu, ngón tay mập như củ cà rốt, còn mình mới là người giám sát eo ót gặm chân gà.

“Tinh thần tốt đó nhỉ. Em xem, tiềm lực của con người là vô hạn. Theo sự phân tích của khoa học, khả năng chịu đựng của phụ nữ cao hơn nam giới nhiều. Hôm nay chúng ta kiên trì đi tới đích, chắc chắn em sẽ đốt cháy thành công đám mỡ dưới chân”. Mạnh Thời cao giọng nói, giống như đang hô khẩu hiệu.

Phùng Hy cười một cách ranh mãnh, “Anh nhìn anh toát mồ hôi rồi kìa, người sạch sẽ như anh chắc thấy khó chịu lắm”.

Mạnh Thời rút giấy ăn ra lau mồ hôi, cười đáp: “Sao em lại nghĩ anh là người thích sạch sẽ quá mức? Anh cảm thấy rất đã khi được toát mồ hôi, về đến nhà tắm một cái, sảng khoái biết bao nhiêu”.

Thôi đi anh! Phùng Hy nói với vẻ không thèm chấp: “Nhà anh dọn dẹp sạch sẽ không dính một hại bụi, ghế sofa dám dùng cả màu trắng, lại còn dám nói là không thích sạch sẽ?”.

Mạnh Thời liền cười ha ha, “Cũng không phải là thích sạch sẽ quá mức, chỉ hơi thích sạch sẽ thôi? Sao vậy, em không thích người thích sạch sẽ quá mức à?”.

Phùng Hy sải bước dài, than: “Thích sạch sẽ quá mức cũng tốt chứ sao, về sau bạn gái anh được nhờ thôi”.

Mạnh Thời liếc Phùng Hy, nói: “Không hiểu ý em lắm”.

Phùng Hy bèn đắc ý phân tích: “Anh thử nghĩ mà xem, nếu như anh có tính thích sạch sẽ quá mức, thấy nhà bẩn, chắc chắn anh sẽ không chịu được, không chịu được thì phải động tay dọn dẹp nhà cửa. Trong nhà, phải xem người nào là lười nhất, người nào lười nhất thì người đó là người sướng nhất”.

“Xem ra em cũng có kinh nghiệm đó nhỉ. Nhưng, anh đến nhà em, thấy nhà em cũng sạch sẽ đó chứ. Xem ra em cũng là người yêu lao động đó nhỉ”.

Phùng Hy hơi cười cười. Nụ cười này khiến màn đêm trên gương mặt cô càng trở nên huyền ảo, giống như chiếc bóng dưới nước, chạm nhẹ là tan ra.

Mạnh Thời hơi ngạc nhiên, hỏi một cách thăm dò: “Nhớ tới người yêu cũ hả?”.

Phùng Hy trở về với thực tại, “Không phải, em đang nghĩ chăm chỉ một chút là tốt hay lười biếng một chút là tốt”.

“Em thích cái nào hơn?”.

“Lười một chút là tốt, thi thoảng chăm chỉ thôi”.

Mạnh Thời hỏi với vẻ không hiểu: “Tại sao không muốn tiếp tục lười đi, không làm việc gì cả?”.

Phùng Hy bèn cười, tiếng cười trong trẻo, “Không, nếu cứ lười mãi thì sẽ thành thói quen, sau đó đột nhiên chăm chỉ trở lại, đối phương sẽ rất biết ơn mình”.

Mạnh Thời sững người, cười lớn: “Con gái thời bây giờ sợ thật, ngay cả làm việc nhà cũng áp dụng chiến tranh tâm lý”.

Cứ thế, hai người cười cười nói nói đi từ phía tây thành phố sang phía đông. Sau khi rẽ vào một con đường, Phùng Hy mới đột nhiên phát hiện ra chỗ này quen thuộc biết bao.

Đối diện bên kia đường là nhà của cô và Điền Đại Vĩ trước kia, cửa hàng mì bên kia đường là nơi cô ăn sáng hàng ngày, gần như tất cả các vật dụng hàng ngày đều mua ở siêu thị nhỏ bên phải.

Cô lặng lẽ nhìn khu chung cư phía đối diện, cô và Điền Đại Vĩ đã ly hôn hơn hai tháng rồi, tại sao lại có cảm giác rằng trong đời cô chưa bao giờ có một người như thế, cô quên anh ta nhanh thật.

“Sao vậy, không đi được nữa à? Đến rồi”.

Đôi chân Phùng Hy như bị đóng đinh dưới đất, hai bàn chân nặng như bị đổ chì, người mềm nhũn. Cô cười đau khổ, “Theo lời anh, mỗi ngày chỉ được ăn một bát rau luộc, lại còn phải tăng cường luyện tập, chắc chắn em không chịu nổi. Kể cả giảm béo thành công, em cũng sẽ béo trở lại vì kiểu gì cũng phải ăn”.

Mạnh Thời mãi mới nhịn được cười, nói: “Anh chỉ muốn khuyên em từ bỏ ý nghĩ vì giảm béo mà cái này không ăn cái kia cũng không ăn, vì giảm béo mà thà mắc chứng chán ăn còn hơn”.

Hóa ra anh đang trêu cô? Phùng Hy tức tím người, cô đã kiệt sức rồi, chỉ muốn ngồi phịch xuống đất không nhúc nhích nữa.

Nhìn thấy ánh mắt bực bội của cô, Mạnh Thời lập tức nhận lỗi, “Nhưng hôm nay chắc chắn là có hiệu quả, ý anh là trường kỳ thế này thì không được. Anh đưa em đến đây là muốn để cho bạn của anh đề ra cho em một phương án giảm béo thích hợp với em. Cô ấy là chuyên gia, học đông y, cô ấy có mở một thẩm mỹ viện. Đông y cho rằng bấm huyệt châm cứu và massage bằng tinh dầu có thể giảm béo. Đi thôi, chắc chắn em sẽ được nhận một lời khuyên chuyên nghiệp hơn”.

Nghe thấy vậy Phùng Hy hơi sững người, ngọn lửa hy vọng trong lòng lại bùng lên, chẳng mấy chốc cô lại quên đi sự trêu chọc của Mạnh Thời và sự mệt mỏi sau khi đi bộ hai tiếng đồng hồ. Cô hào hứng vung tay, “Đi!”

Có lẽ đã mệt thật, có lẽ trong tiềm thức Phùng Hy vẫn sợ phải gặp Điền Đại Vĩ, cô cúi đầu, nhìn xuống giầy của Mạnh Thời và đi theo anh.

Lúc đi qua cửa siêu thị, dưới mặt đường có một vũng nước. Mạnh Thời bước một bước là qua, Phùng Hy bước ngắn, theo phản xạ cô nhảy phịch qua vũng nước, liền đâm sầm vào người khác.

Theo phản xạ, cả hai người phụ nữ đều kêu lên một tiếng, ngay sau đó cô thấy một đống đồ rơi sột soạt xuống đất. Chưa kịp ngẩng đầu lên, người phụ nữ mà cô vừa đâm vào đã nói lớn, “Đi đứng kiểu gì vậy?”.

“Xin lỗi, tôi không nhìn thấy chị”. Phùng Hy vừa giải thích vừa cúi xuống nhặt đám đồ đang rơi dưới đất. Đợi đến khi cô nhặt được một chai dầu gội đầu ngẩng đầu lên đưa cho đối phương, tay run run, người kia chưa kịp đón lấy, chai dầu gội đầu lại rơi bịch xuống đất.

“Chị có ý gì vậy?”. Rõ ràng là cô gái kia tưởng rằng Phùng Hy đang cố tình trêu cô, tiện tay liền đẩy Phùng Hy một cái.

Phùng Hy đang đánh trống ngực, người mất thăng bằng, ngồi phịch xuống đất.

Mạnh Thời quay đầu lại vội đỡ Ph
<<1 ... 2627282930 ... 80>>
Bài viết liên quan !

Tiểu thuyết Vợ Yêu Dịu Dàng Đến Điểm Danh-full

Tiểu thuyết Người Vợ Ở Riêng-full

Tiểu thuyết Tổng Giám Đốc Gạt Cưới-full

Tiểu thuyết Yêu Anh, Thật Đau Lòng!-full

Tiểu thuyết Mang Thai Hộ-full

Tiểu thuyết Yêu Em Xin Làm Chuyện Xấu-full

Tiểu thuyết Chồng Xấu Đến Quấy Rối-full

1234...323334»
VỀ TRANG CHỦ
Tải game online cho điện thoại
Từ khóa Google : , ,
Wap giải trí online, truyện tình cảm mới, hài ola tuyệt hay, đọc truyện ngắn tình yêu, hình nền 3d tình yêu, ảnh nền điện thoại, tải game miễn phí, trò chơi điện thoại
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
442/4865