watch sexy videos at nza-vids!

Vimini.Mobi

wap giải trí tổng hợp
Tải game online miễn phí cho điện thoại
Chơi game trực tuyến những game hay nhất
Kho ứng dụng android iphone ipad

Tiểu thuyết Sao Song Ngư

Lượt xem :
xưa.

“Tóm lại,” Gia Hòa nghiêm túc nói, “Quan hệ giữa cậu và Dư Chính lục đục là bởi vì tớ, tớ rất hy vọng hai người có thể hòa thuận, hai người không thể nào căng thẳng như thế cả đời, cậu hiểu chứ. Nếu biết hai bên đều sai, thì cậu hãy thử đi hoà giải với anh ấy đi. Càng kéo dài thời gian càng khó phục hồi vết nứt.”

Có lẽ Bảo Thục suy nghĩ lời nói của Gia Hòa, bởi vậy trầm mặc một hồi lâu. Cuối cùng dường như cô nhượng bộ: “Được rồi, tớ thừa nhận, thực ra tớ đã tha thứ cho cậu ấy. Ngày mai tớ sẽ đi xin lỗi cậu ấy, đương nhiên điều kiện trước tiên là cậu ấy cũng phải xin lỗi tớ.”

Gia Hòa vui vẻ nhoẻn miệng cười, Bảo Thục chính là một cô gái đáng yêu mà không giả tạo như vậy.

Tuy rằng với tính cách của Dư Chính, hai người bọn họ còn phải đi một đoạn đường, nhưng cô tin, Dư Chính nhất định sẽ không giao Bảo Thục cho người khác.

Trong những năm tháng chập chờn tại Hồng Kông, Gia Hòa rất may mắn có thể quen biết hai người bạn đặc biệt này.

Chương 5
Cúp máy, Gia Hòa cảm thấy bất an không biết từ đâu tới. Dường như không biết con đường tiếp theo nên đi như thế nào.

Bỗng nhiên có một bóng đen đến cạnh giường cô, cô bị doạ phải đỡ lấy khung giường, nhìn kỹ lại, thì ra là thiếu gia.

Lúc này cô mới thở dài một hơi, hoàn cảnh lạ lẫm khiến thần kinh cô có chút căng thẳng.

Thiếu gia mới từ phòng tắm đi ra, thân trên trần trụi, anh chỉ quấn một chiếc khăn tắm, toàn thân ướt sũng, hơi nước trên đầu. Thượng Hải vào tháng hai, tuy rằng bên trong có hơi nóng, nhưng trông thấy cách ăn mặc này của anh, Gia Hòa vẫn nhịn không được mà ớn lạnh.

“Tôi không tìm thấy underwear, cô xếp vào đâu?” Biểu tình của thiếu gia vẫn trước sau như một.

Cô đảo mắt, hiện tại cô chính là bảo mẫu của anh, ngay cả quần lót nằm ở đâu cũng phải hỏi cô.

“Trong cái va ly màu xanh lá cây ấy.”

“Va ly màu xanh lá cây?” Vẻ mặt anh nghi hoặc.

“Chính là cái đêm qua tôi đặt trong phòng khách đó…” Bỗng nhiên cô dừng lại, bởi vì trong ấn tượng, hiện tại hình như thiếu gia không xách cái va ly kia, “Anh…sẽ không phải…”

Vẻ mặt anh mất kiên nhẫn: “Tôi tưởng là chỉ cần xách hành lý kia của mình là được rồi.”

Gia Hòa vỗ trán mình.

Cô nên sớm đoán ra, anh không có khả năng chú ý tới cái va ly màu xanh lá cây chói mắt kia đặt trong phòng khách…

“Tất cả underwear của anh đều ở trong đấy.” Gia Hòa chán nản nhìn anh chàng trước mắt, cô dường như đã không phân biệt rõ ràng rốt cuộc mình có quan hệ gì với anh, có đôi khi giống chủ tớ, có đôi khi giống người cộng tác, có đôi khi lại giống đối thủ. Sự thay đổi của những vai trò này thường xuyên khiến đầu óc cô choáng váng.

Anh lại khoanh tay, vẫn nhìn cô một cách ung dung.

Vấn đề này dù sao cũng phải giải quyết, hơn nữa là do cô nghĩ cách giải quyết.

“Hửm…bây giờ đi mua ư?”

Thiếu gia nhướng lông mày, có lẽ đang suy nghĩ thế có được không, cuối cùng anh gật đầu, sau đó xoay người đi ra ngoài. Gia Hòa đoán rằng anh đi thay quần áo.

Trong lòng cô thở dài một trăm lẻ một lần, rốt cuộc vì sao bản thân mình rơi vào tình cảnh này?

Chín giờ tối, Gia Hòa đi theo thiếu gia đi khắp nơi tìm kiếm cửa hàng chuyên bán Calvin Klein.

Cuối cùng mua được tại một công ty bách hoá nằm trên đường Hoài Hải, về phần tên của cửa hàng này, cô không có chút ấn tượng nào.

Thượng Hải kỳ thật cũng gần giống Hồng Kông, Gia Hòa suy nghĩ.

Năm 14 tuổi cô và bố mẹ cùng di dân đến Australia, bố mẹ cô đều là con một trong gia đình cho nên không có nhiều thân thích, chỉ có gia đình cậu họ ở Thượng Hải, sau đó họ cũng đi Mỹ. Vì thế cô không có người thân nào ở Thượng Hải, chỉ có hồi ức tốt đẹp trước kia về một số bạn học nay đã mất liên lạc.

Thượng Hải giờ đây đối với cô mà nói đã biến thành một thành phố hoàn toàn mới mẻ và xa lạ. Cô chỉ theo một số chi tiết mà nhớ lại hình dáng trước kia của thành phố này, chẳng qua cô vẫn mang theo ấn tượng tốt không rõ lý do. Giống như đối với người yêu của mối tình đầu, lúc nào cũng khoan dung một ít.

Nơi này có thời thơ ấu hạnh phúc của cô. Loại hạnh phúc này chỉ có thể cảm nhận được sau khi đã trưởng thành.

Đó là một cuộc sống vô ưu vô lự, không có phiền não, không có lo lắng, không có áp lực, chỉ có một trái tim chất phác.

“Này.” Thiếu gia khẽ gọi bên tai cô.

Cô lấy lại tinh thần, đột nhiên nhớ tới vừa rồi ở công ty bách hoá nhìn thấy bảng hiệu Watson’s, thuận tiện xuống đó mua vài thứ. Trong giỏ hàng không biết có khi nào có thêm vài thứ, có thể lúc cô đang suy nghĩ thì vô ý bỏ vào.

“Pay the bill?”

Cô gật đầu.

Bàn thu ngân rất nhỏ, kết cấu quả thực y chang Watson’s ở Hồng Kông. Lúc đến phiên cô, thiếu gia cầm thứ gì đó ném vào trong giỏ.

Gia Hòa trừng to mắt —— bao cao su?!

Nhân viên thu ngân vừa dùng máy quét mã hàng hoá, vừa cố ý dùng ánh mắt vô tình lướt qua hai người bọn họ.

Cô dùng đầu lưỡi liếm chiếc răng trong cùng. Có một loại bị uất ức oan uổng, nhưng đồng thời cảm thấy buồn cười, loại cảnh tượng đen tối này chỉ xuất hiện trong phim truyền hình, hơn bữa bình thường nữ chính rụt rè bảo thủ lại đanh đá, nam chính cũng không có bề ngoài phong lưu phóng khoáng như Phan An. Sau đó hai người oan gia lâu ngày sinh tình, nữ chính trở nên dịu dàng quan tâm, nam chính lại trở thành một người đàn ông mới chung tình.

Nhưng cô không làm được như nữ chính trong bộ phim chiếu vào giờ vàng, vì thế cô vẫn như bình thường lấy bóp ra thanh toán tiền, còn nhân tiện kiểm tra giá cả.

Lúc trên xe trở về, Gia Hòa lại muốn như nữ chính kia, cô không khỏi mỉm cười.

“Cười cái gì?” Thiếu gia trừng mắt nhìn cô, anh dường như càng ngày càng không hiểu phụ nữ suy nghĩ gì.

“Không có gì.” Cô quả thực muốn cười ra tiếng, lại không có cách trả lời anh, bởi vì chính cô cũng không biết mình đang cười cái gì.

Cô lại nhìn về phía ngoài cửa sổ, chợt cảm thấy, tại thành phố gần như xa lạ này, cô không cô đơn.

Trong ánh trăng tĩnh lặng, Gia Hòa dường như nghe thấy tiếng vang của di động, nhưng cô vẫn trở người ngủ tiếp.

Rốt cuộc, cô vẫn bị âm thanh chói tai này đánh thức, đây là tiếng chuông đặc biệt do cô thiết lập, hẳn là Paul gọi tới.

“A lô.” Cô lấy tinh thần.

“Spring à,” giọng nói của ông ta thỉnh thoảng khiến cô nghĩ đến cụ bà người Hàn Quốc, “Thượng Hải thay đổi chút ít nhỉ.”

Trong đầu Gia Hòa giống như có vô số ruồi bọ bay lòng vòng, cô nửa mê nửa tỉnh nghe xong điện thoại của Paul, rồi lại ngủ tiếp.

Ở Hồng Kông được hai năm rưỡi, tiếng Quảng Đông của cô vẫn là “Nghe được nhưng không nói được”. May mà bố của thiếu gia là người Hàng Châu, tiếng Quảng Đông cũng không tốt lắm, mặc dù tiếng Quan Thoại của ông ta cũng rất bình thường.

Có lẽ là vì đều trưởng thành tại Australia, tuy rằng bọn họ không thể thích ứng với tính cách và phương thức làm việc của đối phương, nhưng ở nơi tương đối xa lạ với Hồng Kông, bọn họ ngược lại có một loại ăn ý giúp đỡ lẫn nhau.

Bỗng nhiên di động lại vang lên.

Gia Hòa ấn nút nghe máy.

“Tôi biết cô đang nghe, mau thức dậy.” Trong điện thoại, âm thanh của thiếu gia có phần cứng nhắc.

“Hở?” Gia Hòa dường như vẫn còn trong tình trạng chưa tỉnh táo.

“Tôi bảo cô mau thức dậy! Tôi muốn ăn uống.” Khẩu khí của
<<1 ... 34567 ... 29>>
Bài viết liên quan !

Tiểu thuyết Vợ Yêu Dịu Dàng Đến Điểm Danh-full

Tiểu thuyết Người Vợ Ở Riêng-full

Tiểu thuyết Tổng Giám Đốc Gạt Cưới-full

Tiểu thuyết Yêu Anh, Thật Đau Lòng!-full

Tiểu thuyết Mang Thai Hộ-full

Tiểu thuyết Yêu Em Xin Làm Chuyện Xấu-full

Tiểu thuyết Chồng Xấu Đến Quấy Rối-full

1234...323334»
VỀ TRANG CHỦ
Tải game online cho điện thoại
Từ khóa Google : , ,
Wap giải trí online, truyện tình cảm mới, hài ola tuyệt hay, đọc truyện ngắn tình yêu, hình nền 3d tình yêu, ảnh nền điện thoại, tải game miễn phí, trò chơi điện thoại
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
442/1417