ô khẽ xoay người ,nhích về nơi có hơi ấm ,mặt cọ cọ vào lòng anh trong trẻo thoát ra
-Lôi Kình
Lôi Kình thoáng sửng người ,lòng tràn ngập hạnh phúc ,ánh mắt sủng nịnh nhìn tiểu nữ nhân trong lòng ,cô thấy anh trong mơ ?
Đặt cô lên xe ,thắt dây an toàn cho cô ,anh lái xe ,định đưa cô về nhà
Khả Khả loáng thóng có nghe được cuộc đối thoại giữa Cố Tử Cầm và Lôi Kình ,biết anh đưa cô về nhà nên am tâm mà đánh 1 giấc thật say
Đang ngủ ngon Khả Khả cảm thấy trong người rất nóng ,khó chịu ,ngứa ngái ,như có hàng ngàn con kiến bò trên thân thể mình
Thấy Khả Khả cao mày khó chịu ,Lôi Kình nhẹ nhàng vuốt lưng giúp cô thoải mái hơn .Bàn tay anh đi tới đâu ,người cô như mát lạnh đến đấy .Cô thoải mái nép sát vào người anh ,bộ ngực đầy dặn áp chặt vào tay anh .Lôi Kình thoáng cứng người .Cái tiểu nữ nhân này say rượu lại chủ động đến gần anh ,định thử thách tính nhẵn nại của anh hay sao ?Lôi Kình thầm than
Anh đặt cô ngồi ngay ngấn lại ,Khả Khả khó chịu níu chặt lấy tay anh ,Lôi Kình thoáng nhíu mày anh 1 tay nắm chặt vô -lăng,tay kia mặc Khả Khả ôm vào lòng .Dường như chỉ ôm tay anh thôi thì vẫn chưa hết nóng,Khả Khả nhích người đến gần anh hơn ,cô dựa hẳn cả người vào lòng anh ,2 cánh tay ôm chặt lấy anh ,ko ngừng cọ cọ .Cổ họng khan nóng ,cô vươn lưỡi liếm láp lấy đôi môi của mình
Tất cả những cử chỉ phong tình đều lọt vào mắt anh
Cả người Lôi Kình căng cứng ,nhìn thân thể tuyệt dep của cô đang dựa cả vào người anh ,đôi gò hồng đào kia dang9 dán chặt vào cánh tay rắn chắt của anh ,ánh mắt cô mơ hồ ,đôi môi căng ướt át .Anh ko phải Liễu Hạ Huệ ,ko thể nào ôm mỹ nữ trong tay mà ko có phản ừng,huống hồ cô lại là người anh yêu .Anh1 mắt anh như có lửa ,ngọn lửa muốn thui cháy cô ,cả người sớm đã có phản ứng với cô ,anh cố gắng kìm nén dục vọng bùng nổ ,kéo cô ra và nói :
-Khả Khả ,ngoan ngồi yên cho anh lái xe
-Lôi Kình ,....em nóng .giọng nói kiều mị của cô vang lên ,lại càng làm cho Lôi Kình thêm khó chịu ,`Tiểu Kình `đã sớm có phản ứng ,đang ngày 1 to hơn ,đã sẵn sàng phất cờ khởi nghĩa
Khả Khả ko còn khả năng điều khiển hành động của mình .Cô khó chịu tay quơ loạng xạ .Lôi Kình chụp lấy tay cô ,cố gắng kìm nén,chân nhấn ga chạy thật nhanh về nhà.
Chương 21: Tập thể dục buổi sáng
( anchan: truyện của ta cũng đơn giản hệt như con người của ta vậy, đọc cái tựa là biết sẽ xãy ra chuyện gì rồi)
Ánh nắng ấm áp chiếu rọi qua ô cửa sổ, mang theo mùi hương nhè nhẹ của buổi sớm mai, từng tia nắng ấm hắt ánh sáng vào mặt Khả Khả. Chói mắt, Khả Khả khó chịu, nhưng vẫn khẽ đong đưa hàng mi, cố mở mắt.
“Kì lạ sao đầu óc đã tỉnh táo mà thân thể lại chẳng nghe theo sự điều khiển của mình?” Khả Khả thầm nghĩ. Khắp người cô giờ đây như không còn thuộc về cô nữa, đâu đâu cũng đau đớn cùng nhức mõi, nhất là thắt lưng.Taychân cũng nặng trịch không nhấc lên được, cảm giác giống như bị cái máy ủi, ủi qua ủi lại trên người, xương cốt nát bấy, thân thể rã rời.
Khả Khả cố vươn vai, tay vừa đưa lên đến đỉnh đầu liền phát hiện ra 1 việc kinh thiên động địa???
Tay Khả Khả để trên đầu, liền phát hiện ra hình như tay cô chạm phải thứ gì đó, mềm mềm, âm ấm, Khả Khả tiếp tục sờ soạng xem mình đụng trúng thứ gì. Một lúc lâu sau Khả Khả mặt xám ngoét, đưa mắt nhìn theo cánh tay của mình. Mắt cô xém tý nữa rớt ra ngoài.
Thứ mà tay cô sờ nãy giờ chính là mặt của một người, mà người đó không ai xa lạ chính là Lôi Kình. Chính xác hơn là anh đang nằm cạnh cô.
“Người… Người…Người này không phải là Lôi Kình hay sao??? Sao…Sao…Sao anh ta lại nằm kế mình…Hình như…Còn không có mặt đồ.” Khả Khả nghĩ
Mặt cô ngày càng đen, cô từ từ thu 2 tay về, lật góc chăn bên trên người mình, nhìn xuống.
Khả Khả đứng hình toàn tập…
“Tại sao mình lại không mặt đồ??? Còn những cái dấu đo đỏ này nữa, bị muỗi cắn sao??? ”
Khả Khả nhìn quanh quất, căn phòng này hình như rất lạ? Khắp nơi bày trí gọn gàng, ngăn nắp, căn phòng mang gam màu lạnh. Cô nhớ không lầm thì phòng của cô là màu xanh lam nhạt thì phải? sao giờ biến thành màu xám tro? Cách bày trí cũng không giống như trước, rút ra kết luận sau cùng: Phòng này không phãi phòng của cô, thế phòng này của ai?
Nghĩ tới đây, Khả Khả ánh mắt sợ sệt nhìn sang Lôi kình đang say sưa ngũ bên cạnh.
“Đừng nói đây là nhà của anh ta nha.” Khả Khả thầm than.
Bình tĩnh, trước hết hãy bình tĩnh, cố nhớ xem hôm qua đã xãy ra chuyện gì?
Khả Khả thầm nhủ rồi cố sức suy nghĩ.
Hình như cô đi theo trưởng phòng bàn việc hợp đồng, rồi thì hình như bị ép rượu, rồi thì hình như say, rồi thì hình như là Lôi Kình đến đưa cô về nhà, rồi thì hình như cô ngũ, rồi thì hình như là cô nhào vào lòng anh ta, bám riết không buông, rồi thì hình như cô bị anh ta ăn sạch không còn 1 mẫu xương vụn.
1 chuỗi cụm từ “rồi thì hình như” chạy qua não bộ của Khả Khả, cuối cùng thì cô cũng thông suốt. Sau khi thông suốt Khả Khả lại đứng hình tập 2.
“Anh…Anh…Anh…Cư nhiên ăn sạch cô??? Thất thân như vậy là thất thân rồi, Cô giao mình cho sói, còn tưởng anh đưa về thì an toàn số 1.” Khả Khả khóc không ra nước mắt. Trừng mắt nhìn lôi Kình lại nhìn chính bản thân mình.
Anh ta sau khi ăn cô xong lại còn ngang nhiên ngủ cạnh cô, không sợ cô sẽ giết anh ta vì tội nhúng chàm cô sao???
(anchan: Ơ hay chị này đã tỉnh ngũ hẳn chưa nhĩ??? Nhà là của người ta, giường là của người ta, anh ý không ngủ ở đây thì ngủ ở đâu??? Còn nữa là tỷ câu dẫn người ta trước mòa.)
Nghĩ đến đây Khả Khả giật mình, tại sao mình phải ở đâu chờ chết, anh ta chưa thức, cô còn không nhanh chân chạy à. Nghĩ sao là làm vậy. Khả Khả kéo chăn ra, định chuồn thì ai đó trở mình, giang tay ôm gọn Khả Khả vào lòng.
Khả Khả giãy giụa muốn thoát ra khỏi ma trảo của anh.
- Nằm yên. Lôi Kình gầm nhẹ. Sáng sớm mở mắt ra đã thấy cô hết ngẫn ngơ rồi lại muốn chạy trốn.
Thấy phản ứng của anh như thế Khả Khả sợ hãi, ngoan ngoãn nghe lời, nhưng 1 lúc sau cô lại giãy giụa, anh làm gì mà hung dữ vậy, người bị hại mới chính là cô đây này? Tại sao cô phãi sợ anh.
Sáng sớm bạn Lôi Kình tinh thần thoãi mái, tinh lực có thừa, lại thêm ai đó không an phận, nằm trong lòng anh mà không yên, tay chân rục rịch, làm cho hạ bộ anh nóng rực, Lại thêm vào buổi sáng, thân thể cô không có thứ gì che chắn, từng đường cong tuyệt mỹ trên cơ thể của cô hiện ra dưới nắng sớm, đôi môi đỏ mọng chu lên như đang mời gọi anh. Lôi Kình mất kiểm soát…
- Anh làm gì mà dữ vậy? Em không thích nằm cạnh anh đó, buông… Khổ thân Khả Khả lần nào cũng vậy lời nói chưa dứt hết câu liền bị ai đó hôn đến chết đi sống lại.
Lôi Kình xoay người nằm đè trên thân thể cô, mặt Khả Khả biến sắc, từ đen sang xanh rồi đỏ.
- Anh, mau tránh ra, em sắp bị đè chết. Khả Khả nói, tay cố đẫy anh ra. Cái tư thế ái muội này, ngay cả con heo cũng biết sắp tới sẽ xảy ra chuyện gì.
- Thân thể em như thế nào rồi? Lôi Kình mặt áp sát Khả Khả hỏi, hơi thở nam tính nóng bỏng phả vào mặt cô, Khả Khả bất giác lại đỏ mặt.
- Tốt, rất tốt. Ánh mắt anh như có lửa, Khả Khả sợ hãi trả lời qua loa.
- Vậy sao? Người em không còn đau nữa à? Lôi Kình hỏi, môi gặm gặm vành tai của cô.
Khả Khả ảm thấy chính mình hít thở không thông vội chuyển chủ đề.
- Trời vẫn còn sớm, hay là chúng ta cùng nhau ra ngoài tập thể dục đi, vận