àu xám, quần dài màu đen, sắc màu đơn điệu ở trong gió phiêu đãng, ngay cả bị ánh nắng chiếu qua cũng đều là rực rỡ màu sắc, chỉ có đen và xám trắng, La Phù nghĩ hay thay anh tăng thêm chút màu sắc, không biết có thể hay không thuyết phục anh mặc màu phấn hồng? Nhưng điều này là không có khả năng? Tự cô suy nghĩ rồi nở nụ cười.
Hạ Vũ Tuyên đi đến hậu viện, thực ra lập tức muốn mở miệng, lại bỗng nhiên phát không ra tiếng, kinh ngạc nhìn bộ dáng cô phơi ngoài nắng, trên mặt một vẻ mặt nhu tình từ đâu mà đến? Vì sao làm cho ánh mắt anh có chút đau đớn, trong lòng có điểm rung động, tựa như lúc trước quyết định thay đổi ăn cơm gạo lức giống nhau, toàn thân anh cũng cảm thấy không thích hợp!
Quả nhiên đối tượng kết hôn là cô thì rất thích hợp, ít nhất cô khiến anh không tự chủ được, không phải sao?
Chuyên tâm làm, cô không chú ý tới bóng hiên có bóng người, có hai mắt đang đăm chiêu nhìn bóng mình, bỗng dưng, phía sau cô truyền đến thanh âm thấp trầm nói “ Này…”
“ A?!” một áo đang được treo suýt chút nữa đã từ trong tay cô rớt xuống, trái tim cũng cơ hồ muốn nhảy ra khỏi ngực cô, nam nhân này đi cũng không có tiếng âm, có ngày dọa cô ngất đi.
Kỳ quái, không phải anh đang ngủ sao? Như thế nào chạy đến đây dọa cô, làm trò cười? Quay đầu lại, cô nhìn khuôn mặt anh đến gần sát, cúi đầu nhìn cô nói: “Tôi không ngủ.”
“Cho nên?” cô thật cẩn thận hỏi, hết sức để bản thân mình không nghĩ lệch lạc đi, nhưng lúc này anh lên tiếng thật sự, thực ám muội.
“Tôi có lời muốn hỏi em.” Anh không chút nào vòng vo, cũng là không đầu không đuôi hỏi. “Em có phải đang thích tôi?”
La Phù bị anh nói trúng tim đen giật mình kinh sợ, giây tiếp theo đã bị nước miếng ép mình xuống sặc, ho khan vài tiếng. Anh vươn tay giúp cô vỗ, lại càng khiến cho cô có cảm giác khẩn trương hơn.
“ Em…. ách… này….” Mặt cô hồng như trái táo, bộ dáng thẹn thùng, không trả lời đã là khẳng định.
“ Em thích tôi?” Anh thổ lộ giúp cô, không chỉ có chút đắc ý, hơn nữa tương đối hài lòng.
Đúng vậy, cô gái này hiển nhiên là thích anh, cô làm đồ ăn cho anh, giặt quần áo, anh đều có thể thấy được tình ý của cô, chuyện này vượt qua chức trách của một trợ lý. Tốt lắm, thiên thời địa lợi nhân hoà đều có sẵn, anh có thể bắt đầu tiến hành thí nghiệm, lấy bản thân mình làm nhân vật thí nghiệm chính.
“ Uhm......” cô cúi đầu, đã mất đi thời cơ phủ nhận, chỉ phải cam chịu. [ Phù tỷ em thấy cho dù có lần nữa, tỷ cũng cam lòng chịu áh">
Anh nâng cằm cô lên, khuôn mặt nhỏ nhắn, trong mắt cô nhìn e lệ, chờ mong cùng run run, giống như vận mệnh hôm nay anh nhậm chức, đúng vậy, một người được người khác thích, đối phương chính là trời, chính là thần.
“Vì sao thích tôi?” anh đơn giản nghi vấn, thuận nói ra khỏi miệng, mà lại giống như nghiêm túc chất vấn.
“ Xin lỗi...... Nếu mang đến phức tạp cho ngài...... Em, em sẽ từ bỏ...... Khống chế......” giọt lệ ở khóe mắt cô sắp rơi, có vẻ điềm đạm như vậy nhưng rất đáng yêu, tạm thời nhân nhượng vì cục diện, kỳ thật cô làm gì có thể khống chế được? Cùng lắm là nhẫn, là trốn, nhưng không ngăn cản được lửa tình lan tràn.
Trong lòng anh đột nhiên chấn động, xác định bản thân mình không bao giờ quên, lúc cô công tiến toà thành của anh trong nháy mắt, nó tan rã, cũng có cái gì đó đang nẩy mầm, anh tránh khách không mời mà đến, nếu đuổi không đi, chỉ có đối mặt.
Nhưng mà, nhiều năm qua cá tính lý trí, kiên trì không cho tình cảm chiếm vị trí quan trọng, bởi vậy anh mở miệng nói: “Tôi có cái chủ ý, chúng ta cùng làm thí nghiệm”
“ Thí nghiệm cái gì?” cô nháy mắt mấy cái, tạm thời dứt bỏ giọt lệ xúc động, biểu tình anh thần bí hấp dẫn lực chú ý của cô.
“ Em gọi là La Phù, cũng chính là ý nghĩa yêu thương, hơn nữa vừa vui hân hoan tôi, tôi nghĩ em chính là người được chọn tốt nhất.”
“Cái gì người được chọn tốt nhất? ” người hầu, quản gia, lái xe, trợ lý, lão mẹ, tất cả này đó cô đều đã muốn làm!
“ Thí nghiệm yêu đương, người chọn được tốt nhất.” Nếu không biết, sẽ tìm phương pháp hiểu biết, đây mới là thái độ nên có của khoa học gia, cho dù muốn dùng chính mình làm vật thí nghiệm, anh cũng tình nguyện.
“ Yêu đương?” Năng lượng tình yêu dùng thí nghiệm sao? Cô không thể không hoài nghi, điểm ấy có thể hay không rất đặc biệt?
“ Đúng vậy, chúng ta thử kết giao xem, tôi muốn biết cái gì tên là yêu, hay không giống như người khác nói như vậy?” anh vạn phần tò mò, loại này anh chưa bao giờ thể nghiệm quá gì, đó là cái gì? Vì sao làm cho rất nhiều nhiều người đều muốn đâm đầu vào trong đó? Ngay cả thông minh tuyệt đỉnh Thạch Tĩnh Lam đều né tránh không được?
“ Này......” cô nhất thời không biết nên vui sướng hoặc bi thương, làm đối tượng yêu đương của anh cô tuyệt đối - vui, nhưng làm đối tượng thí nghiệm của anh, cô thật sự bất đắc dĩ. Cô biết, ý nghĩ của thiên tài cùng người thường không giống nhau, nhưng điều đó cũng......
“ Chẳng lẽ em không nghĩ cùng tôi tìm hiểu, hẹn hò với tôi?” anh nghĩ đến cô sẽ lập tức đáp ứng, như thế nào mà cô lại không giống như tưởng tượng của anh? Cô gái này không phải là cao thủ hành động mà?
“ Em đương nhiên muốn!” cô bằng lòng thừa nhận tình cảm của chính mình, lại có chút không thể không nghi ngờ “ Nếu...... Nếu thí nghiệm thành công, thì là làm sao bây giờ?”
“ Tiếp tục kết hôn.” Kết quả tốt tự nhiên sẽ tiếp tục.
“ Nếu thí nghiệm thất bại, chuyện kia nên làm cái gì bây giờ?”
“ Liền chia tay “ anh nói được đương nhiên, không nửa điểm do dự.
“ Ác.......” tâm cô đau xót, không xác định được chính mình có không thừa nhận, có lẽ chỉ từng ấy có được đã muốn cũng đủ? Nhưng mất đi sau lại nên như thế nào? Trở về tịch mịch?
“Thế nào? Em có đồng ý hay không?”
La Phù im lặng. Nếu thông minh, cô nên lắc đầu, nên cự tuyệt, nam nhân này không phải người bình thường, vô luận về thân thế, ý tưởng, cảm thụ đều rất kỳ lạ, không có một nửa điểm cho người ta cảm thấy là nơi an toàn.
Cô không phải không thông minh, chính là ý niệm đã động, tình cảm đã sinh, mặc dù trước mắt là vực sâu vạn trượng, cô không thể từ bỏ ý nghĩ tiếp cận anh.
Sau một lúc lặng im, cô hướng tầm mắt anh thăm dò, kiên định nói: “ Em có điều kiện.”
“ Điều kiện gì?” anh lạnh lùng, hay là anh nhìn nhầm, nữ nhân này cũng ham muốn cái gì ở anh?
Còn thật sự nói đến điều này có chút buồn cười, cô mím môi, có chút chần chờ có chút hưng phấn. “Em....em hy vọng......anh có thể dinh dưỡng cân đối, ăn nhiều rau xanh hoa quả, ngũ cốc hoa màu, cải thiện thể chất huyết áp thấp...... Có thể chứ?”
Anh vạn vạn nhất không nghĩ tới điều kiện của cô là này, này hoàn toàn chính là vì anh, không có ý niệm gì ích kỷ trong đầu, ở góc của anh, anh có vẻ đa tâm lại ác liệt, cứng rắn đem tội danh đổ lên đầu cô .
“ điều kiện này thực khó khăn sao?” Cô hiểu lầm biểu tình cứng ngắc của anh, nghĩ đến anh chán ghét thực vật này, vô luận như thế nào không thể nuốt xuống.
“Em......” dừng vài giây, anh rầu rĩ phun ra một câu. “Em nấu cái gì tôi ăn cái đó!”!
“Thật tốt quá!” cô nhìn anh cười, tự đáy lòng vui v