watch sexy videos at nza-vids!

Vimini.Mobi

wap giải trí tổng hợp
Tải game online miễn phí cho điện thoại
Chơi game trực tuyến những game hay nhất
Kho ứng dụng android iphone ipad

Tiểu thuyết Tiểu Bạch Thần Y

Lượt xem :
Chúc các bạn đọc truyện online vui vẻ!
Tình trạng: Truyện Full
Tác giả: Mộc Tâm Hàn
Tên truyện: Tiểu Bạch Thần Y
Thể loại: Tiểu thuyết,Ngôn Tình

Tiểu thuyết ngôn tình lãng mạn


Chương 1

Một ngôi nhà hoang tàn vắng vẻ trong thâm sơn cốc. À, không đúng , kỳ thật bên trong vẫn còn có người.
” Bạch Bạch , ngươi ngồi giữa trời nắng , rốt cuộc muốn làm gì?” Một nữ tử y phục vàng không nề hà hét lớn.
Một đôi mắt xinh đẹp sáng ngời , da thịt trắng nõn , dáng người yểu điệu , giống như tiểu tinh linh trong giữa đồi núi.
Nữ hài tử bị gọi là Bạch Bạch quay đầu lại , tươi cười thật đáng yêu để lộ ra hàm răng trắng:” Người ta đang quan sát con kiến , suy nghĩ nếu chân con kiến bị chặt đứt , hẳn là dùng cái gì để giúp nó đi tiếp.”
Ông trời , cầu một tiếng sét đánh nàng đi !
” Tô Bạch Bạch , ta không để ý tới ngươi nữa ! Ta nghe lời dì nói , chiếu cố ngươi mười năm , ta phải rời núi !”. Kiều Nhu Nhu tức giận.
Năm tám tuổi nàng đến đây , lúc đó Tô Bạch Bạch chỉ có năm tuổi , suốt mười năm , đều ngồi ở trong thâm sơn cốc , ngay cả con người cũng chưa từng gặp qua , mặt ngẩn ngơ xuống , nàng nhất định bị nha đầu kia chọc điên lên mất .
Tô Bạch Bạch nheo đôi mắt nghiêng đầu , suy nghĩ hơn nửa ngày :” Rời núi? Tại sao phải rời núi? Như thế là làm sao?”
” A!!”. Kiều Nhu Nhu rút thanh kiếm bên hông ra :” Bạch Bạch . ngươi muốn chọc giận ta chết .”
Tô Bạch Bạch làm vẻ mặt vô tội :” Nhu tỷ tỷ , ngươi hiện tại không chết ….. ” Chạy tiến đến đẩy kiếm ra :” Cho dù tỷ tỷ chết , Bạch Bạch có thể cứu tỷ .”
Trong lúc Kiều Nhu Nhu đang suy nghĩ , Tô Bạch Bạch nháy mắt :” Tỷ Tỷ , ta muốn chọc giân tỷ chết.”
Kiều Nhu Nhu khoé miệng không ngừng run rẩy :” Tại sao?”
” Bởi vỳ , tỷ tỷ chết , ta có thể thử thảo dược mới để cứu được người .” Tô Bạch Bạch giơ ta lên gốc cây hái một bông hoa màu trắng.
” Thế …. nếu không cứu sống được ta .?”
” Nếu không sống được …..” Tô Bạch Bạch thực trịnh trọng tự hỏi thật lâu , nghiêm túc nói :” Tỷ tỷ ngươi thật ngốc , không cứu sống được tất nhiên là sẽ chết.”
Kiều Nhu Nhu nắm chặt thanh kiếm trong tay , gân xanh nổi dậy , thiếu chút nữa trực tiếp lấy thủ cấp của nàng.
” Bạch Bạch chết tiệt , ngươi ngoan ngoãn ở lại nơi này , ta đi ra ngoài nửa năm nữa sẽ trở lại ! Nhớ kỹ , phải ngoan ngoãn ở nơi này .”
Cha nàng từng là đại hiệp giang hồ , nàng tự nhiên cũng là một thân võ nghệ cao cường , bây giờ thà đi ra ngoài hành hiệp trượng nghĩa , sau đó trở về quản đứa ngốc này . Hơn nữa nàng biết , Bạch Bạch thực nghe lời nàng sẽ ngoan ngoãn ở nơi này.
Trong lúc Bạch Bạch ôm đầu nghĩ nửa năm là bao nhiêu lâu thì Kiều Nhu Nhu cũng dùng khinh công rời khỏi.
Nửa năm nửa năm , một giấc ngủ chính là nửa năm sao? Vẫn là khi trời tối sầm mới là nửa năm ? Hoặc , thật lâu?…

Chương 2

Hiển nhiên , Kiều Nhu Nhu đánh giá cao Tô Bạch Bạch tự mình có khả năng sinh tồn.
Trong vài ngày ngắn ngủi đó , Tô Bạch Bạch hoàn toàn không nhìn ra quần áo màu hồng nhạt , rách tung toé , trông như tên ăn mày. Khuông mặt đen ngòm , toàn thân trừ hàm răng là không có chỗ nào sạch sẽ.
” Ô …. Nhu tỷ tỷ , Bạch Bạch muốn chết , chết đói , chết vì thối … Ngươi như thế nào còn không trở về …” Tô Bạch Bạch ngửa mặt lên trời , rời khỏi trên cây nhảy xuống.
Nàng liệt kê ra đủ 3 đàn kiến to , trên đỉnh đầu bay qua ba mươi chín con chim , ngủ bảy lần là thức giấc , thức ăn đã hết , Nhu tỷ tỷ như thế nào còn không trở về?
Đột nhiên , hai mắt đẫm lệ mông lung nàng nhìn thấy Nhu tỷ tỷ nuôi dưỡng con lợn nhỏ , không nhịn được nuốt nước miếng . Nàng nhớ rõ , đem con lợn nhỏ vào trong nồi lửa là có thể ăn !
Nhưng là , một mình nàng còn ăn không hết cái đầu lợn … Nghĩ nghĩ , nàng cần đem nướng một chân con lợn là có thể , con lợn không cần đủ 4 chân.
Con lợn nhỏ thấy nàng điên điên vui vẻ hướng mình mà chạy tới, giơ cây đuốc , giật mình một cái , dùng móng mở tung cửa ra , hết sức lao đến phía trước.
Tô Bạch Bạch nhìn Lợn chạy , không khỏi lỡ miệng hét lớn :” Tiểu Trư đừng chạy , Bạch Bạch đã đói bụng , chỉ cần ăn một chân của ngươi là tốt rồi !”
Lợn vừa nghe thấy chạy càng nhanh hơn.
Tô Bạch Bạch đã đói muốn chết , lảo đảo chạy , đuổi theo con lợn chết tiệt kia.
” Trư … .. Trư … Không …. Không cần chạy.” Tô Bạch Bạch thở phì phò , không biết chính mình đã chạy xuống cốc , ” Bạch …. Bạch Bạch … thề …. phải …. lấy …. một …. cái chân của ngươi ………………. nếu chết ………… Bạch Bạch …… cứu ngươi …”
Lợn vẫn không quay đầu lại , chạy hết sức , nó cũng không muốn làm lợn 3 chân , như vậy tổn hại đến tôn nghiêm của con lợn.
Chính là , không khéo léo , nó đụng vào một con ngựa , bị ngựa đá một cước …. Ô …. Mệnh con lợn này thật không có số !
Tư Đồ Mặc đột nhiên bị một con lợn lao vào , con ngươi chợt loé , rút kiếm ra định sẽ đem con lợn này một phát chết tươi , kết quả là ….
Một tên ăn mày đen ngòm xông lên ôm lấy con lợn kia , khóc oa oa.
” Trư , Trư …. ta rốt cuộc bắt …. bắt …. ngươi !” Tô Bạch Bạch hết sức ôm lấy con lợn , thiếu chút nữa làm cho con lợn không có hơi để thở.
Một người một lợn ôm nhau , chặn đường đi của Tư Đồ Mặc.
” Có thể lui ra không?”. Âm thanh lặng như băng truyền đến ….

Chương 3 : Mỹ nam thành Phụ Thân

Tô Bạch Bạch nghe vậy ngẩng đầu nhìn lên ——–
Toàn thân y phục lam , mặt xinh đẹp cực kỳ , mũi thẳng , môi gợi cảm , chính là trong mắt biểu lộ ánh mắt lạnh như băng.
” Phụ thân !” Tô Bạch Bạch cao hứng kêu.
Bởi vì hồi còn nhỏ , mẫu thân nói , phụ thân là người tiêu soái nhất thiên hạ , mà trước mắt người này , thật sự rất đẹp!
Tử Đồ Mặc mặt mày nhăn lại , hắn năm nay mới hai mươi tuổi , vợ cũng chưa có , sao có người lại gọi hắn là cha?
Khoé miệng vẽ ra một tia trào phúng tươi cười :” Nhận sai người.”
Tô Bạch Bạch chu cái miệng lên :” Chính mẫu thân nói , phụ thân là người đẹp nhất trên đời , rõ ràng ngươi cũng rất đẹp.!”
Đôi con ngươi trong suốt khiến Tư Đồ Mặc xúc động định tâm , hắn chưa bao giờ gặp qua người có con ngươi trong suốt như thế!
Thân là đệ nhất trang chủ , người nịnh bợ hắn tất nhiên không ít , đủ loại dạng người , có các loại con ngươi . Từ nhỏ hắn đã được học về ánh mắt con người qua nhận thức.
Tô Bạch Bạch hai tay che miệng con lợn , không cho nó phát ra âm thanh ” Tiểu Trư , không cần chạy ! Bạch Bạch cam đoan , chỉ ăn một cái chân của ngươi!”
Con ngươi của Tư Đồ Mặc bắt đầu có hào quang lưu chuyển , giọng nói có độ ấm :” Có thể tránh ra không? Ngươi có thể đem con lợn mang về nhà ăn.”
Nhà.
Tô Bạch Bạch ngẩng đầu , nhìn chung quanh , ” Oa, oa ” một tiếng khóc phát ra , ” Nhà không thấy ! Ô …Ô…. Bạch Bạch không thấy nhà !”
Bình thường nàng chỉ cần ngoảnh đầu là có thể thấy phòng nhỏ của nàng ! Nhưng hiện tại …. đây là đâu?
Từ Đồ Mặc nghe thấy tiếng khóc đau đầu nhíu mày , đột nhiên toát ra một câu :” Ngươi theo ta đi được không?”
Tô Bạch Bạch nghe vậy , ngừng khóc :” Ta đã đói bụng , cho ta ăn đi ?”
Tư Đồ Mặc nở nụ cười , nháy mắt ” Được.”
” Vậy ……… ta có thể đem con lợn của ta mang đi không?” Nó nói như thế nào cũng là Nhu Tỷ Tỷ nuôi dưỡng.
” Được. Ngươi tên gì?”
Tô Bạch Bạch
1234>>
Bài viết liên quan !

Tiểu thuyết Vợ Yêu Dịu Dàng Đến Điểm Danh-full

Tiểu thuyết Người Vợ Ở Riêng-full

Tiểu thuyết Tổng Giám Đốc Gạt Cưới-full

Tiểu thuyết Yêu Anh, Thật Đau Lòng!-full

Tiểu thuyết Mang Thai Hộ-full

Tiểu thuyết Yêu Em Xin Làm Chuyện Xấu-full

Tiểu thuyết Chồng Xấu Đến Quấy Rối-full

1234...323334»
VỀ TRANG CHỦ
Tải game online cho điện thoại
Từ khóa Google : , ,
Wap giải trí online, truyện tình cảm mới, hài ola tuyệt hay, đọc truyện ngắn tình yêu, hình nền 3d tình yêu, ảnh nền điện thoại, tải game miễn phí, trò chơi điện thoại
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
647/1622