watch sexy videos at nza-vids!

Vimini.Mobi

wap giải trí tổng hợp
Tải game online miễn phí cho điện thoại
Chơi game trực tuyến những game hay nhất
Kho ứng dụng android iphone ipad

Tiểu thuyết - Bạn Học, Chào Em!

Lượt xem :
m mắt lại, không muốn nhiều lời.
Dụ Vi Hề vẫn nằm nhớ lại thật kĩ nhưng nghĩ đến nát óc cũng không nghĩ ra mình đã làm gì đắc tội đến anh.
Sau khi cô bị thương, Mộ Tử Khâm bắt đầu hạ một mệnh lệnh: "Từ hôm nay trở đi, em không được bước đi cũng không được làm việc gì, biết chưa hả?".
"Thế chẳng phải là tôi nằm trên giường cả ngày sao?". Dụ Vi Hề than vãn: "Sẽ buồn chán đến chết mất!".
"Muốn đi đâu thì nói với anh một tiếng, anh sẽ ôm em đi". Mộ Tử Khâm nói.
"Vậy, bây giờ tôi muốn ra phòng khách xem TV". Dụ Vi Hề đưa ra yêu cầu.
Mộ Tử Khâm vươn tay, cẩn thận ôm lấy cô. Lúc đang xuống cầu thang, Mộ Tử Khâm nói: "Dụ Vi Hề, hình như gần đây em béo lên".
Dụ Vi Hề không phục, "Rõ ràng là anh yếu quá thì có".
"Anh không đủ sức? Hôm đó trong phòng làm việc, là ai khóc lóc cầu xin anh đừng tiếp tục nữa, nói mình không chịu nổi ấy nhỉ?". Mộ Tử Khâm mờ ám nhìn cô.
"Đó là tại anh cưỡng bức tôi, có gì đáng đắc ý chứ?". Dụ Vi Hề trừng mắt lườm.
Hai người vừa đấu khẩu vừa đi tới phòng khách. Mộ Tử Khâm nhẹ nhàng đặt Dụ Vi Hề xuống sô pha, cẩn thận để đệm dựa ra sau lưng cô, lại đặt bàn chân bị thương của cô lên đùi mình. Khỏi phải nói, tư thế này đúng là rất dễ chịu, Dụ Vi Hề thoả mãn thở dài, cầm lấy điều khiển từ xa bắt đầu xem TV. Ngửi thấy mùi thơm, có người đưa một quả quýt vào miệng cô. Dụ Vi Hề vô thức nhai mấy miếng, ừm, cũng không tệ lắm, ngọt, mọng nước. Nhưng ba giây sau, cô định thần lại, nhìn về phía Mộ Tử Khâm đang tiếp tục bón quýt cho mình, vô cùng kinh ngạc nói: "Anh... anh đang làm gì thế?".
"Bón hoa quả cho em ăn". Mộ Tử Khâm trả lời thế đấy.
Dụ Vi Hề nhỏ giọng nói: "Mộ Tử Khâm, anh, sao anh lại đối xử với tôi tốt như vậy?" Thật sự khiến cô phải lo sợ.
Mộ Tử Khâm hắng giọng: "Ai đối xử tốt với em? Đừng có ngồi đấy mà tự kỷ. Anh chỉ cho em ăn trước để thử xem quýt có độc hay không thôi".
Dụ Vi Hề không thèm nói lại, quên đi, anh chàng này miệng cứng như đá ấy. Lúc này, màn hình TV xuất hiện một nam minh tinh, Dụ Vi Hề lập tức cười đến sáng láng, không kìm lòng nổi nói: "Đẹp trai quá đi!".
Kết quả, vừa dứt lời, Mộ Tử Khâm đã cướp luôn điều khiển từ xa chuyển kênh khác.
"Anh làm gì thế?". Dụ Vi Hề bất mãn: "Tôi đang xem hay mà".
Mộ Tử Khâm lườm: "Ai bảo em thấy đàn ông là cười như đồ hám giai thế".
"Không phải thấy đàn ông mà là thấy một anh đẹp trai". Dụ Vi Hề sửa lại.
"Vậy em nhìn thấy anh suốt tại sao không cười?". Mộ Tử Khâm hỏi.
Dụ Vi Hề lắc đầu: "Mộ Tử Khâm, anh đúng là một bông hoa thuỷ tiên to đùng”. (hoa thuỷ tiên thường dùng để chỉ những người kiêu căng, tự tin quá mức)
Mộ Tử Khâm vươn tay ra nhéo mặt cô, uy hiếp: "Thử nói lại lần nữa xem?".
"A, đau quá!". Động tác của Mộ Tử Khâm quá mạnh, chạm vào cái chân bị thương của cô, Dụ Vi Hề kêu ầm lên.
Mộ Tử Khâm vội ngồi thẳng dậy, không dám cử động nữa, "Không sao chứ?".
"Anh muốn hại tôi tàn phế à?". Dụ Vi Hề dùng sức đánh vào ngực anh.
Hoàn cảnh đặc biệt, Mộ Tử Khâm không dám đánh trả. Dụ Vi Hề chú ý tới điểm ấy, lập tức mở cờ trong bụng, nhân cơ hội đánh anh mạnh một chút. Mộ Tử Khâm cảnh cáo: "Dụ Vi Hề, đỡ rồi thì thôi đi".
Cơ hội tốt như vậy nếu bỏ qua thì có lỗi với chính mình quá. Dụ Vi Hề liếc xéo, tiếp tục đánh anh. Quá tam ba bận, Mộ Tử Khâm không nhịn được nữa, đột ngột lấy một tay đỡ chân cô, một tay đẩy cô ngã xuống sofa, sau đó cúi người xuống, nhìn cô.
Dụ Vi Hề nuốt nước bọt, ngực bắt đầu căng thẳng. Lần này hình như đùa quá đáng rồi.
Mộ Tử Khâm nhìn thẳng vào mắt cô, chậm rãi nói: "Dụ Vi Hề, em còn dám làm như thế nữa thì anh sẽ không lưu tình mà cưỡng bức em từ bây giờ đến nửa đêm luôn đấy!".
Chiêu này quả nhiên hiệu quả, Dụ Vi Hề bắt đầu ngoan ngoãn trở lại. Mộ Tử Khâm đắc ý cười cười, cầm điều khiển từ xa không ngừng chuyển kênh. Thấy mình không được xem TV, Dụ Vi Hề nói: "Tôi muốn đi ra ngoài hít thở không khí".
Mộ Tử Khâm vẫn rất kiên nhẫn, ôm ngang người cô đi ra sân sau. Căn biệt thự này ở đỉnh núi, xung quanh được bao bọc bởi một màu xanh, cảnh sắc yên tĩnh. Dụ Vi Hề thở thật sâu, cảm thấy không khí đặc biệt tươi mát. Cô khẽ nói: "Mộ Tử Khâm, thả tôi xuống đi, anh ôm suốt cũng mệt rồi".
"Ai khiến em quan tâm tôi có mệt không". Mộ Tử Khâm liếc cô.
"Không phải anh nói tôi rất nặng sao?". Dụ Vi Hề lẩm bẩm.
"Lắm chuyện, em cứ ngắm phong cảnh đi". Mộ Tử Khâm không thèm nói nhiều với cô.
Vì vậy, Dụ Vi Hề im lặng trở lại, nằm trong vòng ôm của Mộ Tử Khâm lẳng lặng nhìn phong cảnh tựa như một bức tranh. Tay cô vòng qua ôm lưng anh, mặt cô dựa vào lồng ngực anh, lắng nghe tiếng tim đập đều đều. Đây là lần đầu tiên, Dụ Vi Hề cảm nhận thấy trên người Mộ Tử Khâm trên người có một loại cảm giác an toàn mãnh liệt.

Chương 15
Tuy rằng sau khi bị thương, thái độ của Mộ Tử Khâm với cô đã dịu dàng hơn rất nhiều, nhưng đến vấn đề uống thuốc bổ anh lại kiên quyết trước sau như một.
“Anh bỏ đi!”. Dụ Vi Hề hét lên.
“Đừng nhiều lời, uống hết cho anh!”. Mộ Tử Khâm vừa bưng một bát canh nóng hổi đến bên miệng cô vừa uy hiếp.
“Nhưng mà nhìn toàn là mỡ, cái này rốt cuộc là gì thế?”. Dụ Vi Hề bịt mũi, nhìn cái vật thể trắng trắng không xác định trong bát, nhíu chặt mày.
“Đây là móng giò hầm, uống vào có lợi cho cái chân bị thương của em”. Mộ Tử Khâm đưa thìa lại gần miệng cô.
Nhưng Dụ Vi Hề lắc đầu, có chết cũng không chịu uống, “Không đâu, uống vào tôi sẽ nôn ra mất!”.
“Dụ Vi Hề, em dám không nghe lời?”. Mộ Tử Khâm nheo mắt.
Dụ Vi Hề che miệng lại, bắt đầu ra điều kiện: “Anh uống thì tôi sẽ uống!”. Cô nhớ rõ Mộ Tử Khâm chưa bao giờ ăn thịt lợn thế nên chắc cô sẽ có thể chạy trốn khỏi số phận bi thảm này.
Ai ngờ Mộ Tử Khâm cụp mắt xuống, thở thật sâu sau đó nhắm mắt lại, ngửa cổ, cầm bát canh trong tay lên uống hết sạch. Dụ Vi Hề há hốc mồm, quả thực không thể tin được anh thực sự làm thế.
Sau đó, Mộ Tử Khâm đi xuống bếp, múc một bát canh mới bưng đến trước mặt cô: “Bây giờ thì em có thể uống được rồi chứ”.
Dụ Vi Hề hết cách, đành phải rưng rưng nước mắt khuất phục trước uy quyền của anh, từng ngụm từng ngụm uống hết bát canh đó.
Vốn tưởng cô sẽ tử nạn nhưng không ngờ người thật sự dính chưởng lại là Mộ Tử Khâm, uống bát canh đó xong anh nôn suốt một đêm.
Dụ Vi Hề vừa vỗ vỗ lưng anh vừa trách: “Anh chưa ăn thịt lợn bao giờ bây giờ tự nhiên lại đi ăn hết cả một bát canh chân giò toàn mỡ như thế nhất định sẽ có chuyện. Sao phải ra vẻ thế hả?”.
“Em tưởng anh muốn à?”. Mộ Tử Khâm lau miệng, “Nếu em ngoan ngoãn uống hết thì anh sẽ thế này chắc?”.
“Sao anh cứ nhất định phải bắt tôi uống?”. Dụ Vi Hề cau mày.
“Không uống nhỡ vết thương ở chân em lại nặng thêm thì làm thế nào?”. Mộ Tử Khâm trừng mắt lườm cô.
Hoá ra... là anh nghĩ cho cô.
Xem ra, con người Mộ Tử Khâm này cũng không đến mức hết thuốc chữa như cô nghĩ.
Mỗi lần nghĩ lại chuyện này, Dụ Vi Hề đều sẽ bất giác mỉm cười.
“Vi Hề, con ngây người cười cái gì thế?”. Hồ An Ny trong màn hình máy tính nghi hoặc hỏi.
Dụ Vi Hề định thần lại, lúc này mới nhớ ra mình đang chat webcam với người mẹ ở nước Mỹ xa xôi, sao tự dưng lại nghĩ đến Mộ Tử Khâm cơ chứ? Đúng là kỳ lạ.
“Vi Hề”, Hồ An Ny nháy nháy mắt với con gái, “Có phải vừa nghĩ đến mấy chuyện ngọt ngào với bạn trai phải không?”.
“Đâu ạ”. Dụ Vi Hề vội vã xua tay, “Con còn chưa có bạn trai”.
“Con cứ chê mẹ
<<1 ... 222324252627>>
Bài viết liên quan !

Tiểu thuyết Vợ Yêu Dịu Dàng Đến Điểm Danh-full

Tiểu thuyết Người Vợ Ở Riêng-full

Tiểu thuyết Tổng Giám Đốc Gạt Cưới-full

Tiểu thuyết Yêu Anh, Thật Đau Lòng!-full

Tiểu thuyết Mang Thai Hộ-full

Tiểu thuyết Yêu Em Xin Làm Chuyện Xấu-full

Tiểu thuyết Chồng Xấu Đến Quấy Rối-full

1234...323334»
VỀ TRANG CHỦ
Tải game online cho điện thoại
Từ khóa Google : , ,
Wap giải trí online, truyện tình cảm mới, hài ola tuyệt hay, đọc truyện ngắn tình yêu, hình nền 3d tình yêu, ảnh nền điện thoại, tải game miễn phí, trò chơi điện thoại
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
902/6192