watch sexy videos at nza-vids!

Vimini.Mobi

wap giải trí tổng hợp
Tải game online miễn phí cho điện thoại
Chơi game trực tuyến những game hay nhất
Kho ứng dụng android iphone ipad

Tiểu thuyết - Cô Bé Lọ Lem Của Lão Đại

Lượt xem :
cô mà nói, tìm một người có địa vị xã hội không khác biệt lắm yêu nhau rồi kết hôn mới là lý tưởng nhất .
Bởi vì Mạc Tiểu Mễ suy nghĩ có chút bảo thủ, còn bị Mạc mẹ dạy từ nhỏ nên luôn có thành kiến rằng : đàn ông càng tiền càng hư hỏng, càng nhiều tiền càng phong lưu!
Ân Trần chính là một ví dụ sống sờ sờ đó!
Mà vừa nhìn Giản Nhẫn là biết anh thuộc kiểu người được phụ nữ hâm mộ, cho dù anh không có tiền, chỉ riêng vẻ bề ngoài kia cũng đủ làm tiền vốn, đủ để dẫn dụ ong bướm rối rít bay về phía anh.
Đi theo Tiểu Cầu, Mạc Tiểu Mễ đi vào phòng ngủ của Giản Nhẫn ở lầu một.
Cô cảm thấy có chút kỳ quái, người bình thường không phải sẽ đem phòng ngủ đặt ở lầu hai hoặc là lầu ba sao? Sao lại chọn lầu một?
Trong phòng rất tối, Tiểu Cầu đi tới bên cửa sổ, kéo rèm che cửa sổ sát đất lên.
"Wa! Thật là đẹp!"
Mạc Tiểu Mễ bị kinh hãi bởi cảnh tượng trước mắt. Không giống với những cửa sổ sát đất khác, toàn bộ một mặt tường phía tây phòng ngủ là dùng kính thủy tinh trong suốt trang trí, mà sàn nhà bên cạnh bức tường thủy tinh đó được trải một tấm thảm lông màu trắng rất rộng, tấm thảm cùng với thảm cỏ phía bên kia tấm kính nhìn như nối liền thành một mảnh.
Mạc Tiểu Mễ chợt lộ ra nụ cười như trẻ con, thật nhanh cởi giày chạy tới, nhào cả người tới vách tường thủy tinh.
"Đẹp quá! Thật sự rất đẹp! Giống như cảnh đẹp chỉ có trong phim vậy."
Cô từ từ men theo vách tường thủy tinh trượt xuống, thân thể chầm chậm nằm xuống, thảm lông dày mềm mại thoải mái, qua giữa trưa ánh mặt trời chiếu nghiêng vào, ánh mặt trời mùa đông ấm áp, rơi vào trên mặt tựa như hôn tình nhân.
Mạc Tiểu Mễ ngón tay dán lên tấm thủy tinh, tựa hồ có thể chạm được thảm cỏ xanh bên kia tấm kính.
Tiểu Cầu lặng lẽ lui ra ngoài, tiện tay đóng cửa.
"Thích không?" Giản Nhẫn nửa nằm ở trên giường vẫn nhìn cô nãy giờ, ánh mắt giống như mộng ảo nhu hòa nhìn cô, lộ ra nụ cười thỏa mãn.
"Uh, rất thích rất thích cực kỳ thích. . . . . ."
"Thích thì ở đây cả đời đi."
Mạc Tiểu Mễ đột nhiên ngồi dậy, lúc này mới nhớ mình tới tìm Giản Nhẫn tính sổ , " Tại sao anh tự ý chuyên chở đồ của em?"
Cô bĩu môi, muốn làm ra vẻ mặt tức giận, thế nhưng căn phòng này quá đẹp, làm cô thích thú say mê, cả người cũng ngây ngất, chỉ là làm cho có vẻ tức giận, nhưng đáy mắt cùng khóe môi là ánh cười.
Giản Nhẫn chậc chậc lắc đầu một cái, "Thật là vô tình, anh suy nghĩ vì an toàn của em, mới đưa em vào ở trong nhà anh, đừng tưởng rằng bất kỳ người phụ nữ nào cũng có thể vào ở trong nhà của anh."
"Em không cần!" Mạc Tiểu Mễ bĩu môi, nhưng một con thỏ nhỏ chợt từ sân cỏ bên kia chạy tới, lông trắng như tuyết khiến Mạc Tiểu Mễ nhìn mê mẫn, xoay người lại úp sấp trên cửa kiếng, "Wa! Con thỏ thật đáng yêu."
Cô rất dễ dàng bị ảnh hưởng bởi ngoại hình có chút xinh đẹp, cho nên cô luôn rất dễ dàng bị dụ dỗ.
"Tới đây!" Giản Nhẫn bắt đầu bất mãn thái độ của cô.
Có lầm hay không? Anh mới là nhân vật chính, lại là bệnh nhân!
Cái cô gái lơ đảng này, mới đi vào thì bị tấm kính thủy tinh chống đạn làm cho mê hoặc coi như xong đi, hiện tại ngay cả đám thỏ con cũng có thể hấp dẫn chú ý của cô?
Mắt của cô ruốt cuộc là để làm cái gì? !
Mạc Tiểu Mễ chu miệng lên, lòng không cam tình không nguyện đi đến trước giường, dùng chân đạp vào cái chân không bị thương lộ ra ngoài của Giản Nhẫn, "Em cảnh cáo anh, về sau chưa có thương lượng với em không được tùy tiện quyết định a!"
Giản Nhẫn cũng không thèm để ý, một tay kéo cô, cô đừng không vững ngã vào trong ngực của anh, lòng cô hốt hoảng, vội vàng muốn hướng phía bên giường lăn xuống, kết quả chạm đến vết thương ở ngực của anh, anh kêu lên một tiếng, lập tức làm cô sợ tới mức không dám động.
"Có đè lên vết thương của anh hay không?" Mạc Tiểu Mễ lo lắng hỏi.
Giản Nhẫn đáy mắt thoáng qua một tia cười giảo hoạt, lại cố ý làm bộ dạng như rất đau, "Đúng vậy a, thật là đau, rất đau, rất đau."
"Để em xem, ngàn vạn lần không được động vào vết thương." Mạc Tiểu Mễ càng thêm lo lắng, đưa tay cởi áo của anh.
Thấy hành động "Cợt nhã" của cô Giản Nhẫn mỉm cười .
Chợt phát hiện vẻ mặt của anh không đúng, Mạc Tiểu Mễ cúi đầu hung hăng khẽ cắn ngực anh, "Khốn kiếp! Lại gạt em!"
Giản Nhẫn cười ha ha, bàn tay nâng gương mặt bé nhỏ của cô lên, nhìn thẳng đôi mắt to tròn ngay trước mặt, trên mặt biểu tình hài hước dần dần trở nên nghiêm túc.
Theo bản năng Mạc Tiểu Mễ liếm liếm môi, cảm thấy đôi môi khô ráo.
"Xem chừng em sẽ có vị rất ngon, rất ngon miệng." Đáng tiếc nghiêm túc không quá hai giây, Giản Nhẫn lại biến thành sắc lang cợt nhã, nắm cằm cô, cúi đầu hôn xuống.
Quả đấm của Mạc Tiểu Mễ chỉ đập một cái tượng trưng trên bờ vai anh, cuối cùng lại đổi thành ôm cổ của anh, mặc cho đầu lưỡi của anh xông tới quấn lấy mình, nhẹ nhàng mút, tỉ mỉ thâm dò từng góc trong miệng.
Cô rất ngọt, mùi vị so với lần trước tuyệt hơn nhiều.
Giản Nhẫn càng ngày càng trầm mê, hai cánh tay nắm chặt, thử dò xét lại hôn sâu hơn.
"Uh. . . . . ." Mạc Tiểu Mễ không thở được.
"Tiểu ngu ngốc, không biết dùng mũi thở sao?" Giản Nhẫn hơi lui về phía sau, Mạc Tiểu Mễ sắc mặt đỏ hồng, so hoa anh đào mùa xuân còn mềm mại mê người hơn, cổ họng của anh chợt có nuốt khan, thanh âm trầm thấp mà thô ráp, trong ánh mắt nổi lên ham muốn nồng đậm.
"Anh mới ngu ngốc, người nào giống như anh hôn lâu vậy!" Mạc Tiểu Mễ giận đến muốn cắn anh, kết quả lại bị Giản Nhẫn thừa cơ dùng sức mút cái lưỡi, một chút cảm giác tê ngứa từ đầu lưỡi truyền tới, giống như điện giật truyền tới toàn thân, lập tức liền mất đi năng lực hành động, hơi sức lập tức bị rút sạch.
Hồi lâu sau, Mạc Tiểu Mễ mới giật mình, Giản Nhẫn đã bỏ qua việc hôn miệng, chuyển tới hôn cổ của cô.
Mạc Tiểu Mễ mặc áo len cao cổ, bị Giản Nhẫn dùng sức kéo xuống dưới, lộ ra cái cổ tuyết trắng nhẹ nhàng liếm, lại dùng răng ma sát khẽ cắn nhẹ.
"À. . . . . . Nhột. . . . . . Không cần. . . . . ." Mạc Tiểu Mễ không nhịn được kêu lên.
Nghe Mạc Tiểu Mễ tiếng kêu, Giản Nhẫn càng xúc động, ngược lại tăng nhanh tốc độ tấn công, một tay men theo vạt áo của cô tiến vào trong thăm dò, tay đụng đến da thịt đã nóng lên, chậm chậm vuốt ve, dừng ở ngực, nhẹ nhàng xoa bóp khối to tròn mềm mại.
"A. . . . . . Khốn kiếp. . . . . . Anh muốn làm gì?" Mạc Tiểu Mễ đột nhiên thức tỉnh, đẩy Giản Nhẫn ra, giãy dụa muốn đứng lên.
Giản Nhẫn từ phía sau ôm lấy cô, ở bên tai cô nhẹ nhàng nói: "Em không phải cũng muốn thử một chút sao?"
Mặt Mạc Tiểu Mễ nóng lên đỏ hồng, nhưng mà giống như có ma lực vẫn mặc cho Giản Nhẫn ôm.
Không thể phủ nhận, cô đã hai mươi lăm tuổi nên đối với chuyện xảy ra giữa nam nữ, ít nhiều cũng có chút khát vọng, thỉnh thoảng cũng sẽ có một giấc mộng xuân, nhưng không biết tại sao, mỗi lần Ân Trần muốn tiến tới cũng bị cô cự tuyệt, cô cũng không biết mình tại sao lại không muốn.
Cô không phải kiểu phụ nữ bào thủ, nếu dục vọng trong thân thể dâng lên, sẽ chấp nhận ở bên cạnh người đó . . . . . . Á á á, xấu hổ quá!
"Ngụy biện! Hôm trước mới động thủ em cũng phản ứng như vậy!" Thấy trên đùi Giản Nhẫn đắp thạch cao, Mạc Tiểu Mễ chợt thức tỉnh, tay hướng đầu anh hung hăng đánh một cái, "Lúc này mà sắc tâm còn nổi lên được, tinh trùng lên tới não rồi sao? Đần!"
Giản Nhẫn ôm chặt cô, bên tai thổi khí nóng, "Vậy chờ anh khỏe lại, em liền chấp nhận, phải không?"
"Em không có nói như vậy!" Mạc Tiểu Mễ đỏ mặt phản bác.
Ánh mắt Giản Nhẫn tràn đầy cưng chi
<<1 ... 181920212223>>
Bài viết liên quan !

Tiểu thuyết Vợ Yêu Dịu Dàng Đến Điểm Danh-full

Tiểu thuyết Người Vợ Ở Riêng-full

Tiểu thuyết Tổng Giám Đốc Gạt Cưới-full

Tiểu thuyết Yêu Anh, Thật Đau Lòng!-full

Tiểu thuyết Mang Thai Hộ-full

Tiểu thuyết Yêu Em Xin Làm Chuyện Xấu-full

Tiểu thuyết Chồng Xấu Đến Quấy Rối-full

1234...323334»
VỀ TRANG CHỦ
Tải game online cho điện thoại
Từ khóa Google : , ,
Wap giải trí online, truyện tình cảm mới, hài ola tuyệt hay, đọc truyện ngắn tình yêu, hình nền 3d tình yêu, ảnh nền điện thoại, tải game miễn phí, trò chơi điện thoại
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
173/5463