:-O Ko lẽ chính bọn đó đã giết Lan Du!?
-Anh vẫn đang điều tra, thôi em vào lớp đi ko lại trễ!
-Vâng!.......
Tôi trả tấm ảnh lại cho Tử Kiên rồi quay đầu đi đến lớp. Sự việc diễn ra đột ngột quá! Xã hội bây giờ loạn hết rồi chắc, hở tí là chém giết tùm lum. Haizz…..mong sao mình được an phận!
Là lá la……Nguyên đẹp zai ơi, có gái gọi dậy nè! Húhú, gái gọi nè Nguyên ơi! Ko dậy là hun cái đấy nhá! Um moah! :-*
-Ash…..gì mà ồn ào thế???
Dương lăn người tức tối gắt. Nhạc quái gì mà kinh dị dữ vậy trời?
-NGUYÊN! ĐIỆN THOẠI MÀY RENG KÌA, TẮT GIÙM CÁI!!!!
-Mày im cho bố mày ngủ xem nào. Ông dậy ông tát vêu mồm bây giờ!
Nguyên ngái ngủ giật cái chăn lên kín cổ gầm gừ. Tiếng chuông báo thức độc nhất vô nhị vẫn reo vang nhức cả óc. Dương hậm hực bật dậy cầm cái điện thoại của Nguyên lên định bấm bút tắt. Ai ngờ mắt nhắm mắt mở thế nào lại ấn vào nút tăng âm lượng =.= Thế là cả hai anh chàng được một phen thót tim tỉnh ngủ luôn. Dương quăng điện thoại của Nguyên lên giường cậu, vừa vò đầu vừa nói:
-Tao đề nghị mày lần sau đổi chuông báo thức giùm! Cài đặt toàn mấy bài gì đâu.
-Ờ…..ờ…..
Phịch!
Khò……
Nguyên gật đầu cho có rồi chúi đầu xuống giường chổng mông lên ngủ tiếp (tục chết >”
Click!
-Oh yeah! Chuẩn quá chuẩn! :)) Lần này mày tiêu rồi con ạ, để xem còn dám có ý định tát vêu mồm ông nữa ko.
Dương lườm Nguyên nở nụ cười quỷ sứ >:) Anh vô tư huýt sáo mở laptop lên, chuyển tấm hình độc từ điện thoại sang thẻ nhớ rồi rút nó ra, cho vào đầu đọc cắm vào máy.
-Ái chà, rõ phết! Share trên facebook thì còn gì bằng, háháhá! Post lên dìm hàng chơi! =))~
Dương click chuột vào chữ “Share” trên màn hình, miệng vẫn ko ngừng cười. Xong xuôi, anh tắt máy rồi đi vào phòng tắm để vệ sinh cá nhân chuẩn bị đi làm.
*7:15 a.m:
Đã 30 phút trôi qua mà Nguyên vẫn nằm ngủ ngon lành với tư thế đó. Dương nhìn cậu một cách ngán ngẩm, anh thẳng chân đạp vào mông Nguyên khiến cậu lăn lộn cổ lọt khỏi giường. Như đã có thể cảm nhận được cảm giác, Nguyên vùng dậy gào lên:
-Thằng khốn nào dám đạp vào mông ông thế hả? Có ngon ra mặt solo nào!!!
-Solo cái đầu mày! – Dương đẩy đầu Nguyên một cái – Dậy mau, còn 15 phút để mày có mặt tại lớp đấy!
-HẢ? TRỜI ƠI SAO KO KÊU TAO DẬY!?? ÁÁ, TRỄ RỒI!!!!!!
Nguyên lật đật bật dậy mở tủ quần áo ra, vơ đại cái áo sơ mi rồi vứt lại chỗ Dương nhờ anh ủi, còn mình đâm thẳng vào phòng tắm.
Dương cười ha hả rồi đi ủi nhanh cái áo cho Nguyên. Anh đang thử tưởng tượng cảnh Nguyên thấy dáng ngủ khó đỡ lúc nãy của mình bị đăng lên mạng. Ôi dã man con ngan thật! =">">~
End Chap 14.
Chap 15:
-Phù…..may quá vẫn đến kịp!
Nguyên mở cửa lớp bước vào mà thở phào nhẹ nhõm. Nhưng chỉ “nhẹ” chưa đầy 3s, toàn bộ những đôi mắt có trong lớp học đều hướng về cậu một cách kì lạ.
-Sao vậy? Tự nhiên mọi người nhìn tôi cứ như thú lạ thế? o_O
Nguyên khó hiểu đi về chỗ chậm chạp, mắt cậu ngó nghiêng thăm dò. Lạ thật! Họ tủm tỉm cười, có đứa lấy tay che miệng và cứ chỉ trỏ vào cậu. Vừa kéo ghế ngồi xuống, Thiên Phong quay người qua cười rất tươi với vẻ mặt hóm hỉnh:
-Nguyên, tôi công nhận cậu chụp hình rất ảnh!
-Hả? Tôi chụp hình lúc nào mà ăn với ko ăn!?
-Cậu giả ngu à? Hình hot cực luôn nhé, rất nhiều lượt xem trên facebook.
Thiên Phong bật điện thoại và truy cập vào facebook cho Nguyên xem. Nguyên ngờ vực cầm lấy điện thoại bạn mình chờ nạp dữ liệu ảnh.
34%.......
57%.......
82%.......
97%.......
Một hình ảnh rất chi là….độc hiện ra. Nó có một ma lực rất ghê gớm. Nó làm cho Nguyên đơ người ra, hai mắt mở to kinh ngạc, môi cậu giật giật như đang rủa ai đó rất cay nghiệt. Lướt mắt xuống dòng chữ giới thiệu ảnh mà cậu tức muốn sùi bọt mép:
“Các bạn có thấy anh chàng này rất đẹp trai và ấn tượng ko? Hiện nay chàng đang học tại trường Đại học Banwa, lớp A khoa Y dược. Hãy share hình ảnh này cho tất cả mọi người trên face, và nhớ like mạnh nhé, đặc biệt là các sinh viên trường Banwa. >:) 1 like = đá một cái vào mông. Chàng ấy sẽ rất vui nếu thấy các bạn like nhiệt tình! =">">~”
1084 like.
157 comment.
0 unlike.
1007 share.
Những dòng chữ trên màn hình điện thoại đập vào mắt Nguyên ko chút thương tiếc. Thiên Phong nhanh nhảu:
-Thấy chưa? Đã bảo cậu chụp rất ăn ảnh. Chưa đầy 1 tiếng mà có nhiêu đây lượt xem thì đúng là kỉ lục. Vào đọc comment nghen!
Anh đưa tay bấm vào chữ “Comment” dưới tấm hình, lát sau nó hiện ra một đống lời bình luận. Choáng váng!
“Woa…..đáng yêu quá đi, cho em xin face chàng này đi anh!
“Haha, tướng ngủ độc nhờ, like like like like!!!!!! =))”
“Lần sau up nhiều tí nha anh, trùi ui cái mặt baby kìa :x iu chết đi được”
“Rất có triển vọng nha >:) phát huy tiếp nha em zai”
………………
Mặt Nguyên đỏ phừng phừng thấp thoáng lửa hận trả điện thoại lại cho Phong. Cái tên facebook “Dương Manlỳ” đã tự tố cáo ai là thủ phạm của chuyện này. Cậu tức tối gầm lên:
-THẰNG CHẾT TIỆT, TAO SẼ GIẾT MÀY!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
(Dương: Hắt xì…..hic…..chuẩn bị cảm nữa rồi…..đi kiếm thuốc thôi! >”
-Hahahahaha!
Hạ Quyên cười lăn lộn, nghiêng ngả sau khi biết chuyện Nguyên bị đăng hình độc lên mạng.
-Ôi trời ơi…..ko ngờ luôn, hại não quá! =)) – Cô đưa tay vuốt ngực để bình tĩnh lại.
-Đây là anh chàng mới vô lớp Y dược thật đó hả? Mất hình tượng quá…..:)) nhưng vẫn đẹp trai cực! :x – Một cô bạn gái ráng nín cười.
-Haha, đỡ ko nổi. Tí nữa nghỉ giải lao phải đi kiếm chọc cho chết luôn mới được.
Hạ Quyên cười gian xảo.
*Lớp của Hải Thanh:
-Ê ê tụi bây, coi tấm hình con bạn tao mới tag vô nè, tếu quá trời!!!
Một anh chàng lanh chanh chạy xuống chỗ cuối lớp ngồi buôn chuyện với hội con trai mê game. Cả đám tụ tập chụm đầu vào coi, sau đó bật cười ha hả như một lũ bệnh vừa trốn trại. Liễu Phi tò mò đi lại chỗ một cô gái hỏi:
-Chuyện gì mà mọi người cười dữ vậy?
-Ồ Liễu Phi, xem cái này vui lắm nè. – Cô bạn đó chìa cái điện thoại ra trước mặt Liễu Phi.
Cô cũng ko ngoại lệ khi vừa xem xong tấm hình, nhưng tế nhị hơn là cô ko dám cười lớn, chỉ nhoẻn miệng mà thôi. Liễu Phi nhẹ nhàng về chỗ ngồi và khều vai Hải Thanh:
-Tôi biết có chuyện gì rồi!
-Chuyện gì vậy? :-/ - Hải Thanh hỏi.
-Một tấm hình của anh chàng nào đó bên lớp Y dược bị đăng lên mạng do có tư thế ngủ rất lạ. :P
-Lạ như thế nào?
-Cậu lại chỗ Nhã Nhi xem đi, cô ấy vẫn đang mở đấy!
-Ờ.
Hải Thanh đứng dậy tiến thẳng về phía bàn của Nhã Nhi – Khối phó khoa Kinh tế. Anh mỉm cười hỏi:
-Nhã Nhi, có thể cho tôi xem cái hình mà nãy giờ mọi người đang xem ko?
-Hihi, tất nhiên rồi, cậu xem đi, xem xong đừng chết ngất vì cười nhé!
Hải Thanh cảm ơn Nhã Nhi rồi nhẹ nhàng cầm điện thoại của cô lên. Nhờ mái tóc màu đỏ đặc trưng mà anh có thể nhận ra ngay người trong hình là ai. Anh cố gắng giữ cái miệng của mình ko cười quá lớn tiếng, lòng thầm nghĩ:
“Trời ạ…..đúng là….. Hết sức tưởng tượng! Hahaha.”
Thanh Nguyên.
Một ngày tồi tệ ê cả mặt!
Thằng khốn Dương quỷ sứ ấy…..nhất định về nhà tôi sẽ lấy gối đập đầu nó ngay.
Chưa được nửa buổi mà tôi đã trở thành người vô cùng nổi tiếng, đi ra khỏi lớp rồi mà bọn trong lớp vẫn ko thôi đùa giỡn. Tức thật, thằng bạn thân của tôi quá ********! X-(
Đứng trước cửa lớp Hạ Quyên, tôi vừa muốn vào rủ em đi ăn trưa mà vừa muốn ko. Chắc chắn em đã biết chuyện tấm hình ấy. Ôi với tính cách của em, tôi mà chường mặ