Tiểu thuyết Cô Vợ Trẻ Con Mười Triệu Của Tổng Giám-full
Lượt xem :
/>
Anh nói không sai, thật sự cô làm gì có quyền cự tuyệt
Liễu Duy Nhu chỉ có thể mặc anh quyết định
Anh tiến vào từ sau lưng cô, âm thầm và mạnh mẽ rút ra cắm vào
Cô cắn môi, thừa nhận là anh làm cô thấy thích thú
Mặc dù bây giờ không phải là cô mong muốn quan hệ, nhưng phản ứng sinh lý lại khiến cô không thể nào khống chế
Anh ta quả nhiên là cao thủ tình dục, anh cùng cô trải qua quan hệ có mấy lần thôi, mà anh ta đã tìm ra những nơi nhạy cảm của cô
Một bên anh đâm vào, một bên lại xoa bóp đầy đặn của cô, mỗi lần xuyên qua xuyên lại đều là trực tiếp đi vào nơi sâu nhất của cô
"A.....". Cô cắn môi không để cho mình phát ra tiếng rên rỉ
Cảm giác yêu đương vụng trộm lại kích thích giác quan của hai người, cao trào nhanh chóng xuất hiện
Anh chợt rút ra, đem mầm mống phun ra trên đùi cô
Song, kích tình ngắn ngủ qua đi, hai người đều im lặng
Liễu Duy Nhu khóc
Cô không muốn khóc, bởi vì anh nói đúng, giao dịch được thành lập và cô không có quyền cự tuyệt, tất nhiên cũng không có quyền khóc
Nhưng cô không nhịn được uất ức
Đông Phương Thuật nhìn nước mắt cô tuôn rơi, bàn tay nắm chặt, cũng không hề vươn ra lau giúp cô
"Cho dù tôi bán cho anh.... Anh cũng không thể sỉ nhục tôi như vậy". Liễu Duy Nhu không cam chịu nói
"Em dám nói, vừa rồi em không thấy vui sướng, chỉ cảm thấy tủi nhục sao?". Đông Phương Thuật là người không bao giờ nhường nhịn ai, làm sao lại có thể nói anh sỉ nhục cô
"Tôi không muốn cùng anh cãi cọ, bởi vì tôi cầm của anh mười triệu, cho nên dù có bị anh sỉ nhục tôi vẫn phải nhẫn nhịn nói cám ơn anh"
Liễu Duy Nhu hướng anh nói xong, đau lòng xoay người rời đi
....
"Tâm tình cậu không vui."
Đây là câu tự thuật không phải là câu nghi vấn
Trợ lý của Đông Phương Thuật , Dư Kiện sau khi bước vào phòng thì hướng phía anh nói
Đông Phương Thuật ngẩng đầu lạnh lùng liếc cậu ta một cái, có lúc anh thật hối hận vì để Dư Kiện làm trợ lý, không phải bởi vì cậu ta không có năng lực, mà là người có thể dễ dàng nhìn thấu tâm tình người khác, thật đúng là một chút riêng tư cũng không có
Anh còn được rất nhiều tiền bối trong giới kinh doanh khen ngợi là người chín chắn, cho dù có cẩn thận quan sát nét mặt anh, cũng chưa chắc nhìn ra tâm trạng của anh là tốt hay xấu
Nhưng Dư Kiện lại có thể nhìn thấu tâm trạng của anh
Anh thật sự có tâm trạng không tốt, bởi vì nước mắt của Liễu Duy Nhu, bởi vì cảm xúc của anh lại bị dao động bởi một người phụ nữ
Dư Kiện không hy vọng Đông Phương Thuật sẽ có phản ứng, nhưng cậu ta là ông chủ của mình. Do đó anh chỉ cần nhìn nét mặt, nhanh chóng thông minh đổi đề tài
"Đầu tháng sau cậu qua Thượng Hải công tác, trong đó có một buổi đấu giá từ thiện mà cậu phải tham dự, buổi đấu giá có quy định phải mang theo bạn gái, cậu có muốn tớ giúp cậu liên lạc với cô Lâm Lệ, muốn cô ấy buổi tối tham gia cùng với cậu không?"
Lâm Lệ là bạn gái tri kỉ của Đông Phương Thuật ở Thượng Hải, đồng thời cũng là người thiết kế quần áo có tiếng tại Thượng Hiair
Đông Phương Thuật vốn là đồng ý, nhưng bỗng nhiên anh nhớ ra một người khác thích hợp hơn --- bởi vì gia cảnh nhà cô, Liễu Duy Nhu chắc chưa từng xuất ngoại, hơn nữa trường học cô đã được nghỉ lễ, ah có thể mang cô đến Thượng Hải với mình, thuận lợi cùng vui vẻ mua sắm
Có đièu , Đông Phương Thuật nhất định không thừa nhận mình đang lấy lòng Liễu Duy Nhu,đồng thời muốn cô tha thứ mình
"Không, tớ sẽ tự mình mang bạn gái đến"
"Được"
"Chỉ là phải sửa lại chút"
"Tại sao?"
"Bởi vì tớ sẽ dẫn bạn gái là người Đài Loan cùng bay đến Thượng Hải"
Dư Kiện ghi chép lại yêu cầu của ông chủ, không biết vì sao, anh có cảm giác ông chủ sau khi nói ra chuyện này, tâm trạng dường như có chuyển biến tốt.
Chương 7
Anh ta muốn cô cùng đi Thượng Hải với anh ta, cô chỉ cần cầm hộ chiếu đến, mọi thứ đều đã được sắp xếp sẵn, đến lúc đó sẽ có tài xế lái xe đưa cô đến sân bay, cô chỉ cần đi người không là được rồi, không cần chuẩn bị hành lý cũng được, có gì qua Thượng Hải sẽ mua sau
Bởi vì hoàn cảnh gia đình, nên Liễu Duy Nhu chưa từng ra nước ngoài
Trước đây đi học, thường nghe bạn bè nói chuyện rằng kỳ nghỉ đông, nghỉ hè họ cùng ba mẹ ra nước ngoài , cô chỉ có thể dấu niềm hâm mộ vào sâu trong lòng, cũng chưa bao giờ nói mơ ước này cho mẹ biết, bởi vì cô không muốn mẹ mình có thêm nỗi lo
Từ lần trước Đông Phương Thuật ở trong phòng cất đồ muốn cô, khiến cô phải khóc, sau đó suốt 2 tuần lễ anh ta cũng không gọi điện thoại đến
Cô âm thầm cầu nguyện anh ta sẽ chán cô, nhưng mà lại không được như vậy
Liễu Duy Nhu còn rất giận, giận anh ta tùy tiện muốn làm gì thì làm
Vì đi Thượng Hải, cô phải nói dối mẹ , nói rằng nghỉ hè bạn bè rủ cô đến quên ở Hoa Liên du lịch, mẹ không hề nghi ngờ gì hết, thậm chí còn cổ vũ cô hãy đi ra ngoài nhiều hơn
Bởi vì Tiểu Hiền đã xuất viện, mà cơ thể bây giờ tốt hơn rất nhiều so với trước, hơn nữa vì tập đoàn đòi nợ tìm đến cửa nên ba cô trốn tránh không dám về nhà, vì vậy trong nhà cũng yên bình hẳn
Mẹ nói xin lỗi cô, nói chưa bao giờ cho cô được một cuộc sống như những cô gái bình thường, bà không muốn cô vì gia đình mà phải vất vả như vậy
Liễu Duy Nhu an ủi mẹ, nói mẹ đừng nghĩ ngợi nhiều
"Con ở lại đó chơi vài ngày cho vui vẻ rồi hãy về". Mẹ vừa giúp cô thu dọn quần áo vừa nói
"Chỉ có 3 ngày thôi mẹ, ba ngày sau con sẽ trở về".
"Ngày hôm đó người đưa con đến khách sạn là học trưởng sao?". Mẹ nháy nháy mắt mờ ám hỏi
Liễu Duy Nhu dừng lại động tác gấp quần áo, có chút im lặng,không phải là mẹ cho rằng cô cùng ra ngoài với học trưởng cho nên mới mong cô đi vài ngày chứ?
"Mẹ, con và học trưởng thật sự chỉ có quan hệ đơn thuần là học trưởng- học muội 0. Có lẽ họ đã từng có quan hệ, nhưng bây giờ cô đã hạ quyết tâm
Gần đây cô dần dần xa cách Trương Duy Hào, cô cho rằng có nhiều người tốt hơn cô yêu anh, cô chỉ là một người phụ nữ vì tiền mà bán đi cơ thể mình, nếu để cho mọi người biết chuyện này nhất định sẽ khinh bỉ cô biết chừng nào
"Quan hệ đơn thuần mà tay trong tay?". . Liễu Di cho rằng con gái đang ngượng ngùng:" Thật ra con cũng đã đến tuổi có thể quen bạn trai, mẹ cũng không phải là người cổ hủ, mẹ sẽ không phản đối con"
"Mẹ, không phải giống như lời mẹ nói đâu...". Liễu Duy Nhu nghe mẹ nói mà vừa bực lại vừa buồn cười:" Con cùng học trưởng.... Không thích hợp"
Liễu Duy Nhu nói kín đáo
"Làm sao mà không thích hợp? Chẳng lẽ là cậu ta không thích nhà chúng ta nghèo?"
"Mẹ, học trưởng không phải là người như vậy, là con không tốt , con không xứng với anh ấy"
Liễu Di nghe con gái nói như vậy, trong nhất thời dâng lên cảm xúc đau thương
"Tiểu Nhu, mẹ thật xin lỗi con...."
"Mẹ , mẹ đừng như vậy". Là cô nhận thấy mình không xứng với học trưởng, nguyên nhân không phải do mẹ:"Con của mẹ xinh đẹp như vậy, tương lai tìm người đàn ông thế nào mà không được, đúng không mẹ?"
Cô cố làm không khí trở nên vui vẻ, hơn nữa còn ôm mẹ một cái
"Đúng vậy, con gái mẹ rất xinh đẹp , tính tình lai rất tốt"
"Mẹ, con với mẹ nói như vậy có phải rất giống mẹ hát con khen hay không?". Liễu Duy Nhu cù