watch sexy videos at nza-vids!

Vimini.Mobi

wap giải trí tổng hợp
Tải game online miễn phí cho điện thoại
Chơi game trực tuyến những game hay nhất
Kho ứng dụng android iphone ipad

Tiểu thuyết Dùng Hấp Dẫn Hạ Gục Anh-full

Lượt xem :
thật tôi không muốn để anh ôm vai tôi, như vậy thật không minh bạch dắt bạn gái vào tiệc cưới thì tính cái gì. Trong trường hợp này, khí chất hào phóng là thứ nhất, ngàn vạn lần không thể có vẻ không được tự nhiên, càng không thể giận dỗi. Vì thế tôi chỉ có thể tùy ý anh ôm, tùy ý để tim đập gia tốc, tùy ý bàn tay chảy mồ hôi. . . . . .

Đại sảnh đột nhiên náo nhiệt hơn. Tôi quay đầu, liếc mắt một cái liền thấy được thân ảnh quen thuộc, Trần Diệu Thiên! Dáng người cao lớn của anh trong đám đông dễ dàng nhận ra, vẻ mặt đường hoàng, tươi cười tùy ý nhưng lại làm cho người ta không thể không chú ý.

Nói nói cười cười, Trần Diệu Thiên đột nhiên ôm chầm cô dâu, nói với chú rễ, “Tôi nói này bạn thân, vợ anh chỉ là vợ nhỏ của tôi!” Anh ta không mặc áo khoác, cà- vạt không thắt, quần áo trong còn buông lỏng ra vài cái cúc áo, miệng thì hút xì gà, từng ngụm khói bay lên, vẻ mặt ăn chơi trác táng thể hiện rõ vẻ hào phóng cùng lỗ mảng. Cô dâu ở trong lòng ngực anh, khẽ giãy dụa, cười nói, “Anh Thiên, đừng đùa em nữa.” “Ai đùa em?” Anh ta nhìn cô gái trong lòng, phun ra một ngụm khói trên mặt cô ta, “Ai dám đùa em, anh phế nó đi!”

Tôi càng xem càng cảm thấy khó hiểu, làm sao mà tôi có thể quen với người như thế nhỉ? Kì quái! Tốt nhất đừng để anh ta nhìn thấy tôi, nhưng không chào hỏi thì thật là không được. Tôi thật không muốn để cho người ta biết tôi quen biết Trần Diệu Thiên.

“Hi!” Một tiếng nói ngọt ngào vang lên, tôi quay đầu qua nhìn. Lưu Tuệ đang đi đến, váy dài trang nhã, gợi cảm lại thanh cao. Cô ấy đến trước mặt chúng tôi, giơ chén rượu lên chạm với Lí Minh Ngôn, mặt cười quyến rũ động lòng người. Hai người cheers, mặt cô ấy ửng đỏ, giọng nói trong trẻo dễ nghe, “Buổi tối có rảnh không?”

Lí Minh Ngôn đột nhiên nắm cánh tay của tôi, anh nhìn tôi cười cười, nói với Lưu Tuệ, “Cái này phải hỏi Chân Tâm .” Cái này thoạt nhìn thật sự là vô cùng thân thiết, còn không kịp cao hứng đã cảm giác được anh ôm cánh tay tôi cứng ngắc .

“Bà xã, phê chuẩn không?” Anh quay đầu, ý cười trong suốt hỏi tôi. Ôn nhu trong mắt kia, tình cảm dây dưa không rõ kia, giống như tôi thật chính là cô gái anh âu yếm nhất vậy. Nhưng tôi biết không phải vậy, căn bản không phải như vậy . . . . . .

Nhưng vì sao tôi không đẩy ra anh rống to một câu, “Cút ngay! Ai là bà xã của anh!” Ngược lại lại nhìn thật lâu vào đáy mắt ôn nhu của anh. . . . . . Nếu là ôn nhu thật dành cho tôi thì tốt biết bao nhiêu. . . . . . Nếu là thật thì tốt biết bao nhiêu. . . . . .

“Em sẽ không chiếm dụng thời gian của hai người .” Lưu Tuệ khẽ cười. Tuy rằng tư thái của cô ấy vẫn là tuyệt đẹp như vậy, trang phục cả người màu trắng. Cô ấy bưng ly rượu, một mình ở không trung làm động tác cheers, sau đó ngửa đầu uống hết ly rượu.

Cô ấy cười, hai mắt bình tĩnh nhìn tôi, “Thật sự là cô thay đổi nhiều lắm, chúc phúc hai người.” Nhưng ánh mắt cô ấy lại chẳng có chút nào thật sự chúc mừng, giống như là. . . . . . tôi có phiền toái ? Nói xong cô ấy xoay người, tao nhã rời đi.

Tôi giật mình kinh ngạc, hình như đây là lần đầu tiên cô ấy trực diện nói chuyện với tôi?

Khi tôi nhìn về phía Lí Minh Ngôn, ánh mắt anh vẫn như cũ dừng lại ở bóng dáng Lưu Tuệ đã đi xa, tay nắm tay tôi không biết ở khi nào thì cũng đã lặng yên buông xuống. . . . . .

Cảm giác mát lạnh trên bàn tay một đường lan truyền tới đáy lòng, tôi đứng đần người, cũng không dám lại quay đầu thăm dò ánh mắt của anh.

“Sao đứng ngây người thế?” Lí Minh Ngôn đột nhiên nắm tay tôi lên hỏi. Tôi thật muốn nói cho anh biết anh là mối tình đầu của em! Anh một bên tặng quà cho tôi chơi trò mập mờ một bên làm trò kéo tôi đối mặt với tình nhân cũ anh nhớ mãi không quên! Anh— mẹ nó rốt cuộc đã cho tôi là bánh bao a bánh bao ~~!

Giận cho dữ lắm, cuối cùng cũng chỉ là miễn cưỡng cười cười. Tôi không nói ra miệng được mà! Cho dù quan hệ hai người chúng tôi bị anh làm cho ù ù cạc cạc như vậy nhưng ngay cả một câu nghi ngờ tôi cũng không dám nói ra! Tôi — mẹ nó thật chính là một cái bánh bao ngu ngốc mà!

“Vừa mới anh không phải nói giỡn đâu.” Anh đột nhiên nắm chặt tay tôi. Tôi vô tình ngẩng đầu, nhìn vào ánh mắt vô cùng ôn nhu của anh. Anh dừng ở tôi, dùng ngữ khí mềm nhẹ mà lại trịnh trọng nói, “Chúng ta đính hôn, có thể chứ?”

. . . . . . Tôi hoàn toàn đần người, chỉ biết ngây ngốc nhìn anh, nói chẳng ra lời nào. Sau đó ở trong mắt tôi khoảng cách của anh và tôi càng ngày càng gần, càng ngày càng gần càng ngày càng gần, mãi đến môi của anh nhẹ nhàng đụng vào môi của tôi, cả người tôi run lên như bị điện giật!

Anh nắm vai tôi, ở bên tai tôi thấp giọng nói, “Anh không biết lãng mạn, không phải là một người yêu tốt tính, nhưng anh nhất định là một người chồng có trách nhiệm . Gả cho anh đi, Chân Tâm, anh nguyện ý nuôi em cả đời.” Tay tôi run run, tôi cảm giác ngay cả ngũ tạng lục phủ cũng cùng run rẩy không ngừng. Tôi kích động khó có thể tự chế, hung hăng bắt lấy quần áo của anh, tôi cần phải dùng sức cầm cái gì để ổn định chính mình, bằng không tôi thật sợ trái tim sẽ từ trong cổ họng nhảy ra.

. . . . . . Tôi được cầu hôn ! Tôi thật sự được cầu hôn ! Là trịnh trọng nghiêm túc được cầu hôn!

Sống suốt hai mươi bốn năm nay, tôi được người trong lòng, người mà lúc nào cũng cao cao tại thượng cầu hôn ! !

Khi lần thứ hai tôi cam chịu giảm thể trọng mà sự nghiệp cũng không hề thành công lại được một người đàn ông muốn tiền có tiền, muốn dáng người có dáng người, muốn có sự nghiệp là có sự nghiệp —- được một con rùa vàng cầu hôn ! ! !

Đây là mộng đó, đây là mộng đó, đây khẳng định là mộng thật rồi. . . . . . >”

Thật lâu thật lâu sau tôi cũng không được câu nào, mãi đến khi tiếng chuông điện thoại Lí Minh Ngôn vang lên, tôi mới từ từ hồi phục lại tinh thần. Anh tiếp điện thoại, thái độ dần dần trở nên nghiêm túc. Tựa hồ là trong đại sảnh hơn ồn ào, anh lấy ánh mắt bảo tôi, sau đó liền đi nhanh đi ra ngoài.

Tôi khờ lăng nhìn bóng dáng anh, mãi đến anh hoàn toàn biến mất ở ngoài đại, không còn nhìn thấy anh được nữa tôi mới thu hồi tầm mắt, sau đó chỉ ngây ngốc đứng cười.

Cười đủ rồi, lấy lại tinh thần mới phát hiện những người khác đều tốp năm tốp ba hoặc nói nhỏ hoặc cười nói, chỉ có một mình tôi đứng ngốc như vậy. Lí Minh Ngôn vừa đi khỏi là tôi nhưng lại cảm thấy mình đứng ở nơi này thật là dư thừa thật là trống trải. Giống như là một cái quán nhỏ bị đặt kế bên một cái nhà hàng thật xa xỉ!!!

Càng nghĩ càng xấu hổ, càng xấu hổ lại càng không biết tay chân nên đặt chỗ nào. Kỳ thật tôi cũng muốn tìm người nói chuyện để mình thoạt nhìn chẳng phải ngốc nghếch, nhưng mà tôi chẳng quen ai cả. Hơn nữa bọn họ đều có vẻ bận rộn như vậy, trò chuyện với nhau thật vui, làm cho tôi có thể không biết xấu hổ mạo muội tiến lên. Trong lúc vô tình thì đại sảnh truyền đến một tiếng cười quen thuộc. . . . . . Trần Diệu Thiên, đúng rồi, tôi quen với anh!

Xoay người, liếc mắt một đã thì thấy anh ngay, đồng thời cũng thấy được Lưu Tuệ. Cô ấy không biết khi nào thì đã gia nhập vào đám người trẻ tuổi đằng kia, đứng ở bên người Trần Diệu Thiên, vừa cười vừa nói cô ấy thường thường làm ra biểu tình vui đùa ầm ĩ hoặc là giận dữ đánh anh vài cái. Mà Trần Diệu Thiên cũng một bộ dạng cợt nhả hào phóng không kềm chế được lưu manh.

Chương 23: Buồn vui xảy ra vào ban đêm
Xoay người, liếc mắt một đã thì thấy anh ngay, đồng thời cũng thấy được Lưu Tuệ. Cô ấy không biết khi nào thì đã gia nhập vào đám người trẻ
<<1 ... 2829303132 ... 62>>
Bài viết liên quan !

Tiểu thuyết Vợ Yêu Dịu Dàng Đến Điểm Danh-full

Tiểu thuyết Người Vợ Ở Riêng-full

Tiểu thuyết Tổng Giám Đốc Gạt Cưới-full

Tiểu thuyết Yêu Anh, Thật Đau Lòng!-full

Tiểu thuyết Mang Thai Hộ-full

Tiểu thuyết Yêu Em Xin Làm Chuyện Xấu-full

Tiểu thuyết Chồng Xấu Đến Quấy Rối-full

1234...323334»
VỀ TRANG CHỦ
Tải game online cho điện thoại
Từ khóa Google : , ,
Wap giải trí online, truyện tình cảm mới, hài ola tuyệt hay, đọc truyện ngắn tình yêu, hình nền 3d tình yêu, ảnh nền điện thoại, tải game miễn phí, trò chơi điện thoại
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
455/4878