watch sexy videos at nza-vids!

Vimini.Mobi

wap giải trí tổng hợp
Tải game online miễn phí cho điện thoại
Chơi game trực tuyến những game hay nhất
Kho ứng dụng android iphone ipad

Tiểu thuyết Hạnh Phúc Ước Hẹn

Lượt xem :
lần nữa cô sẽ không thể hồi phục được.

Chu Lập Đông cầm điện thoại không muốn đặt xuống, vừa rồi rõ ràng anh nghe thấy tiếng cô khóc, rõ ràng anh nghe thấy giọng nói không thể bi thương hơn được nữa của cô: "Tôi là Hác Tư Nguyên!" Giọng nói này như vang vọng bên tai anh, càng lúc càng lớn rồi đột ngột nổ bùng lên trong đầu anh, khói nồng nồng tràn khắp lục phủ ngũ tạng.

"Tư Nguyên, xin lỗi!" Anh nói không thành tiếng.

Nhân viên thư ký nhìn thấy Chu Lập Đông đưa tay ôm ngực, mặt mày nhăn nhó, miệng không ngừng lẩm bẩm, khóe miệng chảy ra một vệt máu.

Nghĩ rằng có chuyện không hay nên vội vàng đưa anh đi bệnh viện.

"Chảy máu dạ dày, cũng may là đưa đến kịp thời!" Bác sĩ nói vói Thẩm Khánh Sơn.

Thẩm Khánh Sơn thở phào nhẹ nhõm, nói với thư ký của Chu Lập Đông: "Lần này may mà có cậu!"

Nhân viên thư ký không dám nhận công, vội vàng nói: "Phó tổng giám đốc Chu là người may mắn!”

Thẩm Khánh Sơn nhìn quanh rồi nói: "Phiền cậu thông báo cho Thẩm Lợi, để con gái tôi đến bệnh viện!"

Nhân viên thư ký vội vàng nghe lời.

Lúc Chu Lập Đông tỉnh lại, xung quanh anh tối đen. Anh động cựa, cảm thấy một phần cơ thể vô cùng đau đớn, "Đây có phải là địa ngục không?" Anh tự hỏi.

Nghĩ đến địa ngục, bỗng nhiên anh nhớ đến Hác Tư Nguyên, anh đã gọi điện thoại cho cô. Lẽ nào hai người đã âm dương xa cách? Anh vẫn chưa nói với cô anh hối hận như thế nào. Dường như ở trong bóng tối quá lâu anh mới nhận thấy một tia sáng.

Cửa được mở ra, ánh đèn ngoài hành lang hắt vào trong phòng.

Có người nhẹ nhàng bước vào, áp sát người bên cạnh anh, cầm lấy tay anh khẽ gọi: "Lập Đông, Lập Đông!"

Chu Lập Đông không muốn trả lời.

Cửa phòng lại được đẩy ra, lần này là bác sĩ trực ca: "Cô Thẩm!" Bác sĩ khách khí chào Thẩm Lợi.

"Rốc cuộc anh ấy thế nào rồi? Vì sao mãi không tỉnh?" Thẩm Lợi hỏi.

"Anh ấy mệt quá, chúng tôi đã tiêm cho anh ấy ít thuốc an thần, hy vọng anh ấy có thể nghỉ ngơi!" Bác sĩ thấy Chu Lập Đông không có điều gì đáng e ngại

nên sang phòng bệnh khác.

Thẩm Lợi ngồi một lát, cảm thấy nhàm chán, sau khi ra ngoài nghe điện thoại, cô không quay lại nữa.

Giữa đêm khuya, bốn bề tĩnh mịch đến đáng sợ; Chu Lập Đông muốn nhắm mắt đi nghỉ nhưng không sao ngủ được, trong đầu anh chỉ hiện lên hình ảnh của Hác Tư Nguyên, rồi bóng dáng của cô dần dần rời xa, anh muốn giữ lại nhưng không sao giữ đuợc!

Cho đến khi trời sáng, anh mới mơ hồ ngủ thiếp đi.

Vừa ngủ được một lát, có người đến thăm, đó là bà Thẩm và bảo mẫu mang cháo cho anh.

Bà Thẩm nhìn thấy dáng vẻ mệt mỏi của Chu Lập Đông liền nói: "Bố con nói để con yên tâm nghỉ ngơi, công ty đã có ông ấy lo!"

Chu Lập Đông cười: "Để bố con chịu mệt rồi!"

Bà Thẩm cầm bát cháo đợi cho nguội rồi nói: "Còn khách sáo gì nữa, đã là người một nhà rồi!"

Chu Lập Đông hơi nhạy cảm với chữ "người một nhà", anh cười khổ sở trong lòng, người một nhà? Anh từng hy vọng có thể vào được nhà này để hưởng vinh hoa phú quý, đó là điều anh đã không tiếc bất kỳ điều gì để đánh đổi, nhưng bây giờ vì sao khi bà Thẩm nhắc đến chữ "người một nhà", anh lại cảm thấy thất vọng và buồn bã?

Ở bệnh viện thành phố.

Hoắc Yến Phi kéo Tỉnh Thành, chỉ vào cửa phòng 503 rồi nói: "Đây rồi!"

"Không phải nói là không có gì ghê gớm sao?" Tỉnh Thành nhìn Chu Lập Đông đang nằm trên giường bệnh qua cửa kính. Đôi mắt của Chu Lập Đông sâu thẳm khi không đeo kính, sống mũi cao lộ rõ vẻ gầy guộc và mệt mỏi, đặc biệt là đôi môi mím chặt nhợt nhạt không sắc máu. Hóa ra lúc Chu Lập Đông không cười, sắc mặt của anh lạnh lùng và hờ hững như vậy! Nhưng vì sao Tỉnh Thành lại nhìn thấy vẻ cô đơn và đau khổ trên mặt anh?

"Lập Đông!" Anh gọi một tiếng, giọng hơi khàn khàn.

Chu Lập Đông bừng tỉnh giấc, cười với anh và Hoắc Yến Phi theo thói quen: "Thế nào mà cũng làm kinh động khiến các cậu phải đến đây!" Anh muốn ngồi dậy nhưng Hoắc Yến Phi ngăn lại: "Đừng cử động, bọn mình nghe nói cậu vào viện, không yên tâm nên đến thăm!"

"Không sao!" Chu Lập Đông cười gượng gạo.

"Đang khỏe mạnh sao lại bị đau dạ dày?" Hoắc Yến Phi hỏi.

"Có lẽ mình bị nhiễm lạnh, mấy ngày nay nhiệt độ giảm nhưng không để ý mặc thêm áo." Chu Lập Đông nói và nhìn về phía Tỉnh Thành: "Mấy ngày nay cậu có gặp Hác Tư Nguyên không? Bố cô ấy mất, chắc chắn cô ấy rất đau lòng!"

Tỉnh Thành chau mày: "Cậu đã bị như thế này, quan tâm đến nhiều chuyện khác để làm gì?"

Chu Lập Đông lau kính rồi đeo lên, lấy lại vẻ thản nhiên: "Lần này mình tự làm tự chịu!"

Lúc sắp đi, Tỉnh Thành và Hoắc Yến Phi nói với Chu Lập Đông: "Mau dưỡng bệnh, công ty còn rất nhiều việc đợi cậu đi thương thảo!"

Chu Lập Đông không nói gì, chỉ cười nhìn theo hai người bước ra khỏi cửa!

Ở bệnh viện theo dõi vài ngày, tình hình không đáng lo ngại, Chu Lập Đông về nhà họ Thẩm.

Thẩm Khánh Sơn đề nghị anh nghỉ ngơi thêm vài ngày nhưng anh không chịu được nhàn rỗi, bảo Thẩm Lợi mang các tài liệu ở công ty về cho anh xem.

Thẩm Lợi nói: "Anh không phải là người làm thuê của nhà em, không làm việc không có cơm ăn sao mà phải dốc sức như thế?"

Chu Lập Đông cười: "Anh không làm gì thấy nhàm chán!"

"Vậy anh đi mua sắm cùng em!"

"Em muốn ra ngoài, có rất nhiều người xếp hàng muốn được đi cùng em, em để anh ở nhà yên tĩnh vài ngày đi."

Thẩm Lợi nghiêm mặt: "Nhưng em chỉ muốn có anh đi cùng em!"

Chu Lập Đông lắc đầu: "Anh xin lỗi, anh không khỏe, để hôm khác!”

Thẩm Lợi nhìn thấy Chu Lập Đông bước vào phòng ngủ, trong lòng cảm thấy nghi ngờ, lẽ nào anh đã biết điều gì đó?

Tỉnh Thành mời Tư Nguyên ra ngoài ăn cơm, gọi toàn các món ăn mà cô thích.

Tư Nguyên động đũa nhưng không cảm thấy mùi vị gì.

Tỉnh Thành nói: "Nên ăn nhiều hơn một chút gần đây cô rất gầy!"

Tư Nguyên lại cầm đũa nhưng vẫn không ăn được, gắp món mà anh thích đặt vào đĩa của anh:

“Anh cũng ăn nhiều vào!”

Chu Lập Đông cùng Thẩm Lợi ra ngoài, cô nói gần đường Linh Lung có một nhà hàng rất ngon nên muốn tranh thủ buổi tối không bận rộn đến đó ăn thử.

Thẩm Lợi tinh mắt, nhìn thấy Tỉnh Thành từ xa, kéo tay Chu Lập Đông nói: "Đó không phải là Tỉnh Thành sao? Mình qua đó chào một câu!”

Đông người, từ xa, Chu Lập Đông và Thẩm Lợi chỉ nhìn thấy Tỉnh Thành, đến khi bước lại gần mới nhìn thấy cô gái ngồi đối diện với anh.

"Tỉnh Thành hẹn hò ở đây sao?" Thẩm Lợi nhìn thấy cô gái đó nhiệt tình gắp thức ăn cho Tỉnh Thành nên thầm đoán.

Tỉnh Thành và Tư Nguyên ngẩng đầu lên, nhìn thấy Chu Lập Đông và Thẩm Lợi.

Bọn đôi mắt nhìn nhau nhưng thái độ trên mặt không giống nhau, ngạc nhiên, bất ngờ, nghi ngờ, buồn bực, điềm nhiên...

Tỉnh Thành dao động một giây rồi nhanh chóng lấy lại bình tĩnh: "Không ngờ lại có thể gặp nhau ở đây!"

Thẩm Lợi nói: "Từ xa tôi đã nhận ra hai người!" Cô cười nói với Tư Nguyên rồi quay sang Tỉnh Thành; "Sao thế? Không giới thiệu chúng tôi với nhau sao?"

Tỉnh Thành nhìn Chu Lập Đông rồi nói: "Được tiểu sư muội của tôi thời đại học - Hác Tư Nguyên!" Anh chỉ vào Thẩm Lợi rồi nói với Hác Tư Nguyên: "Đây là vợ sắp cưới của Chu Lập Đông - Thẩm Lợi!"

Thẩm Lợi thoải mái chìa tay, nói với Tư Nguyên: "Rất vui được gặp cô!"

Tư Nguyên n
<<1 ... 1415161718 ... 48>>
Bài viết liên quan !

Tiểu thuyết Vợ Yêu Dịu Dàng Đến Điểm Danh-full

Tiểu thuyết Người Vợ Ở Riêng-full

Tiểu thuyết Tổng Giám Đốc Gạt Cưới-full

Tiểu thuyết Yêu Anh, Thật Đau Lòng!-full

Tiểu thuyết Mang Thai Hộ-full

Tiểu thuyết Yêu Em Xin Làm Chuyện Xấu-full

Tiểu thuyết Chồng Xấu Đến Quấy Rối-full

1234...323334»
VỀ TRANG CHỦ
Tải game online cho điện thoại
Từ khóa Google : , ,
Wap giải trí online, truyện tình cảm mới, hài ola tuyệt hay, đọc truyện ngắn tình yêu, hình nền 3d tình yêu, ảnh nền điện thoại, tải game miễn phí, trò chơi điện thoại
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
3237/4212