watch sexy videos at nza-vids!

Vimini.Mobi

wap giải trí tổng hợp
Tải game online miễn phí cho điện thoại
Chơi game trực tuyến những game hay nhất
Kho ứng dụng android iphone ipad

Tiểu thuyết Người Giám Hộ Ưu Tú-full

Lượt xem :
ược, cậu đỏ mặt cái gì chứ? Có quỷ đó!”

“Nào có ai mà bị nam sinh ôm sẽ không đỏ mặt chứ!” Diệp Nhi Linh lớn tiếng phản bác.

“Khó nói đó! Nếu người ôm cậu là Triệu Lợi, cậu có xấu hổ thế này không?”

“Không giống nhau mà! Triệu Lợi là bạn bè mà thôi!” Không giống Diêm Vệ. . . . .

“A! Đó chính là điểm quan trọng, cậu có cảm giác đối với người giám hộ kia phải không?” Lý Quân Nghi cười trộm.

Nghe vậy, Diệp Nhi Linh liền vội vàng lắc đầu phủ nhận, “tớ nào có! Chú. . . . . .chú ấy là chú tớ mà. . . . . .” Không biết tại sao, đột nhiên cô có chút không muốn thừa nhận quan hệ giữa bọn họ như vậy.

“Mà cậu thua anh ta có ba tuổi, cậu gọi là anh cũng được lắm, huống chi các cậu đâu có phải máu mủ ruột ra, cũng không coi là loạn luân đâu!”

“Cậu kéo chủ đề xa thế! Còn loạn luân nữa chứ!” Diệp Nhi Linh lên tiếng.

“Tớ nói đúng mà, coi như cậu thích anh ta thì cũng không phải chuyện trái đạo đức!”

“Tớ không thích chú ấy!” khuôn mặt nhỏ nhắn của Diệp Nhi Linh đỏ lên, không biết là tức giận hay là xấu hổ nữa.

Mặc dù cô nhìn thấy Diêm Vệ thì tim sẽ loạn nhịp lên, lúc bị anh ôm vào trong ngực cũng cảm thấy có loại cảm giác vui vẻ, giống như những thứ tình yêu mà trong phim ảnh nói “Chạm điện”, nhưng ai thấy người đàn ông xuất sắc như vậy sẽ không có loại phản ứng này chứ!

Cho nên, cô ” sẽ không” thích anh.

“Cậu khẩn trương làm gì? Tớ còn tưởng rằng cậu muốn tớ giúp cậu tìm biện pháp để đối phó với anh ta chứ!” Lý Quân Nghi nói.

“Tớ nào có? Tớ chỉ nói cho cậu nghe một chút thôi! Không muốn nghe thì đừng nghe!” bây giờ nhìn lại, Diệp Nhi Linh cũng có mấy phần xấu hổ, rồi chuyển thành giận.

“Được rồi! Tớ nghe là được mà!” Lý Quân Nghi lấy lòng, kéo tay của cô, lại hỏi: “nếu cậu không có cảm giác với chú mình, có phải vì ở trường học đã có đối tượng làm tim cậu nhảy lên phải không? Nói nghe một chút nào!”

“Hừ! Đâu phải ai cũng giống cậu và Giang Quân Ngạn dính nhau cả ngày đâu!” Diệp Nhi Linh hừ lạnh một tiếng, quyết định gậy ông đập lưng ông.

Quả nhiên, chuyển thành Lý Quân Nghi đỏ mặt, vội vả lắc đầu giải thích, “tớ không có!”

“Vậy à? không phải các cậu đang dùng chiêu ‘yêu nhau lắm cắn nhau đau’à?”

“Không phải! Nếu cái miệng thúi của cậu ta không khích tớ, thì tớ mới không cần chấp nhặt cậu ta!”

“phải không đó?”

“Đương nhiên”

“Hắc hắc! Tớ không tin!” Diệp Nhi Linh nói xong, lập tức chạy đến phòng học.

“Nữa!” Lý Quân Nghi xấu hổ, nhấc chân đuổi theo.

*****

“Hai cậu chạy đi đâu vậy?” Triệu Lợi chặn chận hai người Diệp Nhi Linh ở cửa lại, theo như lời cậu ta nói, dường như đã tìm các cô thật lâu.

Bất đắc dĩ, Diệp Nhi Linh thở gấp liên hồi, căn bản không rảnh giải thích cho cậu ta nghe; Lý Quân Nghi đuổi theo ở phía sau dĩ nhiên cũng thở gấp giống như vậy.

“Làm sao lại thở gấp thế?” Triệu Lợi cau mày.

Giang Quân Ngạn chậm rãi đi tới, nói: “Tám phần là Lý Quân Nghi kéo Nhi Linh đi nói xấu tớ, bị thầy chủ nhiệm bắt quả tang nên mới vội vàng chạy đi!”

“Không thèm nhá!” Lý Quân Nghi càng tức thêm, giơ móng vuốt lên, “Ai nói xấu ai thì không biết được? Đúng là lắm chuyện!”

“A? Nếu cậu không kéo Nhi Linh đi làm chuyện xấu, sao lại thở hồng hộc như chạy nạn thế hả? Nói nghe một chút nào!”

“Chúng ta. . . . . .” Lý Quân Nghi nhất thời cứng họng, khuôn mặt nhỏ nhắn lại đỏ lên. Cũng không thể nói với mấy tên đó là các cô thảo luận về “vấn đề kia”!

Diệp Nhi Linh nhìn Lý Quân Nghi một cái. Nở nụ cười, ra trò đùa dai, “Quân Ngạn này! Chúng tớ vừa mới nói về cậu đó!”

“A! không có! Chúng tớ không có nói về cậu đâu!” Lý Quân Nghi hốt hoảng, hiển nhiên rất khả nghi, nhưng lời phủ nhận của cô hoàn toàn bị Giang Quân Ngạn coi như không có.

“A? Các cậu nói cái gì?”

“Ặc. . . . . . Chính là. . . . . .” Diệp Nhi Linh há mồm muốn nói, lại bị Lý Quân Nghi bụm lại.

“Được rồi! Cậu có thể buông Nhi Linh ra rồi đấy! Tớ không hỏi là được chứ gì.” Giang Quân Ngạn cười như không cười nhìn Lý Quân Nghi một cái, đổi đề tài, “Tớ và Lợi định cuối tuần này đến biệt thự nhà tớ chơi, các cậu có đi hay không?”

“Muốn! Tớ muốn đi!” Lý Quân Nghi nghe vậy, lập tức giơ hai tay tán thành.

Cũng khó trách cô sẽ như vậy, dù sao nghe Giang Quân Ngạn nói ngôi biệt thự kia nơi mà họ chờ đợi đã lâu, trừ việc có trang trại bên cạnh, thì bên trong có thể săn bắn và cưỡi ngựa nữa! Đây là sân chơi vô cùng thú vị của lứa tuổi học sinh…..

Cho nên, dù bị Giang Quân Ngạn trêu chọc thì cô không ngại tạm thời ‘đình chiến’.

“Nhi Linh thì sao?”

“Tớ cũng muốn đi, nhưng mà. . . . . .”

“Cậu đừng nói là cậu sợ gã to con kia sẽ bỏ đói đến khi cậu trở về nấu cơm mới ăn nha!” Lý Quân Nghi chống nạnh, làm một bộ”cậu dám gật đầu thử xem”.

Mặc dù như thế, Diệp Nhi Linh còn mở miệng chần chừ, “Nhưng lần trước, chú ấy cũng như vậy. . . . . .”

“Lần trước là bởi vì anh ta tạm thời không nghĩ nên ăn gì! lần này cậu nói trước với anh ta, anh ta sẽ đi ra ngoài kiếm ăn!”

“Ừ. . . . . . Hay là tớ hỏi chú ấy đã! Nhưng mà, lần trước là lỗi của tớ, tớ không can đảm hỏi. . . . . !”

Mặc dù cô cũng rất muốn đi biệt thự chơi, nhưng cô không cho rằng Diêm Vệ để cô qua đêm bên ngoài, huống chi còn vết xe đổ lần trước!

Mà mấy ngày gần đây, thái độ Diêm Vệ không được tốt, cơm ăn không nhiều lắm, sao cô có thể yên tâm để chú ở nhà một mình, lỡ chú không ăn đúng bữa thì sao bây giờ. . . . . .

“Được rồi! Cùng đi hỏi là được mà! Hỏi một chút cũng không chết ai!” Lý Quân Nghi kéo tay Diệp Nhi Linh.

“Tớ cảm thấy chú sẽ không đồng ý , hai ngày hai đêm mà!” Không phải là Diệp Nhi Linh mượn cớ từ chối, mà trực giác nói cho cô biết thế.

“Nếu không, chúng tớ hỏi giúp cậu được không?” Lý Quân Nghi nhìn hai tên nam sinh một cái.

“Ừ! Đây là một ý kiến hay.” Triệu Lợi gật đầu một cái, hiển nhiên đồng ý đề nghị của Quân Nghi.

Giang Quân Ngạn cũng bỏ phiếu tán thành, “Cứ quyết định vậy đi!”

“Không muốn thì thôi! Sao phải làm như vậy, như vậy chẳng khác nào ép chú đồng ý cả. . . . . .” Diệp Nhi Linh rất lo lắng phản ứng của Diêm Vệ .

“Đây chính là mục đích của chúng tớ mà!” Lý Quân Nghi cười nói.

“Không nên ồn ào nữa!” Diệp Nhi Linh thật sự có chút nóng nảy, không bằng nên nói để bọn bạn từ bỏ ý nghĩ này đi.

Không bao lâu, tiếng chuông nghỉ trưa vang lên, ba người lập tức trở về chỗ ngồi, căn bản không để ý tới vẻ mặt khổ não của Diệp Nhi Linh.

☆ ☆ ☆

Buổi tối hôm đó, Diệp Nhi Linh thấp thỏm bất an ăn cơm cùng Diêm Vệ.

Vừa nghĩ đến việc bọn Lý Quân Nghi sẽ để đây, thì cô có chút không tập trung, thậm chí cô có loại cảm giác như lừa Diêm Vệ ra cửa. Nhưng chú khôn khéo như vậy, nhất định không gạt được. Nên làm cái gì bây giờ. . . . . .

“Sao vậy? không nói chuyện à?” Diêm Vệ hỏi.

Cả tối rồi cũng không nghe được giọng nói của cô, anh còn tưởng rằng cô bị cảm, nhưng sắc mặt cô rất tốt, chỉ có chút khả nghi, hìh như đang lo lắng chuyện gì đó.

Nguyên tưởng rằng cô sẽ nhanh nói chuyện, nhưng cả một bữa cơm, mặc dù gương mặt cô lộ ra khổ sở, nhưng vẫn không mở miệng, nên anh mới hỏi.
<<1 ... 56789 ... 18>>
Bài viết liên quan !
VỀ TRANG CHỦ
Tải game online cho điện thoại
Từ khóa Google : , ,
Wap giải trí online, truyện tình cảm mới, hài ola tuyệt hay, đọc truyện ngắn tình yêu, hình nền 3d tình yêu, ảnh nền điện thoại, tải game miễn phí, trò chơi điện thoại
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
1248/2223