Sau khi biết chuyện của Thượng Quan Luyến Luyến, Lăng Nguyên Ái nhiều lần ấp úng với Hoắc Nhật Ninh, nhưng mà không có dũng khí để nói ra, không nghĩ tới mấy ngày sau, cô có được cơ hội tuyệt vời như vậy……Khai trương quầy rượu Lam Sơn!
Buổi sáng hôm đó, Hoắc Nhật Ninh đứng một bên để Lăng Nguyên Ái đeo caravat cho mình, vừa nói với cô:”Hôm này ra ngoài ăn cơm tối, năm rưỡi đến công ty tìm anh, đi gặp bạn bè của anh.”
“Ừ?” Đi ra ngoài, cùng anh đi ra ngoài? Cho tới bây giờ Hoắc Nhật Ninh không có mời cô đi tham gia bất cứ buổi gặp mặt nào.
“Không nghe rõ sao?” Anh nhìn bộ dạng không yên lòng phục tùng của vợ.
“Nghe rõ rồi, năm giờ rưỡi đến công ty tìm anh.” Lăng Nguyên Ái hâm mộ trả lời.
“Rất tốt.” Hoắc Nhật Ninh thưởng một nụ hôn lên trán cợ, xách theo túi công văn đi ra cửa,”Mấy ngày nữa đi khám thai, anh sẽ xem có ngày nào rảnh, đến lúc đó ở nhà chờ anh, anh sẽ đón em.”
“Không cần, tự em cũng có thể đi.” Cuối cùng Lăng Nguyên Ái sửa soạn tây trang cho Hoắc Nhật Ninh, bảo đảm trang phục chỉnh tề, đưa anh ra đến cạnh cửa, đây là việc mỗi ngày của cô, nếu như không bị Hoắc Nhật Ninh hành hạ đến không rời giường được.
“Làm theo lời anh.” Hoắc Nhật Ninh nhướn mi, gần đây vợ nhỏ của anh có chút kì quái, càng ngày càng không nghe lời anh.
“Vâng, em biết.” Đưa mắt nhìn ông xã của mình vào thang máy, Lăng Nguyên Ái đóng cửa lại, dọn dẹp bát đũa anh đã ăn, sửa sang lại gian phòng, sau đó bắt đầu làm đơn đặt hàng nhận mấy ngày hôm nay.
Chương 9
Cứ như vậy có thể ở cùng anh, không biết còn có thể được lâu không nữa…….
Bởi vì Hoắc Nhật Ninh không nói rõ cho Lăng Nguyên Ái biết nơi gặp mặt là quán bar, cho nên cô đặc biệt chọn từ tủ quần áo một bộ lễ phục đoan trang nhưng không mất đi phần dí dỏm đáng yêu.
Vào thời điểm cô mặc bộ quần áo này tới phòng làm việc của Hoắc Nhật Ninh, anh cau mày nói:”Em mặc như thế này?”
“Lễ phục mà, rất khó nhìn sao?” Lăng Nguyên Ái cúi đầu nhìn mình, không có gì không đúng nha, lễ phục này là mẹ giúp cô chọn, thời điểm cô mặc thử, mẹ còn hăng hái khen con gái mình xinh đẹp mà.
Xinh đẹp, là xinh đẹp chết người! Dường như y phục này được may ra để giành cho cô, lễ phục dán chặt vào người cô để lộ ra đường cong lên xuống nhấp nhô, còn có phần ngực được thiết kế thấp như vậy, ngay cả rãnh giữa hai bầu ngực cũng lộ ra , một mảng lướn bầu ngực trắng noãn, những thứ kia đều là của riêng anh, làm sao có thể để cho những kẻ khác không liên quan được nhìn thấy.
“Em mặc như vậy đến đây?”
“Đúng vậy a, anh nói muốn em tham dự buổi gặp mặt, em con cố ý hỏi mẹ, mẹ nói không thể ăn mặc quá tùy tiện.”
Hoắc Nhật Ninh bóp trán, hiển nhiên cô vợ siêu cấp vộ địch cùng với mẹ vợ đại nhân đều hiểu lầm ý của anh.
“Đi đổi đi, xấu xí chết đi được.” Hoắc Nhật Ninh đem tầm mắt nhìn về công văn của mình, nếu nhìn nữa, nói không chừng anh sẽ biến thành sói ngay tại phòng làm việc.(cầm thú mà!....)
“Em không mang y phục để thay.” Lăng Nguyên Ái ủy khuất nói, mới vừa rồi trên đường, tài xế taxi cũng nhìn cô không chớp mắt, tại sao anh lại cảm thấy cô khó nhìn? Mà không phải là cao hứng nhìn cô?
“Ngồi ở đây chờ anh.” Hoắc Nhật Nnh đè xuống phím gọi của điện thoại nội bộ giao phó thư kí ở bên ngoài, để cho anh ta đi mua một bộ quần áo đưa tới.
Thư kí đưa y phục tiến vào, Hoắc Nhật Ninh chỉ phất tay một cái, để anh ta trực tiếp đưa cho Lăng Nguyên Ái, cũng không ngẩng đầu lên một cái. Lăng Nguyên Ái ở trong căn phòng nhỏ trong phòng làm việc của Hoắc Nhật Ninh thay quần áo, áo lụa dài tay cùng với quần bò dài, bây giờ cũng là tháng năm, mặc như vậy sẽ bị người khác giễu cợt không?”
Một giờ sau, Hoắc Nhật Ninh mang theo Lăng Nguyên Ái bụng đói kêu vang rời khỏi tập đoàn Nhật Diễm, vừa đi vừa dặn dò cô:”Sau này mặc nhiều quần áo một chút, hở ngực lộ nhũ nhìn giống hình dáng gì?”
Hốc mắt Lăng Nguyên Ái đỏ lên, nhân lúc Hoắc Nhật Ninh không nhìn thấy len lén lau nước mắt, cô tức giận suy nghĩ, dù sao chính là nhìn cô thế nào cũng không hài lòng, tại sao không mang yêu tinh gì đó đi mà gặp mặt!
Hoắc Nhật Ninh mang Lăng Nguyên Ái đến một nhà hàng cao cấp, dùng xong bữa tối, lại lái xe qua năm phố nhỏ đến khu phố phía đông, mặc dù Lăng Nguyên Ái chưa từng đến, nhưng cũng đã từng nghe nói, vùng này nổi tiếng là khu phố sầm uất về đêm khuya.
Hoắc Nhật Ninh vừa xuống xe liền dắt tay Lăng Nguyên Ái,”Nắm chặt tay anh, ngàn vạn lần không được lạc mất.”
Lăng Nguyên Ái nhìn trộm Hoắc Nhật Ninh, trong lòng lầu bầu, rõ ràng là muốn dẫn cô tới, còn bày ra vẻ mặt cá chết cho ai xem!0
Trong lòng Hoắc Nhật Ninh cũng thật khó chịu, nếu như có thể, anh căn bản không muốn măng tiểu bạch thỏ của anh tới chỗ như thế này, nếu không phải anh thiếu Hoắc Nhật Ninh một cái nhân tình, anh còn lâu mới làm như vậy!
Lăng Nguyên Ái đi theo Hoắc Nhật Ninh đi vào một quầy rượu tên Lam Sơn, bên trong người đông như rừng, vừa mới bước vào đã có phục vụ đưa rượu cho anh.
“Tiểu thư, hôm nay quầy rượu của chúng tôi khai tưởng, nữ khách hàng được miễn phí một ly Margaret.” Phục vụ điển trai còn ném cho Lăng Nguyên Ái một ánh mắt mê người.
“Cám ơn.” Lăng Nguyên ái vừa mới nhận ly rượu trong tay phục vụ lại bị Hoắc Nhật Ninh kéo vào trong lồng ngực.
“Cách xa cô ấy một chút.” Hoắc Nhật Ninh cao giọng nói.
Phục vụ nhìn một cái liền nhận ra người đàn ông bên cạnh cô gái là ông chủ của một gian phòng trong chuỗi các quầy rượu, anh ta chỉ có thể tự tìm mất mặt mà rời đi.
Bên trong quan rượu người đông hơn so với ngày thường, nhưng trong góc có một không gian riêng biệt giành riêng cho khách quý, cũng là quầy rượu của các ông chủ.
“Nhật Ninh, cậu đã đến rồi, mình còn tưởng cậu không dám đến?”Âu Dương Cổ Nguyệt không có quần áo thầy thuốc, giống như bỏ đi một lớp trói buộc, dựa vào trên ghế salon nở nụ cười quỷ quái về phía Lăng Nguyên Ái, “Này, Lăng tiểu thư chưa kết hôn, cô cũng đến à?”
“Anh….anh…..anh….” Thế nào lại là anh ta, anh ta không phải là bác sĩ phụ sản sao? Tại sao lại ở chỗ này, hơn nữa có vẻ quen biết với Nhật Ninh.(ý chị ấy là bác sĩ phụ sản không được đi bar đó)
“Không sai, chính là tôi, cho phép tôi tự giới thiệu một lần nữa, tôi tên là Âu Dương Cổ Nguyệt, là bác sĩ khoa phụ sản của cô, cũng là bạn tốt của chồng cô, anh em tốt, trong hôn lễ của hai người làm phù rể, chị dâu nhỏ, chị khỏe chứ?” Âu Dương Cổ Nguyệt muốn dáng có dáng muốn vẻ mặt có vẻ mặt đứng trước Lăng Nguyên Ái khom người chào, rồi sau đó ngã xuống ghế salon cười ha hả.
Phù rể? Anh ta là phù rể trong hôn lễ của cô! Trời ạ, tại sao ngày đó cô không nhận ra, lại còn ngây ngốc đi bệnh viện đó khám thai, không trách được…..Cô nhút nhát nhìn về phía Hoắc Nhật Ninh, Hoắc Nhật Ninh cũng nhìn cô, trong mắt hiện lên chỉ trích rõ ràng. Không trách được hắn biết chuyện cô mang thai, thì ra là có người mật báo.
Lăng Nguyên Ái cười yếu ớt, ánh mắt từ trên người Hoắc Nhật Ninh rời đi, thấy một người đàn ông ngồi bên cạnh Âu Dương Cổ Nguyệt, ánh mắt sáng lên, hưng phấn hỏi:”Anh là…..Anh là Giang Mạch Nhiên có đúng không?”
“Chị dâu nhỏ, chị thật là vô lương tâm, tôi dáng dấp cũng không kém,so với Mạch Nhiên, đều là phù rể, chị thế nào chỉ nhớ anh ta, không nhớ tôi?” Âu Dương Cổ Nguyệt làm bộ dáng Tây Thi thương tâm, đau khổ không thôi.