An Hiểu Hiểu vừa hỏi xong, lập tức thấy Hạng Thanh Lỗi lộ ra ánh mắt chỉ trích cô, cô tiếp tục run run, tươi cười trên mặt cũng nhanh cương cứng.
“Bao cao su.” Do bị khiêu khích đến giống như súng chuẩn bị cướp cò, trên người lại không mang theo biện pháp an toàn, thiếu tầng áo mưa nhỏ kia, anh không muốn làm.
“A?” Cô vừa rồi nghe thấy cái gì vậy?
“Cô nghe không rõ?” Hạng Thanh Lỗi hừ lạnh, mắt phượng khêu gợi một mực nhìn cô.
“Còn không mau đi mua!”
“Vâng, vâng.”
Nghe xong thánh chỉ chính miệng tổng giám đốc hạ lệnh, An Hiểu Hiểu vội vàng gật đầu xác nhận.
Trời ạ! Cô cùng đối tượng thầm mến nhiều năm lần đầu tiên tiếp xúc gần gũi, dĩ nhiên lại trong trường hợp ngượng ngùng này, câu đầu tiên đối tượng thầm mến của cô nói cư nhiên là “Giúp tôi mua bao cao su”!
Oh!My god! Đây không phải là lúng túng bình thường, mà là thật 囧 a!
An Hiểu Hiểu đã khổ sở lại tuyệt vọng, cô cư nhiên phải giúp đối tượng thầm mến mua bao cao su, đây rốt cuộc là đạp lý gì a?
Trước không nói đến chuyện thảm này, đối tượng thầm mến vẫn là đại Boss trên đầu cô, không cẩn thận hầu hạ sao được? Ngộ nhỡ làm không tốt, nói không chừng cô ngay cả tiểu tư sản cũng không làm được, chỉ có thể làm trạch nữ thất nghiệp.
Mặc kệ đi, vẫn là nhanh chút đi mua bao cao su đem trở về rồi nói sau!
Quyết định hóa đau buồn phẫn nộ thành năng lượng, An Hiểu Hiểu đi thang máy đến lầu một, ra khỏi cửa lớn công ty, chuẩn bị đến cửa hàng tiện lợi ở chỗ rẽ sang phố đối diện để hoàn thành nhiệm vụ.
Ngay khi chuẩn bị qua đường, thần kinh so với cột điện còn muốn thô hơn của cô đột nhiên co rúm vài cái, hai chân mang giày búp bê bước trên vạch trắng cũng dừng lại.
Không được! Học sinh làm công cộng ở đó cũng quen cô, nếu cô chạy đến đó mua bao cao su, ngày mai cô làm sao còn có thể gặp người a?
Đánh chết cũng không thể mua ở cửa hàng trên phố đối diện! An Hiểu Hiểu dùng khí phách tránh sĩ, không chút do dự xoay người, đi đến cửa hàng trên phố bên cạnh .
Cô nhớ tới có một lần cùng cô nàng tiếp tân Thường Nhạc đến phố bên cạnh ăn cơm trưa, hình như có nhìn thấy một cửa hàng đồ chơi tình dục…… Theo ấn tượng mơ hồ lúc trước, An Hiểu Hiểu thuận lợi đi đến một gian cửa hàng đồ dùng tình thú mờ ảo.
Xem hai chữ “Tình thú” thật to trước cửa tiệm, lại nhìn thấy ánh mắt cổ quái của người qua đường, An Hiểu Hiểu cúi đầu, hai tay che mặt, đi như bay vào trong tiệm.
May mắn chủ cửa hàng đồ chơi tình dục là phụ nữ, nhưng cô vẫn che mặt, như là tên trộm, chỉ dám xuyên qua khe hở ngón tay nhìn lén cách trang trí trong cửa hàng.
Có lẽ cũng coi như không thấy gì, thái độ bà chủ cửa hàng có chút lãnh đạm, nhìn lướt qua An Hiểu Hiểu đang che che lấp lấp.
“Cần cái gì?”
“Bao, bao cao su.” Cô nhẹ giọng nói, thanh âm nhỏ như con kiến.
“Muốn loại nào?” Bà chủ hào phóng hỏi.
“Tôi không biết.”
“Quay lại đằng sau, bao cao su ở quầy thứ hai.”
An Hiểu Hiểu nghe được mật lệnh, che mặt xoay người, đi đến quầy hàng bày đầy các loại bao cao su rực rỡ muôn màu, đa hình đa sắc, ánh mắt xuyên qua kẽ hở ngón tay tràn ngập kinh ngạc.
OMG! Bất quá chỉ là bao cao su, làm sao có thể đa dạng như vậy? Vừa rồi tổng giám đốc cũng không nói rõ muốn loại nào, ngay cả nói qua cũng không nói, hiện tại bảo cô chọn thế náo?
Huỳnh quang(phát ra ánh sáng), xoắn ốc, khỏa lị, ngôi sao, vị trái cây, loại siêu mỏng…… Cô cũng chưa dùng qua, làm sao mà biết hiệu quả của mỗi loại?
Hay là tùy tiện chọn một loại rồi báo cáo kết quả công tác? Nhưng là nhỡ mua phải loại tổng giám đốc không thích dùng, chọc tổng giám đốc mất hứng, một nhân viên tiếp tân nho nhỏ như cô liệu có thể tiếp tục công tác sao?
A a a…… Thực sự phiền phức mà! Vậy thì mỗi loại mua một hộp đi!
Sửa lấy một tay che mặt, An Hiểu Hiểu như “Đói nữ”cơ khát thật lâu, đem mỗi loại bao cao su trong cửa hàng đều lấy một hộp ôm vào trong lòng, ước chừng có hơn mười hộp, số lượng kinh người.
Vẻ mặt bà chủ hiểu rõ. “Tiểu thư, tiệm chúng tôi có cung cấp đặt hàng số lượng lớn, không cần chính mình tới cửa lấy hàng, còn có dịch vụ chuyển phát nhanh, rất tiện lợi!”
Bà chủ nói những lời này hại An Hiểu Hiểu lộ ra biểu cảm囧, thầm nghĩ nhanh tính tiền chạy lấy người. “Bà chủ, bấy nhiêu là tốt rồi, phiền toái tính tiền.”
Bà chủ gõ gõ máy tính, nói ︰ “Tổng cộng một ngàn tám trăm ba mươi hai đồng.”
Sợ phải đối mặt tiếp xúc, An Hiểu Hiểu một bên lấy ví tiền, một bên kéo áo khoác che mặt, thanh âm mơ hồ hỏi ︰ “Bao nhiêu?”
“Đã chiết khấu, tổng cộng là một ngàn tám trăm ba mươi hai đồng.”
“Bà chủ, bà xác định không tính tiền sai?” An Hiểu Hiểu thiếu chút liền đập bàn.
“Cô lấy đều là tạo hình đặc thù, giá vốn có cao một chút.” Bà chủ chỉ chỉ mấy hộp trong túi nilon, còn nói ︰ “Đã tính cho cô theo phí hội viên lại còn chiết khấu, thực có lời.”
An Hiểu Hiểu nằm mơ cũng không nghĩ đến hình tượng tiểu tư sản tính toán chi li của cô, thế nhưng bị hủy bởi một túi bao cao su, thật sự là khóc không ra nước mắt a!
An Hiểu Hiểu thanh toán tiền, cầm lấy túi nilon đầy ắp bao cao su chạy vội về phía công ty, một lát đã đến “hiện trường vụ án”, lo lắng tổng giám đốc chờ lâu sẽ không kiên nhẫn, An Hiểu Hiểu người còn chưa tới, tiếng nói đã tới trước.
“Đến đây đến đây, bao cao su anh muốn đến đây!”
Bên cạnh là một trưởng phòng xuống lấy xe vừa lúc đang uống nước, lập tức phun ra một ngụm nước
An Hiểu Hiểu không quan tâm, bộ dạng chân chó nhằm phía BMW của đại Boss, lần này cũng không dám lỗ mãng, lễ phép gõ gõ cửa kính xe, chờ tổng giám đốc xuống xe nhận đồ.
Chỉ chốc lát sau, cửa xe mở, nhưng người phụ nữ nóng bỏng kia đã không thấy, chỉ còn Hạng Thanh Lỗi quần áo không chỉnh tề, tay đỡ trán ngồi bên trong.
A? Chẳng lẽ trong lúc cô lĩnh chỉ làm việc, bọn họ đã “kết thúc đại chiến”? Vậy túi áo mưa nhỏ trong tay cô làm sao bây giờ?
“Cô mua bao cao su ở ngoài vũ trụ à?” Hạng Thanh Lỗi mắt phượng đảo qua, khóe miệng gợi lên một chút cười trào phúng.
“Không có không có, tôi mua xong lập tức gấp gáp trở về, ai biết thì ra tốc độ của tổng giám đốc nhanh như vậy……”
“An Hiểu Hiểu.” Vẻ mặt Hạng Thanh Lỗi trầm xuống.
“Có! Ách…… Sao tổng giám đốc biết tên tôi?” An Hiểu Hiểu thụ sủng nhược kinh( được sủng mà kinh sợ) vỗ vỗ ngực.
Hạng Thanh Lỗi giật giật khóe mắt, mơ hồ có thể thấy gân xanh được. “Bảng tên trên đồng phục của cô còn chưa gỡ xuống.” Đây là trình độ của phòng tiếp tân? Xem ra anh nên tìm thời gian điều chỉnh lại một chút.
“Tôi quên, cám ơn tổng giám đốc nhắc nhở.” Bảng tên gở đến một nửa, An Hiểu Hiểu nh