c bốn năm ở Hongkong, cũng rất ít ở ven đường ăn cái gì.
Nhưng mà bởi vì Ngải Hiểu Giai, Đoạn Tuấn Hiền bắt đầu đi theo cô ăn vặt ở ven đường, cho dù có chút nhỏ, ăn không quá vệ sinh, nhưng Đoạn Tuấn Hiền cũng không có oán trách qua một câu.
Trước đây thật lâu Ngải Hiểu Giai cũng rất muốn biết tại sao Đoạn Tuấn Hiền, có thể làm như vậy ? Rõ ràng thân phận của anh ấy chính là bất đồng như vậy, nhưng lại vì cô rớt xuống thân phận, ngay cả hiện tại cũng vậy, biết Ngải Hiểu Giai thích ăn vặt liền mang cô tới cái địa phương này, hơn nữa không có chút nào ,lo lắng hoàn cảnh sẽ hư hại thân phận của anh.
Đoạn Tuấn Hiền nhìn bốn phía một chút, đột nhiên phát hiện ánh mắt Ngải Hiểu Giai"Cô nhìn tôi làm cái gì?"
"Tôi chỉ thấy kỳ quái, tại sao anh lại nguyện ý đi theo tôi tới chỗ như thế này ăn?" Cô hỏi.
Đoạn Tuấn Hiền nhìn cô đột nhiên nở nụ cười, còn không phải là vì cô, chỉ cần việc Ngải Hiểu Giai thích, thì anh cũng sẽ thích.
" không phải cô nói đói bụng sao? Hơn nữa cô luôn thích ăn những thứ ăn vặt này, nói ăn đắt ăn lại không đủ no."
Cô đã nói qua lời như vậy, nhưng tại sao Đoạn Tuấn Hiền còn có thể nhớ? Ngải Hiểu Giai có chút ngạc nhiên.
"Đã qua lâu rồi, có lẽ khẩu vị cùng phương thức của tôi đã thay đổi?" Cô đã không phải là Ngải Hiểu Giai năm đó rồi, khi đó cô là học sinh nghèo, mỗi một phần tiền đều muốn tiết kiệm, ở ven đường mười mấy đồng tiền mà có thể ăn no, tại sao cô phải vào phòng ăn đi tiêu phí đây?
Nhưng bây giờ cô đã là một người đi làm bình thường , là người vì cuộc sống của mình cố gắng làm việc, cô đã không cần làm như vậy, mặc dù thói quen thích ăn vặt cũng không có thay đổi, nhưng vẫn khiến Ngải Hiểu Giai cảm giác mình đã thay đổi.
Đoạn Tuấn Hiền nhìn ánh mắt của Ngải Hiểu Giai, cô không có thay đổi, vẫn luôn là cô năm đó, Ngải Hiểu Giai là một người rất tiết kiệm tiền, không thể nào biết bởi vì hoàn cảnh cùng công việc bất đồng mà thay đổi.
"Cô một chút cũng không có thay đổi, từ lúc cô vừa chọn món ăn tôi liền đã hiểu, hơn nữa cho tới bây giờ cô cũng sẽ không để cho mình đi hưởng thụ cuộc sống kia, sau khi chúng ta kết hôn cô cũng không có phung phí một phân tiền của tôi." Đoạn Tuấn Hiền nói khẳng định.
Ngải Hiểu Giai cảm thấy Đoạn Tuấn Hiền thật hiểu cô rất rõ, nhưng hiểu thì có thể làm gì?
"Được rồi, tôi thừa nhận tôi không có thay đổi, ít nhất là thói quen sinh hoạt, nhưng rất nhiều chuyện tôi cũng đã thay đổi." Ngải Hiểu Giai cúi đầu ăn thức ăn bà chủ vừa bưng lên.
Đoạn Tuấn Hiền thấy Ngải Hiểu Giai ăn được như vậy, nhìn bộ dạng cô thật đáng yêu, Nhưng mà anh lại cảm thấy mất hứng, cô cũng từng lộ ra vẻ mặt như vậy ở trước mặt Lý Thái sao?
"Ngày đó sau khi cô và Lý Thái đi xem phim, còn đi nơi nàonữa không?" Đoạn Tuấn Hiền hỏi rất thẳng thắn, giọng điệu chua chua, làm cho anh cũng không thể không thừa nhận là mình ghen, bởi vì anh phát hiện đối với Ngải Hiểu Giai, tình cảm của anh lại có chút bất đồng.
Ngải Hiểu Giai không hiểu Đoạn Tuấn Hiền hỏi như vậy là ý tứ gì? Chung quy cô lại cảm giác lời của anh có chút không giống, cô không trả lời vấn đề Đoạn Tuấn Hiền, chỉ ngẩng đầu nhìn anh một cái rồi lại cúi đầu ăn.
Đoạn Tuấn Hiền có chút bận tâm, ngày đó Lý Thái thừa nhận thích Ngải Hiểu Giai ở trước mặt anh, chẳng lẽ Lý Thái đã hướng cô thổ lộ, mà Ngải Hiểu Giai cũng muốn tiếp nhận hắn?
"Hắn thổ lộ với cô sao?"
Ngải Hiểu Giai mặc dù cảm thấy Lý Thái có cảm tình đối với cô, nhưng còn không có xâm nhập vào giới hạn, sau khi Đoạn Tuấn Hiền nói ra những lời này, cô mới nghĩ đến, coi như Lý Thái muốn thổ lộ cùng cô, thì cũng có chuyện gì đây?
"Anh nói cái gì vậy?" Ngải Hiểu Giai làm bộ như không biết cũng không hiểu.
Đoạn Tuấn Hiền không mấy vui vẻ, cô không thản nhiên trả lời làm cho anh sinh ra hoài nghi, nhưng mà anh không có tư cách hỏi tới, giữa bọn họ đã không phải là quan hệ vợ chồng rồi.
"Nếu như ban đầu chúng ta không có ly hôn, hiện tại hai người chúng ta đang làm cái gì?"
Bàn sát vách đột nhiên có một nhà ba người ngồi xuống, đứa bé mới 5, 6 tuổi, ngồi xuống liền không ngừng lật đôi đũa trên bàn cùng khăn giấy, sau khi bị anh mẹ quát mới ngồi an tĩnh.
Ngải Hiểu Giai cũng thật thích đứa trẻ, năm đó hai người vẫn còn đang học đại học liền kết hôn, cho nên căn bản cũng không có nghĩ tới vấn đề sinh con, nếu như hai người không có ly hôn, hiện tại bọn họ cũng đang vây quanh đứa bé, hơn nữa sẽ bởi vì vấn đề giáo dục đứa bé mà thường ồn ào mới đúng, nhưng đó chỉ là chuyện trong tưởng tượng mà thôi.
Đoạn Tuấn Hiền thấy cũng nghĩ đến đứa bé, nếu như hai người bọn họ năm đó là có đứa bé thì tốt, Ngải Hiểu Giai cũng sẽ không dễ dàng rời anh đi, hiện tại bọn họ cũng có thể cùng nhau chăm sóc đứa bé mới đúng.
"Nói những điều này làm gì, quá khứ đã trôi qua rồi, bây giờ chúng ta cũng cuộc sống của mình rồi." Ngải Hiểu Giai lúng túng nói.
"Tôi thấy anh đangười ở cùng một cô gái tốt nha, là bạn gái đi, tính toán lúc nào thì kết hôn?" Ngải Hiểu Giai không biết tại sao mình lại nói đến cô gái kia, quan trọng hơn là ở lúc mình nói còn có thể cảm thấy đau lòng.
Đoạn Tuấn Hiền vừa nghĩ tới Hàn Na cũng không thoải mái, chỉ là nét mặt Ngải Hiểu Giai sao có chút gượng ép vậy? Cô không phải nói đến Hàn Na cũng không vui mừng chứ?
"Vậy cô có cảm giác ghen sao?"
Ngải Hiểu Giai vừa lúng túng lại không biết làm thế nào, sớm biết như vậy cô cũng sẽ không nói tới cái đề tài này " Anh có bệnh, sao tôi có thể sẽ ghen, chúng ta cũng tách ra thời gian dài như vậy, giờ cũng không có tình cảm ai còn để ý cái này?"
Xác định là không có tình cảm sao? Đoạn Tuấn Hiền nhìn ánh mắt cô có chút kỳ quái, Ngải Hiểu Giai có lẽ đã không có tình cảm đối với anh, nhưng anh còn, vẫn luôn còn nữa, Đoạn Tuấn Hiền vẫn luôn không hề quên Ngải Hiểu Giai.
Ngải Hiểu Giai trốn tránh ánh mắt của anh, cô cảm giác Đoạn Tuấn Hiền giống như muốn tìm tòi ánh mắt của cô, nhưng khi Ngải Hiểu Giai muốn tìm tòi nghiên cứu ánh mắt của anh, thì Đoạn Tuấn Hiền cũng lảng tránh.
"Tôi và Hàn Na không có gì, chỉ là mẹ tôi nghĩ tác hợp cho chúng tôi mà thôi, tôi cũng không thích." Đoạn Tuấn Hiền nghiêm túc nói ra giải thích của mình.
Là mẹ Đoạn muốn tác hợp? Vậy nhất định sẽ thành công, nguyên nhân rất đơn giản, chính là mẹ Đoạn thích, Ngải Hiểu Giai ở trong lòng cười lạnh một tiếng, quả nhiên khác xa cùng cô, người như cô sao có thể thích hợp với Đoạn Tuấn Hiền đây?
"Anh sớm muộn cũng sẽ thích ." Cô mỉm cười nói.
Đoạn Tuấn Hiền không có nghĩ đến nhắc tới mẹ của anh cùng Hàn Na, cô liền đổi chủ đề "Vậy tại sao cô không kết hôn?"
"Còn không có gặp phải đúng người." Ngải Hiểu Giai không chút do dự nói.
Trải qua một cuộc hôn nhân thất bại, sao có thể dễ dàng tìm được một người thích hợp với bản thân như vậy, huống chi cô cũng không có chân chính để xuống được đoạn tình cảm kia.
"Lý Thái không phải sao?" Đoạn Tuấn Hiền có chút mong đợi đáp án của cô, dĩ nhiên đáp án cũng có thể làm anh thất vọng, nhưng hiện tại anh rất muốn hiểu rõ.
Lý Thái không phải là người không tốt, mà Ngải Hiểu Giai không muốn, điều kiện Lý Thái rất tốt, rất nhiều nữ nhân thích loại hình này, nhưng mà bởi vì gia thế của anh cũng bởi vì anh có tiền, Ngải Hiểu Giai cũng không muốn có bất kỳ qua lại nào cùng Lý Thái.