watch sexy videos at nza-vids!

Vimini.Mobi

wap giải trí tổng hợp
Tải game online miễn phí cho điện thoại
Chơi game trực tuyến những game hay nhất
Kho ứng dụng android iphone ipad

Tiểu thuyết Yêu Phải Cô Nàng Bán Thân-full

Lượt xem :
thể vì cứu em trai, mà chuyện gì cũng dám làm?”.

Còn nói. “Tôi đưa cô về nhà trước, ngày mai lại đến tìm cô”.

Chỉ cần hai câu nói này, là có thể phỏng đoán được anh ta hẳn là đồng ý giúp cô, đúng không? Mặc kệ điều kiện trao đổi là gì, quan trọng nhất là anh ta chấp nhận cho cô mượn một trăm vạn, giải quyết vấn đề nan giải trước mắt là được.

Anh ta sẽ gọi điện đến liên lạc với cô đi?

Chắc anh ta sẽ không gạt cô đâu?

Chắc chắn không, vì nếu anh ta muốn gạt cô, làm sao lại đưa di động của anh cho cô, còn hứa sẽ đến tìm cô, làm như vậy anh có lợi gì, căn bản cái gì cũng không có. Cho nên cô chỉ cần xác định mọi việc tối qua không phải một giấc mơ là được, chỉ cần xác định di động cô đang nắm trong tay là thật, và mãi ở trong tay cô là xong.

Hiện tại cô chỉ cần chờ anh gọi điện lại, chờ di động vang lên.

Nắm chặt di động đặt lên ngực, cô kiên nhẫn chờ đợi.



Thời gian đã qua mười hai giờ trưa, di động Mạnh Thiên Bình nắm chặt trong tay lại thủy chung không vang lên, sắc mặt của cô vì phiền não mấy ngày gần đây và một đêm không ngủ mà tiều tụy tái nhợt đi.

Trong nhà im lặng, chỉ có mình cô ở nhà.

Mẹ lại ra ngoài cầu xin người ta, cho dù cô khẩu khí ác liệt vì tâm tình chờ điện thoại không tốt mà ầm ỹ với bà một trận, muốn bà ở nhà, không được đi cầu xin bà con xa, thân thích, bạn bè, hàng xóm nữa, bà vẫn đi.

Về phần Sĩ Ngạn, từ buổi chiều hôm qua sau khi nói muốn nghỉ học rồi cãi nhau với cô xong cũng bỏ nhà đi, một đêm chưa về.

Nhà bọn họ dù khó khăn, vẫn có chí khí, thật sự đoàn kết, cũng rất vui vẻ thuận hòa, nhưng hiện tại như chiếc bè vỡ năm bảy mảng, ba người phân tán ba nơi, tâm tư khác nhau, còn đi theo những phương hướng bất đồng.

Mạnh Thiên Bình quay đầu nhìn trong phòng, sofa cũ nát, gia cụ cũ kĩ, rèm cửa sổ phai màu, còn có TV màu bị hư chỉ còn trắng đen và một cái radio dùng băng…

Mấy thứ này tuy rằng đều cũ và hư hỏng, nhưng cả nhà ba người vẫn thấy đủ, rất ấm áp, ấm áp, cả nhà mẹ hiền con ngoan, chị em tình thâm, còn hiện tại… Sau này, bọn họ liệu có thể được đầy đủ như vậy nữa không?

Tầm mắt đột nhiên trở nên mơ hồ, cô đưa tay chùi nước mắt vừa trào ra.

Khóc có thể giải quyết được gì đâu?

Cô nhớ rõ có người đã nói với mình như vậy, là ai?

Đúng rồi, là người lưu manh nói không giữ lời hôm qua – Dịch Tử Xá. Rõ ràng anh ta hứa hôm nay sẽ đến tìm cô, kết quả không tới, cái kẻ lừa đảo, lưu manh, nói không giữ lời –

“Ring ring…”. Di động trong tay đột nhiên chấn động vang lên, dọa cô giật mình.

“Alo alo alo?”. Tay chân cô luống cuống vội vàng đưa điện thoại lên tai, alo vài tiếng mới nhận ra cô còn chưa nhấn nút nghe, lại vội vàng bối rối tìm nút nghe, nhanh chóng ấn xuống.

“Alo alo alo? Alo? Alo?”.

“Alo một tiếng là được rồi, cô tính làm tôi điếc tai hả? Alo nhiều quá vậy!”.

Tiếng nói vừa lớn vừa hung ác lại vang lên trong điện thoại, nhưng không dọa đến cô, ngược lại còn làm cô mừng phát khóc, vì cô đang chờ đợi giọng nói này đây.

“Dạ, xin lỗi”. Cô vội vàng nhẹ giọng, sau đó nhịn không được nói. “Tôi vẫn luôn chờ điện thoại của anh”.

“Làm chi, yêu tôi từ cái nhìn đâu tiên rồi sao, mới gặp nhau tối qua, nhanh như vậy đã nhớ tôi?”.

Mạnh Thiên Bình nhất thời sửng sốt một chút, đầu đột nhiên ngớ ra. “Cái gì?”. Cô giải thích. “Không phải, tôi không có yêu anh từ cái nhìn đầu tiên đâu nha, cũng không có nhớ anh, tôi – ”.

“Thật đả thương người”.

Cô lại ngây người ngẩn ngơ. “Cái gì?”.

“Tôi nói cô thật đả thương người, tôi bộ dạng đẹp trai lai láng như thế, bao nhiêu phụ nữ nhất gặp lần đầu đã yêu, gặp lần hai ái mộ, gặp lần ba đã muốn gả cho tôi, vậy mà cô nói cô không yêu tôi từ cái nhìn đầu tiên, cũng không nhớ tôi, thật đả thương người”.

“Tôi…”. Cô có phải không cẩn thận nói sai, chọc anh ta tức giận rồi không? Nhưng cô không yêu anh ta từ cái nhìn đầu tiên thật mà, thậm chí trên thực tế đã quên mất anh ta trông thế nào, chẳng lẽ vì lấy lòng anh ta mà trợn mắt nói dối, lừa gạt anh ta sao?

“Tôi… Thật xin lỗi”. Cô vẫn không có cách nào làm được.

“Chẳng lẽ cô không biết thời biết thế nói dối một lần sao?”. Anh thầm oán nói.

“Xin lỗi”. Mạnh Thiên Bình lại giải thích, giọng không tự chủ được nghẹn ngào. “Không được xin anh đừng tức giận, đừng hủy không cho tôi mượn tiền nha? Tôi đồng ý làm mọi thứ, chỉ cần anh cho tôi mượn một trăm vạn, tôi van xin anh, làm ơn đừng tức giận được không?”.

“Hừm, tôi chưa nói không cho cô mượn mà, cô khóc cái gì? Lại khóc nữa tôi sẽ không cho mượn tiền đâu!”.

“Tôi không khóc, không khóc”. Cô vội vàng lau đi nước mắt trên mặt. “Chỉ là tôi bị cảm, không có khóc đâu, không khóc”.

“Có hay không khóc tôi nhìn là biết. Ra đây đi, tôi đang đứng trước cửa nhà cô”. Nói xong, ngắt điện thoại.

Mạnh Thiên Bình giật mình sửng sốt một chút.

Đứng trước cửa nhà cô? Thật vậy chăng?

Cô không chút nghĩ ngợi phóng xuống lầu, nhưng đột nhiên đứng sững lại trước cổng lớn, đưa tay lau đi nước mắt trên mặt và nước mắt trong hốc mắt, hít hít cái mũi, dùng mu bàn tay lau dưới mũi, xác định không có chi tiết nào tố cáo cô đã khóc, mới đẩy cánh cửa sắt loang lổ ra, quay đầu hết nhìn đông lại nhìn tây tìm kiếm thân ảnh trong trí nhớ, cho dù căn bản thân ảnh đó mờ như sương.

“Pin! Pin!”.

Chiếc xe Benz đỗ ven đường phát ra hai tiếng còi thu hút sự chú ý của cô, cô lập tức chạy tới, trực giác mách bảo nhất định là anh.

Cửa sổ xe Benz hạ xuống khi cô tiến lại gần, sau đó trong xe truyền đến một câu. “Lên xe”.

Giọng Dịch Tử Xá có chút hung hăng, còn lớn hơn so với người bình thường một chút, nên nhận ra rất dễ.

Xác định là anh xong, cô không chút do dự mở cửa ngồi lên xe, âm thầm thề nhất định phải nhớ kĩ diện mạo của anh.

Cô quay đầu về phía anh, trong nháy mắt ngây ngốc ngơ ngẩn cả người.

Người đàn ông này quả là đẹp trai, đúng là người tối qua khiến cô có cảm giác như gặp phải lưu manh ư?

Mày kiếm mắt sáng, ánh mắt lợi hại, mũi cao thẳng với hai cánh mũi no đủ, nghe nói người như vậy thường có tài. Cánh môi hơi mỏng, có vẻ bạc tình, lạnh lùng nguy hiểm nhưng cũng rất gợi cảm. Cằm anh ngay ngắn, râu vẫn chưa cạo, nhưng không hề tạo cho cô cảm giác như một tên dơ bẩn, ngược lại còn thấy rất nam tính hấp dẫn…

“Còn dám nói cô không yêu tôi từ cái nhìn đầu tiên, gặp lần hai đã ái mộ, cô nhìn coi, nước miếng chảy xuống tận đây”.

Cái gì? Nước miếng?

Mạnh Thiên Bình theo phản xạ lập tức đưa tay gạt nước miếng, làm sao biết Dịch Tử Xá lại đột nhiên cười to lên, làm cô hậu tri hậu giác phát hiện ra mình bị lừa.

Cô nhịn không được nhíu mày trừng anh, anh lại nhếch miệng mỉm cười với cô, bộ dáng đẹp trai quá làm cô thiếu chút nữa quên thở.

“Tôi rất đẹp trai đúng không?”. Tâm tình anh rất tốt, không thể coi nhẹ phản ứng há hốc mồm vừa rồi của cô khi thấy anh.

Mạnh Thiên Bình trừng mắt nhìn , đột nhiên cả người cứng đờ cúi mặt xuống.

Trời ơi, vừa rồi cô mới làm gì thế, nhìn một người đàn ông xa lạ từ đầu đến chân đến hồn xiêu phách lạc. Cô chưa bao giờ như thế, tình trạng như bây giờ làm gì con tâm tình đi thưởng thức diện mạo người ta, cho dù đối phương
<<123456 ... 21>>
Bài viết liên quan !

Tiểu thuyết Vợ Yêu Dịu Dàng Đến Điểm Danh-full

Tiểu thuyết Người Vợ Ở Riêng-full

Tiểu thuyết Tổng Giám Đốc Gạt Cưới-full

Tiểu thuyết Yêu Anh, Thật Đau Lòng!-full

Tiểu thuyết Mang Thai Hộ-full

Tiểu thuyết Yêu Em Xin Làm Chuyện Xấu-full

Tiểu thuyết Chồng Xấu Đến Quấy Rối-full

1234...323334»
VỀ TRANG CHỦ
Tải game online cho điện thoại
Từ khóa Google : , ,
Wap giải trí online, truyện tình cảm mới, hài ola tuyệt hay, đọc truyện ngắn tình yêu, hình nền 3d tình yêu, ảnh nền điện thoại, tải game miễn phí, trò chơi điện thoại
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
173/1148