watch sexy videos at nza-vids!

Vimini.Mobi

wap giải trí tổng hợp
Tải game online miễn phí cho điện thoại
Chơi game trực tuyến những game hay nhất
Kho ứng dụng android iphone ipad

Tiểu thuyết Nhật Kí Theo Đuổi Anh-full

Lượt xem :
br />
Chung Vũ Thần nhìn tôm chiên giống củ cà rốt cười khúc khích.

Trịnh Lập Minh ngửa mặt lên trời cười to lên vài tiếng, nhưng lại không giống tiếng cười chút nào.

"Dù sao cũng tốt hơn tôi rồi! Người kia nhìn tôi giống như người tàng hình, đối với con chó, con mèo cũng nhân từ một chút, mỗi lần làm việc đều giải quyết việc chung, nhưng đến thời gian ăn cơm, anh ấy cũng sẽ trốn đi tới chân trời góc biển, luôn không để tôi phát hiện ra mình."

"Duy ca không giống loại người như vậy!" Chung Vũ Thần thật sự không hiểu!

"Tôi biết, anh ấy đều rất lịch sự lễ độ với tất cả mọi người, chỉ đối với tôi mới lạnh nhạt, xa cách, có lẽ anh ấy đã cảm giác được tình cảm của tôi, cho nên mới cố gắng lẩn tránh tôi, đề phòng tôi, giống như sợ tôi đột nhiên xuống tay với mình, có lúc tôi thật sự muốn anh ấy nói một tiếng, nếu như mà tôi biến mất có thể khiến anh ấy vui vẻ hơn, vậy tôi sẽ bằng lòng làm thế vì anh ấy."

"Tiểu Minh. . . . . ." Chung Vũ Thần không biết an ủi cậu thế nào.

"Cô thích đại ca, chung quy vẫn còn một chút hi vọng, bởi vì cô là nữ, mặc dù có chút không giống." Cậu nửa đùa nói, "Mặc dù tôi có một chút giống nữ, thích Duy ca, thì ngay cả một chút hi vọng cũng không có."

"A! Đột nhiên tôi có một linh cảm, hội đồng minh thầm mến của chúng ta sẽ phải biến thành chiến tuyến thất tình. . ."

"Tôi rất muốn mắng cô là miệng quạ đen, chẳng qua, lại cảm thấy cô nói rất đúng!"

"Haizz!" Hai người cùng nhau thở dài, đây chính là dấu hiệu của chiến tuyến thất tình, bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu họ đều bộc lộ.

*******

Ngày mười hai tháng tư, bầu trời xanh mây trắng.

Thế giới này còn có nhiều khó khăn như vậy, tai nạn, ô nhiễm môi trường, hoạt động khủng bố, tại sao vẫn để cho tôi khổ sở?

Chỉ là bóng lưng làm việc của một người đàn ông, giọng nói, động tác hút thuốc, tại sao lại khiến cho tôi muốn khóc như vậy?

*******

Thời gian lặng lẽ bước vào tháng năm, người đi đường cũng đã thay đổi quần áo mùa hè, cổ thấp, hở hang.

Chung Vũ Thần mặc quần cộc tới đầu gối đi làm, mọi người đều nói chân của cô đẹp.

"Có thật không?" Chung Vũ Thần vui mừng.

"Thật sự rất đẹp, giống như một cây gậy trúc." A Lượng lấy ánh mắt ngắm nghía nói.

"Đúng vậy! Vửa thẳng lại vửa dài, giống như cái thước trên bàn mạt chược!" Dũng Tử cũng phát huy sức tưởng tượng.

Sắc mặt Chung Vũ Thần trầm xuống,"Hôm nay mọi người cũng không cần nói chuyện với tôi."

"Nói thì thế nào?" Dũng Tử và A Lượng không kìm nổi lòng hiếu kỳ hỏi.

"Như vậy!" Chung Vũ Thần cho hai người vài đá.

Không để ý tiếng kêu sau lưng, Chung Vũ Thần đi tới phòng làm việc của lãnh đạo, gõ cửa, lẳng lặng chờ tiếng nói.

"Vào đi.

Đi vào trong cánh cửa, Chung Vũ Thần giống như con thỏ vui sướng nhảy vào tầm mắt Lương Sùng Nghị, "Đại ca, anh xem đây là cái gì?" Cô lấy từ sau lưng ra một tấm thiệp mời màu đỏ.

Anh nhận lấy, "Giới Văn và Giới Vũ muốn kết hôn?"

"Đều không phải."

"Chẳng lẽ là em?" Anh mang theo nụ cười cưng chìu, xoa xoa đầu cô.

Vừa mở ra, thì ra là thiệp mời dự lễ tốt nghiệp của Chung Vũ Thần, vào ngày mười sáu tháng sáu, địa điểm ở trường Quốc Quân, cái này cũng chưa tính là quan trọng nhất, Chung Vũ Thần được thị trưởng khen thưởng và trao giải thưởng!

"Em. . . . . ." Anh không thốt nên lời.

Chung Vũ Thần chăm chú nhìn phản ứng của anh, đang mong đợi một câu khen ngợi hoặc khích lệ.

"Em làm rất tốt, thông minh!" Anh kéo đầu cô dựa vào vai mình, dùng sức vỗ vỗ lưng của cô.

Như vậy nói lên là cách thức biểu đạt của anh em, nhưng không sao, Chung Vũ Thần cho phép mình ảo tưởng, lúc này anh là tình nhân của cô.

"Nhất định anh phải tới đó! Phải thay mặt phụ huynh đến.

"Ba mẹ em không tới sao?"

"Bọn họ thấy làm ruộng quan trọng hơn, chỉ cần em sống tốt là đã an tâm."

"Giới Văn, Giới Vũ đâu?"

"Bọn họ nói anh là đại ca, cho nên muốn anh thay mặt!"

Anh khẽ mỉm cười, "Nếu như vậy, nhất định tôi sẽ tới."

"Còn nữa! Em đã nghe lời anh, mỗi ngày đều mang sách đến học, nên mới được thị trưởng khen thưởng, nên anh phải có phần thưởng cho em?" Cô lấy hết dũng khí mới nói ra được những lời này.

Anh trầm ngâm một lát, "Tôi không am hiểu việc tặng quà cho con gái, em nghĩ xem mình muốn cái gì?"

"Em. . ." Cô cố làm ra vẻ huyền bí, nhưng ngay lúc đó liền trả lời, "Thật ra thì cũng không cần cái gì, đêm hôm đó cùng em ăn một bữa cơm là tốt rồi. "

"Không thành vấn đề." Anh đồng ý.

"Thật tốt quá! Đại ca tuyệt nhất!" Cô lập tức kêu lên vui mừng, lần đầu tiên trong đời, cô có một buổi hẹn hò.

*****

Ngày mười lăm tháng năm, thời tiết như màu hồng.

Tưởng tượng tới buổi lễ tốt nghiệp hôm ấy, đại ca sẽ đưa tôi lên đài nhận thưởng, đại ca sẽ mang tôi đi ăn bữa tối, đại ca sẽ đưa tôi về nhà, và tôi sẽ giống như cô bé lọ lem, có người thần bí chúc phúc.

Và —— ngày đó nhất định sẽ là ngày tôi hạnh phúc nhất.

*******

Giữa trưa chủ nhật, Chung Vũ Thần và Trình Lập Minh hẹn nhau ở cửa MacDonald Tây Môn, không ít cô gái nhìn họ chằm chằm, bởi vì thấy hai người đều rất đẹp trai!

"Nói không chừng hai chúng ta bị xem là kẻ đồng tính, Trịnh Lập Minh trêu đùa nói, nhưng Chung Vũ Thần ở bên đã sắp bị phiền đến chết rồi.

"Tiểu Minh, nhất định cậu phải giúp tôi việc này, trong tủ quần áo của tôi không bộ nào dễ nhìn, mà hôm lễ tốt nghiệp đó, tôi sẽ cùng ăn cơm với đại ca, nên tôi phải mặc quần áo gì mới được đây? Tóc tôi phải làm sao đây? Tôi phải mang giày cao gót sao? Nhưng tôi đã đủ cao, chỉ cần mang giày xăng-̣đan là đủ rồi? Chỉ là cô bé lọ lem lại đi giày thủy tinh! Làm thế nào đây? Xong rồi! Tôi gần như muốn bất tỉnh!" Chung Vũ Thần lôi kéo cánh tay Trịnh Lập Minh, càu nhàu không yên, giống như người mắc bệnh thần kinh.

"Cô bình tĩnh nào, cũng không phải là muốn kết hôn, bây giờ cô cứ khẩn trương như vậy, tới ngày đó, nhất định cô sẽ bị choáng."

"Hết cách rồi, không còn biện pháp nào!" Chung Vũ Thần nhìn quần áo trang sức trong cửa hàng nói "Tôi thật muốn khóc! Nhất định tôi mặc những bộ quần áo dễ thương này trông rất ngu ngốc, thế nhưng, người ta cũng muốn trông thật đáng yêu.

"Tỉnh lại một chút đi!" Trịnh Lập Minh nắm lấy hai vai cô, nghiêm túc nói: "Thật vất vả hội đồng minh thầm mến chúng ta mới có cơ hội tiến vào bước đầu tiên này, chính là ‘ hai người đi hẹn hò’, cô phải có lòng tin đối với mình, biểu hiện tốt một chút là được rồi."

"Ừ, tôi hiểu rồi." Chung Vũ Thần vừa bị cậu nói như thế, trong nháy mắt giống như tràn đầy tinh thần phấn chấn.

Nhìn các cô gái trẻ đẹp, xinh xắn, mỗi bộ đồ trong cửa hàng cũng có vẻ xinh đẹp như vậy, nhất định có biện pháp có thể để cho cô trở thành một cô gái đáng yêu trong đó!

Nhưng mà, vào cửa hàng không tới năm phút đồng hồ, khuôn mặt cô khóc mếu mà nói:

"Tôi không thể mặc được! Mặc như thế giống trẻ con, mặc như vậy thì giống như bà cô, tôi muốn về nhà, tôi muốn treo cổ, tôi muốn đi chết đây!"

"Câm miệng!" Cuối cùng Trịnh Lập Minh nổi đóa.

"Hả?" Cô không nghe lầm chứ?

"Có thể cùng người mình yêu đi hẹn hò là một chuyện hạnh phúc dường nào, cô tạm thời đang ở trong phúc mà không biết hưởng, " Trịnh Lập Minh đau lòng nói: "Cô
<<1 ... 7891011 ... 28>>
Bài viết liên quan !

Tiểu thuyết Vợ Yêu Dịu Dàng Đến Điểm Danh-full

Tiểu thuyết Người Vợ Ở Riêng-full

Tiểu thuyết Tổng Giám Đốc Gạt Cưới-full

Tiểu thuyết Yêu Anh, Thật Đau Lòng!-full

Tiểu thuyết Mang Thai Hộ-full

Tiểu thuyết Yêu Em Xin Làm Chuyện Xấu-full

Tiểu thuyết Chồng Xấu Đến Quấy Rối-full

1234...323334»
VỀ TRANG CHỦ
Tải game online cho điện thoại
Từ khóa Google : , ,
Wap giải trí online, truyện tình cảm mới, hài ola tuyệt hay, đọc truyện ngắn tình yêu, hình nền 3d tình yêu, ảnh nền điện thoại, tải game miễn phí, trò chơi điện thoại
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
390/5680